Nombre total de pages vues

mardi 6 décembre 2016

Năm 2012 (612-631)


BÀI THỨ 612 :THÁNG TƯ BUỒN
Họa bài Ca dao tím của TH Đông Hương

Nếu ngày nào về quê thì chắc gặp
Bạn cùng trường lúc cặp sách giờ xa
Giữa sân trường văng vẳng giọng cười la
Mỗi lần nhánh phượng lượn đà gió qua

Chẳng ngờ cảnh bôn ba đầy tang tóc
Mây tím sầu giăng góc khoảng không gian
Tháng tư xưa tâm não mãi cưu mang
Bên tai tiếng thở than đầy tủi buồn

Thế hệ mới sinh ra nào có biết
Người ly hương da diết trái tim hồng
Héo hon mộng ước vào Xuân
Sẻ chia đau khổ vây quần bên anh

Vần thơ nốt nhạc như khuyến khích
Phơi trải tâm hồn tích tụ đầu môi
Cho giòng lệ khỏi tuôn trôi
Đoái hoài dĩ vãng không vơi nỗi sầu

Giờ đây nào biết tìm đâu
Bóng hình người chị* dâng hầu miếng ngon
29.03.12


CA DAO TÍM


Muốn gặp mưa nhưng chừ mô mà gặp
muốn gặp người nhưng người vẫn quá xa
à ơi, em nhìn con sóng lân la
biết anh phía ấy nhưng mà sao qua ?

nắng gắt lắm nên chi vàng sợi tóc
thử ôm tay ngồi đợi móc thời gian
à ơi , biết rồi đêm có mênh mang
lời khuya em khóc làm anh hay buồn

anh hỏi em cây hoa tên em biết
prunier nho nhỏ cánh tím hồng
à ơi , đầu nắng mùa Xuân
lá chưa ướm nụ còn ngầm thương anh

em mong mưa cho nở hoa khúc khích
cầm hôn em anh hương tích màu môi
à ơi , giòng nước mắt trôi
quyện vào mưa sẽ sầu rơi xuống sầu

thôi không tìm nữa mưa đâu
để tim em đậu vai hầu giấc ngon
Đông Hương


BÀI THỨ 613 : GÓP VUI
Họa bài Kính chúc Ba an lành của TH Thanh Điền

Ý tưởng Song Quang rất tuyệt vời
Cùng xin lên tiếng thêm tràng cười
Hôm qua tìm mãi không ra chữ
Nay có đồng minh nên gởi lời
Hậu duệ Gia Linh thơ xướng góp
Song thân chia sẻ thật vui tươi
Cầu cho Đàn Chủ mau bình phục
Đôi mắt lão suy mãi sáng ngời
01.04.12


KÍNH CHÚC BA AN LÀNH

Ở tuổi bảy mươi đã tuyệt vời!
Hai lần khám mắt vẫn vui cười
Thủy tinh hết đục, hoà trăm vận
Khúc xạ không đau, xướng vạn lời
Kính chúc an lành thêm thắm đẹp
Cầu mong sức khoẻ mãi đầy tươi
Về sau Ba khỏi cần mang kính
Sẽ thấy trời trong, thật sáng ngời!
Ngày 27/03/2012
Thanh Điền


BÀI THỨ 614 : XUÂN QUA
Họa bài Hương Xuân của TH Lam Vân

Đường phố mùa xuân cây trổ hoa
Lá non xanh mướt gió ôn hòa
Bước chân rộn rã khua vang tiếng
Tà áo tung bay dáng ngọc ngà
Cha giã từ trần ngày tháng ấy
Mẹ già cô độc mỗi năm qua
Lòng mong con cháu luôn thành đạt
Dẫu vẫn chia lìa hai cõi xa
050412


HƯƠNG XUÂN

Nàng xuân trải gót giữa ngàn hoa
Má ửng tươi thêm nét dịu hòa
Sắc thắm vờn bơi trong mắt ngọc
Hương nồng lượn toả cạnh thân ngà
Tơ tình mỏng mảnh loang bay khắp
Tưởng ý đong đầy thoáng lướt qua
Luyến ái hồn lâng say mộng ảo
Duyên trần  sánh bước dặm đường xa
Lam Vân



BÀI THỨ 615 : EM XIN ANH

Bỗng dưng bóng tối ụp vào
mắt em từ đó mất sao sáng ngời.
Từng đêm em nhỏ lệ rơi
buồn dâng không dứt lòng người trăm năm.

Anh khuyên em hãy yên tâm
kiếp này vẫn giữ sắc cầm chẳng phai
dù em thay đổi hình hài
không còn trông thấy nắng mai, đêm về...

Nghe lời anh thốt tỉ tê
ủi an chia sẻ não nề đời em.
Thương anh lặn lội kiếm tìm
năm châu bốn bể, thầy chuyên trị mù.

Đất trời vẫn cứ âm u
triền miên chưa mở ngục tù trái tim.
Tận cùng đáy biển mò kim
con thuyền hy vọng đắm chìm ngàn năm.

Biết anh nào khác thân tằm
nhã tơ ngày tháng sóc chăm em hoài
Kiếp này em đã không may
kéo thêm anh khổ năm dài chẳng vơi

Đôi khi em muốn xa đời
tìm nơi ẩn trốn cuộc chơi dương trần
em cho là cõi phù vân
vô thường dù sớm mộ phần cũng cam

Nhưng em không đủ sức làm
hũy thân thể dễ khó tan linh hồn
Em xin anh phút vùi chôn
cuộc tình nhân thế được tôn vẹn toàn
090412

BÀI THỨ 616 : EM THÈM
(Viết thay tâm sự một người)

Em thèm trông hạt mưa rơi
Hay nhìn màu nắng đẹp trời buổi mai
Hoặc là ngắm cánh chim bay
Hoàng hôn buông xuống báo ngày sắp qua

Em thèm thưởng thức đài hoa
Khoe hương sắc rực thướt tha sớm chiều
Đặc thù mỗi thứ mỹ miều
Gợi ong bướm lượn dập dìu say mê

Nhớ xưa mỗi độ hè về
Tiếng ve trổi khúc lê thê chẳng dừng
Gió lay cành phượng không ngưng
Nỗi buồn man mác trào dưng ngộp hồn

Bây giờ tất cả vùi chôn
Thời gian trôi chảy vẫn khôn nguôi lòng
Em thèm thấy cảnh mùa đông
Tuyết rơi trắng phủ mênh mông cõi bờ

Em thèm xem lại bài thơ
Anh trao thuở ấy mong tơ duyên lành
Nào ngờ số kiếp để dành
Sáng trong đôi mắt trở thành tối đen

Còn đâu trông phố lên đèn
Thiên thu đời nếm vị men mù lòa
Tìm trong giấc ngủ để xoa
Dịu cơn đau xót, vui qua tháng ngày
120412 

BÀI THỨ 617 : HƯƠNG QUỲNH HOA
(Viết thay tâm sự một người)

Giữa đêm khuya mùi hương thơm man mác
Tỏa không gian lác đác những vì sao
Trắng tinh khiết không rực rỡ muôn màu
Hoa Quỳnh nở dạt dào bên nách lá

Đàn cá vàng giấu mình trong hốc đá
Không nhởn nhơ bóng thả dưới trăng thanh
Tựa nỗi lòng buồn thấu tận trời xanh
Khi nhớ đến tay anh từng chăm sóc

Ngồi tựa cửa Người cố ngăn tiếng khóc
Theo dòng đời ngoặc móc của thời gian
Đã nhiều năm sao cứ mãi cưu mang
Xuân Hạ Thu Đông sang chìm bóng tối

Đường trần cùng ai vượt bao ngàn lối
Lúc tơ vò trăm mối cũng xông pha
Vui cháu con đầm ấm một mái nhà
Nay sao phải mù lòa trong hờn tủi

Thương chồng con phải chịu sào chóng mũi
Nhận đắng cay đeo đuổi phận không may
Hương Quỳnh Hoa gợi nhớ bao tháng ngày
Say ngắm nghía nhụy đài đang khoe sắc

Như cứ tưởng mình vẫn còn sáng mắt
Trong tâm hồn chẳng thắt sợi sầu đau
Cùng bạn đời không có cơn lo âu
Vui sống đến bạc đầu đầy hạnh phúc
140412

BÀI THỨ 618 : HƯƠNG HOA SỨ
(Viết thay tâm sự một người)

Hoa Sứ nở bốn mùa vùng nhiệt đới
Ở đất người phải đợi tới hè sang
Cụm hoa sắc tô điểm bởi nhụy vàng
Hương lan tỏa không gian đêm tĩnh mịch

Gợi cho ta loài hoa hằng yêu thích
Thuở xa xưa dấu tích chốn quê nhà
Dẫu tha phương lòng luôn nhớ quê xa
Kỷ niệm cũ cài hoa trên mái tóc

Và hôm nay em chẳng còn được đọc
Lời hướng dẫn chăm sóc các loài hoa
Nhiều năm dài mòn mỏi vẫn thiết tha
Nhìn cây lớn đậm đà khoe hương sắc

Trong vòng tay anh dù chẳng thấy mặt
Dạo vườn hoa phủ đặc khắp quanh nhà
Mắt mù lòa nhưng nào đâu cách xa
Hạnh phúc đang có là em tận hưởng

Tuổi cuối đời với tấm lòng tin tưởng
Anh và con sung sướng bớt lo âu
Hương hoa Sứ xoa dịu nỗi ưu sầu
Dù mái tóc phai mầu em vẫn nhớ

Nguồn nhựa sống dâng trào hoa đua nở
Tựa tương lai khai mở hai chúng mình
Em và anh vẹn lời ước chung tình
Lâu đài mộng giữ gìn luôn trường cữu
15-04-12

BÀI THỨ 619 : CÁM ƠN ANH
(Viết thay tâm sự một người)

Tiếng đàn trầm bổng đêm khuya
Đưa em vào cõi xa xưa tuyệt vời
Thân thương gởi đến đôi lời
Cám ơn anh đã trọn đời yêu em

Lắng nghe giai điệu dịu êm
Hiểu lời an ủi mỗi đêm trăng về
Chẳng bao giờ lỗi câu thề
Cuối đời hạnh phúc cận kề bên anh

Khắc ghi từng chút dỗ dành
Mỗi khi mất ngủ bên mành anh lo
Thuốc men tận tụy chăm lo
Mong em sung sướng ấm no chẳng buồn

Đời em từ lúc theo xuồng
Mười hai bến nước cội nguồn nữ nhi
Lệ không còn ướt bờ mi
Có anh dìu dắt em đi hết đường
170412

BÀI THỨ 620 : LÀM SAO THẤY ĐƯỢC
(Viết thay tâm sự một người)

Đêm khuya
nghe cõi tâm hồn
Nhịp tim, tiếng thở dập dồn
Muốn tung lòng ngực vùi chôn khối sầu

Ngậm ngùi
cho đến bao lâu
Cuộc đời không thoát khổ đau
Buông tay thả hết một bầu lợi danh

Không không,
có có sẳn dành
đen đen, sáng sáng, mong thành
Chỉ là ảo ảnh mong manh vô thường

Sáng qua
ngào ngạt mùi hương
Đêm nay còn đọng vấn vương
Nhớ nhung dĩ vãng mắt thương đậm đà

Kiếp người
khao khát bao la
Vô biên chưa đủ thiết tha
Dòng sông định mệnh chảy qua ngõ đời

Đêm khuya
nghe hạt buồn rơi
Trong tâm não rối tơi bời
Làm sao thấy được bầu trời sáng trong
28.04.12

BÀI THỨ 621 :
TÌNH NỒNG HOA NGỌC LAN

Buổi sáng nay em vừa thức dậy
Mùi hương hoa phảng phất đâu đây
Lâng lâng cảm giác mê say
Lần mò sờ soạng đưa tay kiếm tìm

Không gian yên lặng chìm khoảnh khắc
Em hỏi anh như bắt thêm lời
Hoa gì thơm quá anh ơi !
Anh liền khe khẻ thốt lời : Ngọc Lan

Trồng trong nhà hoa đang đua nở
Kỷ niệm xưa một thuở tình nồng
Vườn yêu vờn lượn bướm ong
Để rồi nay kết thành chồng vợ nhau

Em luôn nhớ một màu hoa trắng
Mà ngày xưa từng gắn tóc em
Hôm nay tìm lại nét duyên
Hương hoa ngày cũ gắn liền đôi ta

Em cảm nhận thật là sung sướng
Được anh còn luôn tưởng không quên
Mỗi ngày hoa để cạnh bên
Cho em thưởng thức triền miên hương nồng
05.06.12

BÀI THỨ 622 :VẮNG ANH
 (Anh đi chữa mắt ngày 07-06-2012)

Anh đi trời nổi cơn giông
Em ngồi tựa cửa ngóng trông anh về
Hạt mưa tí tách lê thê
Đưa em ra khỏi cơn mê não nề

Từ lâu hạnh phúc cận kề
Tay anh chăm sóc mọi bề trước sau
Vườn hoa, hồ cá thuở nào
Hai ta ngồi ngắm trăng sao sáng ngời

Hè về chim hót gọi mời
Nếm bao quả ngọt khắp nơi quanh nhà
Cháu con ở khắp gần xa
Cuối tuần kéo đến đậm đà tình thương

Hôm nay lần bước khỏi giường
Anh đi chữa mắt em nương ai giờ ?
Đời em chịu cảnh lu mờ
Cầu xin đừng có chữ ngờ cả hai
07-06-12

BÀI THỨ 623 : EM VUI MỪNG NHƯ LÚC NHỎ

Gió thổi mây trôi lang thang khắp nẻo
Cơn mưa làm cây quẹo dáng ngả nghiêng
Tâm trí em quây cuồng tựa người điên
Bao tư tưởng triền miên tim xao xuyến

Bao nhiêu năm bên nhau đầy quyến luyến
Tối hôm nay im trổi tiếng dương cầm
Hằn in vào tâm não đã nhiều năm
Ca khúc viết âm thầm anh trao gởi

Nhớ kỷ niệm ngày xưa anh đứng đợi
Trước trường em chưa tới giờ học tan
Trời nắng hay mưa anh đây chẳng màng
Lòng sung sướng cùng “nàng” đi dạo phố

Bỗng một ngày tâm tư anh thố lộ
Muốn cùng em xây tổ ấm uyên ương
Mai đây đôi lứa đi chung con đường
Nhân duyên kết vấn vương đời suốt kiếp

Vẹn toàn mơ ước công danh sự nghiệp
Anh và em bước tiếp cuộc hành trình
Nào ngờ đâu số mệnh không đẹp xinh
Em bệnh tật để mình anh chịu đựng

Nỗi lòng đau xin đừng đem đến nữa
Mong cho anh trị chữa mắt sáng ngời
Ngày anh rời bệnh viện nắng đẹp tươi
Em mừng rỡ vui cười như lúc nhỏ
08.06.12

BÀI THỨ 624 : CHỜ THU

Ta chờ nghe tiếng gió Thu réo rắc
lấp hạ mang màu sắc nơi đồi núi
con nai vàng ngơ ngác bên bờ suối
chẳng còn gì tiếc nuối khi lang thang.

Lá xinh tươi vàng thắm nỗi cưu mang
theo năm tháng dệt đan niềm mơ ước
như thuyền buồm theo gió đưa thổi lướt
khắp trùng dương xanh mướt tận chân trời.

Tiếng ve sầu thốt than biết bao lời
cho số kiếp một đời trong phúc chốc
như lá vàng tả tơi trong cơn lốc
tựa tử sinh ngoặc móc kiếp luân hồi.

Ta mong em khi Hạ bỏ đi rồi
muôn cảnh sắc gọi mời nguồn cảm hứng
lời thơ tuôn theo áng mây lơ lững
khi hoàng hôn chập chửng nắng chiều tàn
30-07-12

BÀI THỨ 625 : CÁM ƠN CHỊ TÔI

Từng người rời bỏ đi xa,
chị tôi ở lại quê nhà,
chăm lo thân mẫu
 dù là nhạt sắc phai hương,
không lời than thở,
không sa lệ sầu,
chẳng màng khóe mắt thâm sâu.

Tóc dần thay đổi hai mầu
làn da mượt mà còn đâu
tàn theo năm tháng qua mau
dáng hình chị đẹp ban đầu đã phai.

Chị mong đợi từng ngày,
các em bốn phương trời
sẽ quay gót về sum họp
gia đình thật vui tươi

Còn hai năm nữa thôi,
trăm năm tuổi mẹ tôi,
đàn con, cháu, chắt xa xôi
khắp nơi sông biển núi đồi
về cùng chị tỏ bồi hồi
tôn vinh thượng thọ
bên ngôi mẹ già.

Còn hai năm nữa thôi,
trăm năm tuổi mẹ tôi,
đàn con, cháu, chắt xa xôi
khắp nơi sông biển núi đồi
về cùng chị tỏ bồi hồi
tôn vinh thượng thọ,
 bên ngôi mẹ già
tôn vinh thượng thọ
 bên ngôi mẹ già.
060912
NS. NHT phổ nhạc

 BÀI THỨ 626 : MỘT MÌNH

Mây lác đác trời  cao trôi lững lờ
Một mình trong căn phòng bệnh thấy bơ vơ
Ngoài song cửa đàn chim lạc bầy bay lượn
Trong nắng thu về vàng nhạt ơ hờ

Một mình quạnh hiu dường như xa lạ
Từng giọt dưỡng sinh rỉ rả trong suốt ngày đêm
Và lắng nghe tiếng nhịp đập đều của con tim
Ao ước lúc này có người thân bên cạnh
khi đời người mỏng manh tựa hạt sương mai rơi
trên chiếc lá dưới ánh  bình minh sáng ngời
dù bây giờ tiết trời đã thay đổi
mùa hạ ra đi mang theo màu sắc xinh tươi

Anh biết lúc này em đang nghĩ gì?
Ngập niềm thương anh và  lại nhớ không vơi
Lời anh mỗi ngày mong bệnh tình em được...
Anh rước em về nhà lại yêu đời !
15.09.12
(Bệnh viện Beau Soleil Montpellier)
  • Ns. Bùi Kim Cương phổ nhạc
BÀI THỨ 627 : NẾU ANH Ở LẠI

Nếu anh ở lại,
mái ấm gia đình không còn trống trải
Giông bão trôi qua, lặng yên mãi dòng đời
Bao khổ đau rã rời, lật sang trang cuộc sống mới
Hạnh phúc trở về, phấn khởi cho đàn con

Nếu anh ở lại,
những cánh hoa lòng hết heo hon
Trời bình minh rạng chiếu sau cơn mưa ngừng,
ta đi lại những con đường xưa từng thả bước
dưới ánh trăng vàng đôi lứa ao ước trăm năm

Sẽ ca hát bên nhau trong buổi sinh nhật hằng năm
Dẫn các con thăm viếng những thắng cảnh danh lam
Cùng vui tươi dạt dào tâm hồn thanh thản

Nếu anh ở lại,
các con không còn côi cúc
Cần lời khuyên của cha gặp những lúc gặp khó khăn
với bạn bè quen biết đó đây chẳng còn tủi thân
khi nhìn thấy cảnh sum vầy đêm Giáng Sinh cửa nhà ấm cúng

Nếu anh ở lại,
các con không mất điểm đứng,
cuộc đời em hết lao đao ngả nghiêng
Đàn con xóa tan tất cả ưu phiền
khi nhìn thấy sợi tơ duyên mẹ cha nối lại.
17.09.12
* Ns. Lâm Hoàng Nghĩa phổ nhạc

 BÀI THỨ 628 : GỌI XUÂN VỀ

Xuân ơi ! Mau về đây
cho cây cỏ sum vầy
hoa đơm mầu khoe sắc
tỏa hương nồng ngất ngây

Đông ơi ! Mi tàn đi
xua bao nỗi ai bi
muôn tim lòng băng giá
mỏi mong từng tí ti...

Giây phút ngày tháng trôi
nắng rơi trên núi đồi,
con sông và biển cả
chim hót hoài không vơi

Muôn nơi reo mừng vui
đem đông bỏ chôn vùi
sương giăng mờ tan biến
mở khung trời sáng tươi
12.11.12

BÀI THỨ 629 : THÁNG MƯỜI HAI
BX.TL

Một tháng mười hai gặp Tứ Linh*
Rộn ràng góp sức các nhân sinh
Chín năm xướng họa quên phiền não
Hòa hợp tâm tình rạng ánh minh

Ngày sáu, mười hai mới xảy đây**
Đớn đau dằn dặt ruột thừa này
Ra vào bệnh viện không ngừng bước
Hy vọng cuối năm sẽ đổi thay

Chín tây, bảy chín được hồi sinh***
Đến Pháp tự do đấng hiển linh
Theo bước giang hồ ở khắp nẻo
Ba mươi ba năm sống thân tình

Ngày này cũng chính duyên tình trao
Thân hữu Mong Thành vui biết bao****
Hai họ Hồ Đào được gắn bó
Cuối đời dệt mộng sánh bên nhau
12.12.12
Chú thích :
*01.12.2003 trang web Tứ Linh
** 06.12.2012 MHĐ nằm bệnh viện
*** 09.12.1979 MHĐ đến Pháp

BÀI THỨ 630 : GIỮA THÁNG 12
BXTL

Giữa tháng mười hai tới lượt ta
̣Đưa ra bài xướng góp vui mà
Cố tìm chữ cuối cho nhanh họa
Gắng tựu thi nhân trải thiết tha
Thu đọc vần thơ chia sẻ với
Đông về lạnh lẻo héo tàn hoa
Một năm qua lẹ như tên bắn
Xui xẻo, đau buồn chạy thật xa
141212

BÀI THỨ 631 : NỖI NHỚ HAI NƠI

Cũng một khung trời
bao la rộng lớn
chứa chan nỗi nhớ
người ở nơi này
ai ở phương đâu...?
Thao thức đêm thâu
anh nhìn vì sao
lấp lánh không ngừng
mơ ước chẳng dừng
đầy ắp trong lòng
khao khát ngày mai
nối lại vòng tay
ấm áp ban đầu
mong chẳng nhòa phai.

Biết bao kỷ niệm
bên nhau quãng ngày
yêu thương nồng thắm
như hoa trổ sắc
lan tỏa hương thơm
bướm vờn mê say
mỗi sáng an mai

Cũng một khung trời
mênh mông rộng lớn
chứa chan cõi nhớ
em ở phương này
anh ở xa đây
cách mấy con đường
trong lòng còn vương
bóng dáng hôm nào
anh đến mỗi ngày
cười nói vui đùa
quên hết niềm đau
khát vọng cùng nhau
chung lối không còn
mong mỏi chờ đâu
18.12.12
Ns.HNL phổ nhạc


Aucun commentaire:

Enregistrer un commentaire