Nombre total de pages vues

mardi 6 décembre 2016

Năm 2005 (257-282 )


Bài thứ 257: ĐÁNG PHỤC


Chàng đã bao trọn nàng chục con
Rồi thêm Cháu Chắt cảnh nào hơn
Vui đùa ca hát mặc mưa bão
Đoàn kết có nhau chẳng sợ giông
Khi tuổi về già sao lắm việc
Tưới cây, chăm bón thật đầy công
Ngắm Quỳnh hoa nở tan đau khổ?
Tiệc trà đối ẩm thích thú không?!
230805

Bài thứ 258: CÓ VUI KHÔNG?

Nhờ Thiên Tâm mách chuyện lắm con
Thiên đàng, Mỹ quốc cảnh nào hơn
Có Đô La, nhâm nhi xôi nếp
Uống rượu tình nồng mặc bão giông

Tha hồ dán bài thơ đầy cửa
Chăm sóc vườn tược khỏi trả công
Chồng vợ hạnh phúc không ngả rẽ
Gia đình đầm ấm,có vui không?
Ngày 270805

Bài thứ 259: THEO TÌNH TÀN TẠ

Tương tư, tình tự thẹn thầm ta.
Thao thức, trăn trở thấy thiệt thà.
Thân thể thương thay thời tuổi trẻ
Theo tình tàn tạ tự tâm tra.

Tư tưởng thơ trào tuôn thật thảm,
Thu tàn theo tiết, thấu trời tha...
Trăng thương tơi tả, trông tầm thoáng.
Tuy thấy trời tím, thảy thuyết tà.
280805

Bài thứ 260: NHẬN LỖI

Lem nhem đôi mắt nhìn không kỹ,
Tên của người tự ý đổi thay.
Nhờ người đính chính mới hay,
Tôi đây xin nhận lỗi nầy , dung tha.

Tứ hải giai huynh đệ kết nghĩa,
Trời Âu, Mỹ quốc dẫu ngàn xa.
Cùng chung tâm tưởng thi ca,
Cho quên ngày tháng xa nhà Việt Nam.
Ngày 010905

Bài thứ 261: ĐƯỢC THƯ CON
( viết thay lời Mẹ đang sống ở Việt Nam)

Được thư con gửi Mẹ
Từ phương xa đưa về
Mắt Mẹ đong đầy lệ
Dòng nhớ con tràn trề

Nhìn ảnh màu Mẹ thấy
Con nay thay đổi nhiều
Đã qua thời con gái
Tóc đã thành muối tiêu

Mẹ mừng con khỏe mạnh
Dù xứ người quạnh hiu
Vật chất không thiếu thốn
Tình người có bao nhiêu?

Ở quê nhà đổi mới
Đường xá khai rộng ra
Nhà cất cao vời vợi
Công viên trồng đầy hoa

Mùa lúa chín thơm phức
Góc vườn trầu lên cao
Luỹ tre làng xanh mướt
Hoa cau nở trắng phau

Mẹ của con vẫn gầy
Tóc bạc khép vành vai
Da khô nhưng vẫn khoẻ
Con đừng lo Mẹ đây...

Đây là Mẹ hy vọng
Ngày mai con trở về
Căn nhà xưa còn bóng
Bóng Mẹ già xa con
Ngày 060905
Nhạc sĩ Lã Mộng Thường phổ nhạc 


Bài thứ 262: HOA HỒNG ĐỎ
(Nhân lễ Vu Lan tại Chùa Bồ Đề, Pháp quốc
Ngày 28 tháng 8 năm 2005)

Mùa Vu Lan báo hiếu
Con hăng hái đến chùa
Thắp nhang và niệm Phật
Nghe thầy giảng, mỏ khua

Nhịp nhàng theo tiếng kinh
Lắng đọng tâm hồn mình
Mỗi hồi chuông cảnh tỉnh
Không gian cũng nín thinh

Con hân hoan được nhận
Đóa hồng đỏ thầy trao
Rằng là con còn Mẹ
Thật sung sướng biết bao

Con quỳ trước chánh điện
Cầu xin tận cõi lòng
Thứ tha con của Mẹ
Chữ hiếu chưa vẹn toàn

Mẹ ơi ! con sẽ về
Thăm Mẹ và hương quê
Con đây không vơi cạn
Nguồn thương Mẹ tràn trề
·                     Nhạc Sĩ Hiếu Anh phổ nhạc

 Bài thứ 263: NHƯ LÀ CHƯA QUEN BIẾT

Đôi lần ta muốn viết
Câu: Như là chưa quen
Đuổi xua buồn da diết
Quanh quẩn ta ngày đêm

Tội tình gì ta nhớ
Một con người vô tình
Xem như là chưa mở
Cửa tâm sự đời mình

Xem như là không biết
Chưa quen người bao giờ
Để chẳng màng tha thiết
Một hình bóng thờ ơ

Ta ném mộng đam mê
Cõi riêng lạc đường về
Vương thêm chi lưu luyến
Khuấy động đời lê thê

Hồn thơ ta gợi ý
Nhắn nhủ lại cho người
Rằng là người tự hủy
Tình yêu thương kiếp người
070905

Bài thứ 264: MẸ TÔI

Âm thầm thương nhớ Mẹ tôi
Xứ người trông thấy xa xôi nghìn trùng
Ngày mai mẫu tử trùng phùng
Ôm nhau lời nghẹn hòa chung lệ trào

Tiếng Mẹ cười, con nhớ sao
Mà trong giấc ngủ lúc nào cũng mơ
Hình ảnh Mẹ mỏi mắt chờ
Đàn con yêu dấu bây giờ tứ phương

Chất chồng thân Mẹ niên trường
Ốm đau, ăn uống thất thường khó khăn
Mẹ ơi lòng con giá băng
Đêm đêm cầu nguyện mong rằng bình yên

Đời Mẹ gian khổ không phiền
Chồng con, một tiếng dịu hiền trước sau
Nhìn đôi môi Mẹ lúc nào
Cũng cười tươi thắm nở màu yêu thương,

Bao giờ con trả song đường
Công sanh dưỡng dục vô lường: Mẹ Cha !
Mấy mươi năm vắng xa nhà
Chỉ vì vận nước can qua chia lìa
Ngày 080905
* Nhạc Sĩ Bùi Kim Cương phổ nhạc


Bài thứ 265: AO ƯỚC BÊN MẸ

Hy sinh một đời Mẹ
Nuôi dưỡng một đàn con
Chẳng ngại bao gian khổ
Dù thân thể hao mòn

Chốn dương trần sương gió
Tóc mẹ dần phai màu
Mong đàn con khôn lớn
Lòng luôn vui chẳng sầu

Ôm con nâng niu dỗ
Khi con khóc rạt rào
Mỗi lần con lâm bệnh
Từng khúc ruột Mẹ đau

Giờ Mẹ sống đơn chiếc
Nơi quê nhà xa xôi
Chồng chất đời nối tiếp
Buồn nhớ con hoài thôi

Mẹ ơi !Con ao ước
Lần cuối trong cuộc đời
Bên cạnh Mẹ từng bước
Ngưng hoàn cảnh chia đôi
110905

Bài thứ 266: PHŨ PHÀNG

Phải chăng tôi đã lầm người?
Với tôi người nói những lời dịu êm
Như là mật rót vào tim
Tôi đây tin tưởng, triền miên mộng đầy...

Thời gian thăm hỏi mê say
Làm thơ, ca hát suốt ngày rền vang
Thăng trầm nốt nhạc, tiếng đàn
Của người bên ấy gởi sang ấm lòng

Tình đang thắm thiết đơm bông
Bỗng dưng thời tiết lập đông trong hồn
Người bên kia tự vùi chôn
Bao nhiêu kỷ niệm đẹp tôn vinh đời

Từ khi ngày ấy biệt lời
Kể như cắt đứt tình người tha hương?
Phũ phàng thay ! Mộng bình thường
Cũng không thấy được con đường thiên thanh

Dù trời sáng rực biển xanh
Vẫn chưa soi rõ đầu gành bể dâu
Lòng người mới đó đổi mau
Thôi đành chấp nhận niềm đau bên này !
140905

Bài thứ 267: TRUNG THU CHÚC THẦY
(Viết thay các em áo xanh và áo trắng
 của trường QGNT)

Nghĩa Tử Quốc Gia gặp được thầy,
Đường đời vạn ngả có nhiều may.
Chúc thầy sức khỏe thân cường tráng,
Nhân tết Trung Thu tuổi thọ dài.

Diễn đàn đọc được lời thân thiết.
Áo xanh, áo trắng thật sum vầy.
Lời thầy dạy dỗ lưu mai hậu,
Trò giỏi cho thầy thơm tiếng lây.
170905

Bài thứ 268: TẾT TRUNG THU ẤT DẬU

Bao năm ăn Tết Trung Thu
Xứ người buồn tẻ, lá thu rơi đầy
Nhìn lên cao thấy trăng mây
Sáng soi trần thế trời Tây hững hờ

Trung Thu ngày Tết trẻ thơ
Vui vầy tùy chỗ rảnh giờ bôn ba
Trẻ con tụ tập hát ca
Hội đoàn tổ chức phát quà Trung Thu

Thắp đèn xé nát sương mù
Để nhìn chú Cuội đang ru chị Hằng
Trần gian lắm nỗi băn khoăn
Đêm vui quên hết nhọc nhằn mưu sinh

Không sao quên được hương tình
Trung Thu của thuở quê mình xa xưa
Vui biết bao, kể sao vừa
Bao giờ sống lại cảnh đưa rước đèn...?

Đèn Trung Thu sáng rực lên
Năm nay có tỏ tận bên bão bùng?
Katrina đến tàn sát tứ tung
Người sống chịu cảnh hãi hùng thê lương

Khổ đau tái diễn đồng hương
Trung Thu Ất Dậu vô lường lệ rơi
Phong trào cứu trợ khắp nơi
Sẻ chia bất tận những người không may

Cöi đời trường cửu đổi thay...
Vui buồn ở thế gian này bao lâu?
Cầu xin tạo hóa lấp sầu
Triền miên nhân loại một bầu tang thương
170905

Bài thứ 269: ANH ĐẾN

Anh đến cho em một mối tình
Nồng nàn tô thắm lại nhân sinh
Mười năm mòn mỏi lòng trông đợi 
Cánh nhạn bay đi bặt bóng hình

Nỗi nhớ đong đầy em tự hỏi
 Cuộc đời còn hay mất niềm tin
Mơ hồ ước vọng trong đêm tối
Mưa xuống hồn em thấy hoảng kinh

Anh đến cho em nở nụ cười
Đẹp xinh như một cánh hoa tươi
Giữa mùa Xuân chứa chan hương sắc
Lấp khoảng buồn đau khổ cuối đời

Em tưởng lửa tình yêu đã tắt
Cô đơn ngày tháng lạnh lùng trôi
Ngờ đâu nguồn suối chưa vơi cạn
Hạnh phúc tràn dâng lại lứa đôi
260905 

Bài thứ 270: THỎA ĐIỀU ƯỚC

Tiếng nhạc năm xưa sao nhịp nhàng
Trổi lên khi mùa hạ vừa sang
Trên trời tia nắng len mây trắng
Trùm mặt biển xanh một sắc vàng

Khiến xui chi Ông Tơ Bà Nguyệt
Kết hợp Chú Cuội với Chị Trăng
Thực hiện đời ta một mộng ước
Trần gian Hạnh phúc mãi bên chàng
280905

Bài thứ 271: VÒNG TAY YÊU

Chiều xuống Montpellier thành phố buồn
Lá thu rơi tựa lệ tuôn âm thầm
Đường đi vắng vẻ lạnh câm
Bóng người lai vảng dấu chân đi về

Mưa dầm giăng sợ tái tê
Trong tim sóng dội não nề hồn tôi
Bóng người theo áng mây trôi
Gió mang tình của lứa đôi nghìn trùng

Đợi chờ bao nỗi nhớ nhung
Mỏi mòn ngày tháng chân dung phai tàn
Vầng trăng cũ, đắm say tan
Giấc mơ mộng mị, địa đàng phôi pha

Chiều xuống Montpellier bóng xế tà
Tình người sau đến nở hoa thơm nồng
Phấn hương ngào ngạt mênh mông
Cuộc đời tươi lại, thôi đong héo sầu

Trận mưa dứt hạt từ lâu
Phố vui nhộn nhịp dưới bầu trời trong
Không gian mát tận cõi lòng
Và men tình thắm bởi vòng tay yêu
290905

Bài thứ 272: LƯƠNG TÂM
*Mến tặng Kim Phương và các bạn của đại gia đình QGNT

Em Nguyễn Minh Quý đã mất rồi
Thiên thu giấc ngủ chốn xa xôi
Trần gian để lại con hai đứa
Hiền tỷ chăm nuôi cảnh cúc côi

Quốc Gia Kỹ Thuật cùng chia sẽ
Bạn học đồng môn góp của nuôi
Hai cháu Quỳnh, Anh thành dưỡng tử
Làm tròn bổn phận lương tâm người
Ngày 12 tháng 10 năm 2005

Bài thứ 273: CHƯA BAO GIỜ GẶP GỠ

Chưa bao giờ gặp gỡ
Người bên kia bên nầy
Bờ đại dương cách trở
Mỹ quốc với trời Tây

Tưởng đẹp như hoa nở
Nào ngờ mau nhạt phai
Cõi lòng đầy bở ngở
Trước cảnh đời chóng thay

Chưa bao giờ gặp gỡ
Mà sao lại xa nhau
Không một lời từ giả
Vì sao? Hỡi vì đâu?

Chưa bao giờ gặp gỡ
Lại âm thầm chia ly
Cửa niềm tin hé mở
Vội đóng kín làm gì?

Chưa bao giờ gặp gỡ
Hình bóng đang đợi chờ
Tương lai sẽ tao ngộ
Một kiếp người bơ vơ

Nơi xứ người đau khổ
Bởi nhớ nhung quê nhà
Từng đêm lệ tuôn đổ
Lạnh lùng lời thơ ra
121005

Bài thứ 274: TRĂNG SOI ĐÁY NƯỚC

Trăng vàng soi đáy nước
Gió đêm thu lạnh người
Lay cành liễu lã lướt
Tiếng sóng vỗ biển khơi

Cát vàng in dấu bước
Chân tình nhân khắp nơi
Thuyền về bến lũ lượt
Tiếng yêu thương tuyệt vời

Có từ muôn kiếp trước
Vũ trụ mới chào đời
Vạn vật đều mơ ước
Sinh tồn giữa đất trời

Thời gian là liều thuốc
Gây mê tâm hồn người
Bổ dưỡng hay nhiểm độc
Trong khối óc, tim người?

Nhớ nhung tình tha thướt
Đường xưa lá thu rơi
Trăng vàng soi đáy nước
Thấy trời cao sáng ngời
161005
Ns. BKC phổ nhạc


Bài thứ 275: CHÚC EM

Sáng nay mở máy đọc mail
Hoa hồng đua nở bạn bè gần xa
Mở lời vui chúc thật thà
Mừng ngày sinh nhật người nhà hôm nay

Minh Hồ Đào cũng vui thay
Vài vần thơ gởi em say với tình
Tình Bằng Hữu, tình Gia đình
Chúc em như ý đẹp xinh cuộc đời
141005
Chúc em Dinh  Lê  KT-721một ngày sinh nhật thật vui và như ý
Happy Birthday  to Dinh  Lê  KT-721
Joyeux et Heureux Anniversaire à Dinh  Lê  KT-721

Bài thứ 276: VÌ SAO

Tôi và anh vì sao đứt đoạn?
Lúc hồn tôi sửa soạn đón mừng
Niềm vui không thể tả, bỗng dưng
Sợi vương vấn cắt từng mảnh vụn

Tôi chẳng hiểu thế nào cho đúng
Để chúng ta lấp vũng buồn sâu
Mà hôm qua tràn ngập biết bao
Lời mật ngọt, dạt dào trìu mến

Tôi tưởng tượng mai nầy sẽ đến
Anh và tôi bất biến tình người
Dù hoàn cảnh nào cũng không vơi
Nguồn thông cảm cuộc đời lưu lạc

Cùng nhau kiếm cho mình lối thoát
Giữa đường sầu tan tác quê hương
Mấy mươi năm chưa dứt đoạn trường
Mong ước vọng phú cường đất nước

Tôi tin rằng anh sẽ biết được
Nhận ra mình quá bước vội đi
Mặc góc cạnh nào chẳng nghĩ suy
Lòng hạn hẹp đã ghì minh mẫn
201005

Bài thứ 277: TƯỞNG LÀ HẾT


Tưởng là hết
Nhịp điệu thi đàn vỡ
Bao nhiêu ngày em chở chuyến nín câm
Trong óc tim máu dồn mặt chảy rần
Như hoa dưới mưa quần, bão vùi dập

Tưởng là hết
Thư chẳng còn tới tấp
Mà ngày xưa khỏa lấp nỗi buồn vào
Trời thu lạnh vầng trăng ở nơi cao
Ngồi nhìn ngắm với nỗi đau hoài niệm

Tưởng là hết
Thi đàn đem tẩn liệm
Buốt giá con tim, quyện cõi lòng em
Dẫu tiếng đàn thánh thoát kề cận bên
Âm cung bật tạo nên thanh hai ngã

Tưởng là hết
Mới quen đà tan rã
Nghĩa muội huynh đành trả lại cho anh
Sẽ làm gì để vết thương được lành
Trái tim kết lại cây cành thân ái

Tưởng là hết
Một trong hai bị bại
Ai là người gặt hái giải quán quân
Em mong anh mãi ngời sáng thanh danh
Mà bao năm mới thành danh nhạc sĩ !

Tưởng là hết
Nhưng người còn lý trí
Nối lại tình tri kỷ nghĩa thâm sâu
Trút cạn niềm tâm sự cùng với nhau
Chia sẻ lại từng câu, lời ưu ái
251005

Bài thứ 278: NÓI VỚI ANH

Anh,
Biết rằng chúng ta sẽ chết
Trong oán hờn đầy nghi kỵ
Nhưng làm sao mình vứt được bỏ đi?

Anh,
Tại sao cứ mãi chồng chất
Những nỗi đam mê của sự phù phiếm
Mà tâm trí người nghĩ quẩn quanh?
*
Đời hạn hẹp trong vũ trụ lớn rộng 
Tranh chấp chi  toàn  mộng ảo vô hằng
Như thế giới loài ký sinh, sâu bọ
Phá hủy mầm sống cây cỏ muôn hoa !

Những đau đớn khơi nguồn từ chổ đó 
Cho lệ sầu đọng mãi mắt bi ai
Nỗi buồn lan chiếm, dầy vò trải qua nhiều thế kỷ
Có thắm thía khi lương tri bị nhìn?

Tiếng sấm sét kinh hoàng hồn nhiên bầy trẻ nít
Trận cuồng phong thác lũ gây cảnh khốn cùng !

Đồng hương cam đành số phận lê thê bước
Xa quê đồng cảnh ngộ tái tê lòng 
Trước bao thiên tai đã tàn sát sinh vật
Cuốn trôi tài sản, chìm tận đáy sông !

*

Anh,
Nếu từ hành tinh trông xuống là thật
Những gì bị mất mát của hôm nay
Xin đừng tiếp nữa những gì có thật
Dẫu mây đen gió bão vạn vật lay !

Anh
Hy vọng kiếp nhân sinh nơi trần thế
Được bình yên trong cuộc sống nương-na
Cho đến khi nhắm mắt lìa đời, đó
Chính là mọi người đã cạn lệ sa !!!
291005

Bài thứ 279: NHỚ CHA
(Tưởng nhớ sắp tới ngày giổ cha
 lần thứ năm ngày 8 tháng 12 năm 2000)

Cha ơi con nhớ suốt đời
Dù nay cha đã lìa đời bỏ con
Cha về tiên cảnh bồng non
Năm năm trần thế vẫn còn nhắc cha

Cha là rường cột trong nhà
Gánh bao gánh nặng chẳng mà thở than
Cha vui khi thấy con đàn
Học hành đổ đạc bảng vàng đề tên

Tuổi đời chồng chất cao lên
Thân cha mòn mỏi kề bên vợ hiền
Cùng lo con cái nên duyên
Có chồng, được vợ mới yên trong lòng

Nước nhà gặp cảnh bại vong
Gia đình ly tán cha trông con về
Đến làn hơi cuối lê thê
Bây giờ cha đã ngủ mê ngàn đời

Con nay vẫn ở xứ người
Nhưng lòng luôn nhớ tới ngày giỗ cha
Thắp ba nén hương lệ sa
Lạy cha ba lạy gọi là tri ân
“ Công Cha như núi Thái Sơn”
07.11.05
Nhạc sĩ Lê Mộng Nguyên phổ nhạc


Bài thứ 280: HỒI HƯỚNG

Mộng tình con đã vỡ tan
Từ đây tìm ánh đạo vàng tịnh tâm
Tháng ngày cầu nguyện Thế Âm
Cứu khổ, cứu nạn thăng trầm nhân gian !

Mộng tình con đã dở dang
Để không còn nhớ thương mang trong lòng
Lắng nghe tiếng mõ chuông ngân
Cho đời thanh thản tâm thần biết bao !

Mộng tình con xin vẫy chào
Tạ từ cất tiếng yêu vào ngàn năm
Cửa thiền môn mở tối tâm
Tháo dây oan nghiệt siết dần đời con !

Mộng tình con đã héo hon
Vấn vương chi nữa sắt son đậm đà
Thay trang thư viết trăng hoa
Đọc kinh hồi hướng Di Đà sớm hôm !
101105  
Nhạc sĩ Lê Mộng Nguyên phổ nhạc

 Bài thứ 281: CỘI NGUỒN NÚI BIỂN

Nhớ thuở nào con về thăm Cha Mẹ
Từ trời Âu con trẻ vẫn hằng mong
Sung sướng biết bao, quên nỗi long đong
Được gần Cha Mẹ lòng con ấm áp

Công ơn cha mẹ con chưa đền đáp
Biển ly hương tràn ngập cuốn đời con
Đến phương trời xa lạ nước núi non
Theo ngày tháng cô đơn buồn dằn vật

Con không quên lời Mẹ ru ngọt mật
Tiếng của Cha con cất giữ trong tâm
Mỗi lần cha răn dạy con lỗi lầm
Bao kỷ niệm âm thầm hồi tưởng lại

Cha Mẹ ơi dư âm phảng phất mãi
Giấc mơ con luôn thấy bóng sanh thành
Chốn quê nhà mong con trẻ thành danh
Dù viễn xứ không đành cam khuất phục

Nay cha đã thiên thu ngủ yên giấc
Còn mẹ già lây lất cõi trần ai
Con đớn đau chịu cảnh xa Mẹ hoài
Đến khi nào sum vầy Mẹ vĩnh viễn?
171105
Nhạc sĩ Bùi Kim Cương phổ nhạc
  
Bài thứ 282: MẤT ANH RỒI
(Mến tặng chị Hiếu Anh )

Mất anh rồi, ngày dài vô tận
Một trời sầu, biển thẳm cô đơn
Từng đêm em ngủ chập chờn
Chìm trong kỷ niệm theo cơn nhớ về

Mất anh rồi nặng nề chân bước
Những con đường quen thuộc bướm hoa
Bên nhau khắng khít đậm đà
Nắng vàng buông thả thướt tha bóng hình

Mất anh rồi bình minh không nắng
Đêm Noël nầy vắng lặng xót xa
Tiếng đàn rộn rã chiều qua
Anh nâng tay phiếm thướt tha ân tình

Mất anh rồi, mất hình tri kỷ
Kể từ đây thủ thỉ mình em
Thấu hồn băng giá con tim
Mắt môi đọng lệ, kiếm tìm hương xưa

Mất anh rồi, đời mưa không dứt
Bốn mươi năm hạnh phúc dâng đầy
Bây giờ anh mãn trần ai
Thiên thu, em nhận kiếp nầy dỡ dang
141205
Nhạc sĩ Bùi Kim Cương phổ nhạc


Aucun commentaire:

Enregistrer un commentaire