Nombre total de pages vues

mardi 6 décembre 2016

Năm 2008 (365-385)


BÀI THỨ 365 : VỊNH HOA QUỲNH
*Cảm tác bài Vịnh Bông Phướng
của thi sĩ Nguyễn Tấn Bi

Mưa tạnh trời trong ửng nắng hồng
Mùi hương thoang thoảng đợi chờ trông
Quỳnh Hoa tối nở phô hương sắc
Đài cánh nhụy trương xao xuyến lòng
Người ngắm nhìn hoa khen quá đẹp
Như là tiên nữ giữa trời trong
Phút giây ủ rủ bên sương sớm
Lưu luyến chưa tàn cảnh đợi mong
010708


VỊNH BÔNG PHƯỚNG

Đài lả lơi pha ửng sắc hồng
Nhụy vàng xen đỏ giục người trông
Ân tình chớm nở tràn son sắt
Duyên dáng bừng ra mở cõi lòng
Xanh lá đẹp trời hy vọng đẹp
Hồng đài trong suốt một trời trong
Mai dù rã cánh tàn phai sớm
Vẫn để cho đời những ước mong
Nguyễn Tấn Bi


BÀI THỨ 366 : HOÀI NIỆM
*Cảm tác Dòng Đời của Thi sĩ Dương Quân

Cách
nhau ngàn dặm cánh chim bay
Hoài niệm mình ta với tháng ngày
Tình mất hương đời vào ảo mộng
Cuộc đời chìm nổi tựa cơn say
Giữa đường gãy gánh thân cô độc
Không
thả bước sa chân vũng lầy
Dù sự nghiệp tạo nên phút chốc
Tiêu tan tất cả ước mơ này
040708


DÒNG ĐỜI

Dòng đời như gió thoảng mây bay
Ngẫm lại buồn vui được mấy ngày
Sự nghiệp, công danh dường giấc mộng
Giàu sang, phú quí tựa cơn say.
Đắc thời, ác tặc leo bàn độc
Thất thế, hiền nhân rớt vũng lầy
Sinh, lão...mất, còn… trong thoáng chốc
"Có- không" mờ ảo thế gian này.
DƯƠNG QUÂN


BÀI THỨ 367 : DƯ ÂM
* Cảm tác bài thơ Yêu
của Thi hữu Nguyên Trần

Từ
khi anh gởi tập thơ
Tỏ bày tâm sự ước mơ của mình
Tương lai tình tựa bình minh
Hành trình đoạn cuối đẹp xinh dịu dàng

Vườn yêu từ lúc bỏ hoang
Tưởng là hết nở huy hoàng mẫu đơn
Nhạt phai màu lá xanh rờn
Không ngờ bướm vẫn còn vờn nhụy hoa

Màn
đêm ẩn hiện Ngân Hà
Trời
trong tháng bảy trăng ngà lấp sương
Mỗi lần in bóng trên đường
Soi về quá khứ dáng thương học trò

Vui đùa trường cũ Mỹ Tho
Dư âm tiếng máy con đò năm xưa
Nhớ sao biết mấy cho vừa
Quê tôi ngày tháng nắng mưa phủ mờ
100708


YÊU

Yêu em anh tập làm thơ
Yêu em từ thuở nằm mơ một mình
Yêu em lạc bước u minh
Yêu em gót ngọc lung linh dịu dàng
Yêu em chiều tím hồng hoang
Yêu em giấc ngủ bàng hoàng cô đơn
Yêu
em cây cỏ xanh rờn
Yêu em nhịp thở chờn vờn dáng hoa
Yêu
em sáng dãy ngân hà
Yêu em gối mộng trăng tà ngậm sương
Yêu em bóng ngã giáo đường
Yêu em nón lá dễ thương học trò
Yêu em áo trắng Mỹ Tho
Yêu em thầm lặng lỡ đò ngày xưa
Yêu em ngàn kiếp không vừa
Yêu em mắt lệ cơn mưa mịt mờ .

Toronto Mother's Day May 11, 2008
Nguyên Trần


BÀI THỨ 368 : CẢNH CŨ NGƯỜI XƯA
Cảm tác bài Hương Khói Làng Xưa
của thi sĩ Trần Kiều Bạc

Bếp hồng um tỏa lên làn khói
Trên mái tranh xen ánh nắng chiều
Lơ lửng trôi đi theo hướng gió
Những ngày thơ ấu ở quê yêu

Bao năm sống cạnh giòng sông cũ
Dồn dập ghe cá động nước căng
Tiếng máy đưa đò vang rộn rã
Ồn ào mỗi sáng cả thôn làng

Mặt trời chưa mọc còn sương khói
Mù mịt không gian lắng đọng dài
Dướ́i tiết mùa hè đem sức nóng
Hài hòa vũ trụ, cõi trần ai

Mẹ già buồn khổ khi cha mất
Từ đó đến nay thượng cửu tuần *
Mái tóc hoa cau theo nguyệt tuế
Nhớ nhung con trẻ dạ bâng khuâng

Lang bạt xứ người ngập tuyết băng
Mỗi lần nhìn thấy cảnh chim đàn
Bay về tổ ấm làm mơ lại
Cảnh cũ người xưa ở thế gian!
140708
* thượng cửu tuần = ngoài 90 tuổi


HƯƠNG KHÓI LÀNG XƯA.

Đưa tay dụi mắt qua lòng khói
Thả cánh diều bay giữa ráng chiều
Thả hết tuổi thơ vào mây gió
Một trời hoa mộng rợp tin yêu

Khói bay từ những khung bếp cũ
Diều treo lên những sợi dây căng
Chim chiều gọi bạn kêu rời rã
Nắng trốn về trong ngõ cuối làng

Cuộn khói đan nhau thành cột khói
Sợi gió dìu nhau trượt dốc dài
Cơm gạo Nàng Hương xông bếp nóng
Bên đường ai đợi nắm tay ai

Chưa kịp cầm, tuổi xanh bay mất
Thằng bé ngày xưa quá ngũ tuần
Mai mốt lại mừng thêm đáo tuế
Nhớ thời thơ trẻ lại bâng khuâng

Cánh diều không gió cánh diều băng
Ngày thơ đã đứt ngọt cung đàn
Khói đã bay cao không trở lại
Còn chăng tiếng nấc của thời gian!

TRẦN KIÊU BẠC.
(12/7/08)


BÀI THỨ 369 : THANH THẢN
Cảm tác bài Trăn Trở
Của thi sĩ Minh Hồ

Em muốn chỉ là em gái nhỏ
Như thời còn đi học ở trường làng
Vui đùa giữa ngàn hoa đua nở
Chiều tối rong chơi dưới nhánh tàng
Trò chuyện bên nhau đầy cởi mở
Nhưng lòng chưa tính nhẩn đeo nàng
Cho nên không nghĩ gì trăn trở
Thanh thản tâm hồn em đã mang
160708


TRĂN TRỞ

Từ lúc em đến đầu xóm nhỏ
Xôn xao rộn rịp đám trai làng
Và tôi cũng chớm nụ mơ nở
Trái ước đơm sai nặng trĩu tàng
Mong đợi ngày qua ngày úp mở
Mộng lòng, muốn trao đến tay nàng
Lá thư bày tỏ niềm trăn trở
Chất chứa trong hồn tôi sớm mang
Minh Hồ
160708


BÀI THỨ 370 : GIỌT MƯA ĐÊM

Giọt mưa khuya nhỏ xuống
Nghe tí tách bên thềm
Hoà lẫn làn gió cuốn
Mang lạnh lẽo màn đêm

Giọt mưa đêm rơi mãi
Dù canh thâu sắp tàn
Rạng đông sẽ trở lại
Trời nắng hồng chứa chan

Giọt mưa như nhịp đàn
Trổi lên tiếng lòng vương
Từ thuở đời son trẻ
Hoa tình nở vườn thương
Thiên thu trời mưa đổ
Đem đến nốt nhạc sầu
Hay cung đàn vui trổ
Dưới khung trời bể dâu

Giọt mưa rơi trầm lắng
Tâm tư giấc mơ đời
Giòng sông duyên yên lặng
Thuyền về bến nghỉ ngơi
160708
Nhạc sĩ NMC phổ nhạc


BÀI THỨ 371 : CHÔN NỖI ĐAU

Có lẽ từ đây ta chẳng nghĩ...
Thả trôi đi lo sợ cơn đau
Đang hoành hành từng ly từng tí
Cơ thể già nua , lúc bạc đầu
Cùng với bạn đời ta thủ thỉ
Ngày qua ngày vui sống bên nhau
Khi nào ta nhắm mắt an nghỉ
Là phút ngàn thu chôn nỗi đau
200708

BÀI THỨ 372 : THIÊN ĐƯỜNG LỨA ĐÔI

Bao năm qua rồi
Tưởng đời lẻ loi
Hoa tình hết nở
Trong vườn lòng tôi

Bao năm qua rồi
Trời già cho tôi
Người thương bước đến
Tình yêu lên ngôi

Cùng nhau chung sống
Chèo thuyền tương lai
Không đề an bài
Dù tuổi xế bóng
Thân thể vàng phai
Nhưng luôn ấp mộng
Lưu lại cho đời
Bài thơ, bản nhạc
Thấm sâu lòng người

Bao năm qua rồi
Thiên đường lứa đôi
Hương tình lan tỏa
Nồng nàn không vơi
220708
* Nhạc sĩ Nguyễn Minh Châu phổ nhạc


BÀI THỨ 373 : LÒNG TÔI AI THẤU HIỂU

Lòng tôi đâu có ai thấu hiểu
Bao năm trời chăn chiếu đơn côi
Từ khi tình vội phai phôi
Cách nhau thầm lặng, rẽ đôi chẳng ngờ

Hồn giá lạnh bao giờ mới hết
Trái tim yêu lại kết sợi tình
Mau tàn đêm sớm bình minh
Nắng hồng rực rỡ, hữu tình bướm hoa

Nhưng cuộc đời khó mà đơn giản
Đường thênh thang sáng lạng mỏi mòn
Ước ao một túp lều con
Trong vườn hạnh phúc sắt son thắm nồng

Đâu có ai hiểu lòng tôi khổ
Bao năm trời bão tố không ngừng
Niềm vui mải miết dửng dưng
Mùa xuân nhộn nhịp tưng bừng khắp nơi

Hoa đua nở tuyệt vời ngây ngất
Hương tỏa lan vạn vật đắm say
Riêng tôi trống vắng ̣đêm ngày
Tri âm tri kỷ tìm hoài thấy đâu?
230808

BÀI THỨ 374 : GIỌT MƯA SẦU
Cảm tác bài Nắng và Tóc
Của thi sĩ Mẫn Hồ

Giọt mưa sầu đọng trên môi mềm
Mí mắt bờ mi ta suốt đêm
Thao thức tâm hồn trong lụy đắm
Thời gian  ai nở hững hờ quên
Phương này ta mãi ôm thân phận
Gối chiếc đơn chăn lạnh bóng duyên
Biết đến bao giờ trên mái tóc
Cài hoa vu quy, rụng ưu phiền
240708


NẮNG VÀ TÓC

Giọt nắng ngủ quên trên tóc mềm,
Ngại ngùng  ở lại đợi qua đêm.
Nắng mơ tóc xõa chừng say đắm,
Tóc giận nắng  hờ luống bỏ quên.
Mộng vỡ, nắng đành ôm tủi phận,
Tình tan, tóc mãi khóc lương duyên.
Tuơng tư nắng cứ  buồn xa tóc,
Ước  nụ hôn trao, tóc có phiền ?
Mẫn Hồ


BÀI THỨ 375 : TỰ TRÀO
*Cảm tác bài Đào Ương của thi hữu Bùi Tiến

Quả Đào anh hái mùa hè nào
Thêm Thị và Nho chung một bao
Phảng phất mùi thơm trộn súm xít
Gây tâm ngọt lịm tựa đường ngào
Trài lên bánh Tình gây yêu thích
Núi biển hai miền dạ  xuyến xao
Mơ ước tương lai đời rượi mát
Thi nhân diển tả ý dâng trào
280708


ĐÀO ƯƠNG

Không tự vườn Vương Mẫu thuở nào,
Quả này dáng chẳng khác là bao.
Hây hây vừa đó còn chua xít,
Mơn mởn giờ đây đã ngọt ngào.
Thấy bóng lòng đà như háo hức.
Cầm tay dạ những quá xôn xao.
Ôi chao một ngoạm giòn, tươi mát.
Mới tưởng chân răng đã ứa trào.
Bùi Tiến
Tân Đào Viên 2006, 2008


BÀI THỨ 376 : CÕI RIÊNG TA
* Cảm tác bài Tiếng Lòng
của thi sĩ Nguyễn Thành Tài

Trở về biển cả khép hồn nhiên
Lưu luyến ngày qua tâm não phiền
Tên tuổi Người ghi trên mộ đá
Thiên thu mặt đất trải u huyền
Người đi xa mãi nơi trần tục
Hội ngộ lang quân nơi cảnh tiên
Xóa hết những gì mang nặng nhẹ
Để không còn thấy cảnh sầu riêng
070808


TIẾNG LÒNG

Vào rừng hòa nhịp sống thiên nhiên ,
Tâm trí thảnh thơi, xóa  muộn phiền.
Nắng chiếu  lung linh soi hóc đá,
Lá rơi  xào xạc vọng  u huyền.
Suối reo, chim hót , xa trần tục,
Gió thổi .mây giăng ,  ngỡ cảnh tiên.
Triền núi nghiêng nghiêng chân bước nhẹ  ,
Nghe lòng thanh thản , tiếng lòng riêng.
Nguyễn Thành Tài


BÀI THỨ 377 : TIẾP BƯỚC
Cảm tác bài Gõ Cửa Trái Tim
của thi sĩ Mỹ Linh

Đã nói từ lâu em hiểu anh
Cho nên chấp nhận tiếp duyên lành
Cùng đi một hướng dù sương gió
Bão táp không sờn dạ, trắng canh
Thao thức tìm phương hướng mộng điệp
Tương lai đôi lứa dựng tường mành
Niềm tin giữ vững lòng mong đợi
Hạnh phúc bên nhau hết tuổi xanh
110808


GÕ CỬA TRÁI TIM
Cảm tác bài Gõ Cửa Trái Tim
Của nhạc sĩ Vinh Sử

Âm thầm gõ cửa trái tim anh
Bớt chút niềm riêng ủ mộng lành
Đàn trổi sai cung hiu hắt gió
Tơ chùng lạc phiếm thẫn thờ canh
Ngõ hồn u ẩn vùi cơn điệp
Lưới nhện cô đơn động bức mành
Ai nhốt tình em trong ngóng đợi
Lạnh lùng tên bắn giữa trời xanh
Mỹ Linh
03082008


BÀI THỨ 378 : GIÓ HẠ BUỒN LEN

Gió hè khơi nỗi buồn len
Mỗi chiều nắng trải dậy men đất nồng
Nhìn con sông Cửu xuôi dòng
Lục Bình nở cánh tím hồng bẹ xanh

Tiếng gà gáy báo tàn canh
Rạng đông thức giấc, vang thanh mọi người
Phục hồi vạn vật tốt tươi
Sau cơn mưa trút, trời cười đón duyên

Gái trai thôn nữ hòa hiền
Đổi trao hò hát bao phiền mệt tan
Đồng xanh đầy ắp dung nhan
Bên hương mạ trổ, kết đan mảnh đời

Màu vàng hoa lúa tuyệt vời
Trắng trong hạt gạo chẳng vơi hương trầm
Tỏa lan non nước ngàn năm
Tình yêu quê mãi khắc tâm đậm tình

Hôm nay lạc bước đăng trình
Xứ người miên viễn, dân mình cách nhau
Nửa vòng trái đất lòng đau
Bao giờ trở lại đẹp màu nhân gian

Tương phùng dù tuổi xế tàn
Chim bay về tổ vô vàn tình thương
180808


MỘT THOÁNG BUỒN LEN


Chiều nay một thoáng buồn len
Tâm tư chìm đắm say men rượu nồng
Khơi nguồn ký ức xuôi dòng
Mang nhiều kỷ niệm mơ hồng mộng xanh

Bao lần thao thức tàn canh
Vần thơ dưới ánh trăng thanh nhớ người
Quên sao má ửng thắm tươi
Đam mê ánh mắt nụ cười trao duyên

Quên sao dáng nhỏ dịu hiền
Lời êm giọng ấm bao phiền muộn tan
Vườn loan quyện bóng hồng nhan
Uyên ương sánh bước kết đan duyên đời

Ðàn gieo âm hưởng tuyệt vời
Cùng chung nhịp điệu đầy vơi bổng trầm
Ðường trần ước thệ trăm năm
Hòa minh phượng thúy ghi tâm khắc tình

Người khuê các kẻ đăng trình
Trùng dương diệu vợi để mình xa nhau
Bao mùa dạ xót lòng đau
Sắc hương phai nhạt úa màu thời gian

Giờ đây tuổi xế thu tàn
Tâm chưa lắng dịu muôn vàn nhớ thương
LV


BÀI THỨ 379 : CHIA SẺ
Cảm tác bài Cảm Thông
Của Minh Hồ

Đã nhiều năm gắn bó bên nhau
Xướng họa vần thơ vơi nỗi sầu
Thân phận ly hương đời lữ thứ
Điệp điệp trùng trùng chồng chất đau
Tấm thân mòn mỏi bên sinh tử
Tìm bến tâm giao bắt nhịp cầu
Chia sẻ cùng nhau lòng rộng mở
Giận hờn bôi xóa lỗi lầm nhau
230808


CẢM THÔNG

Buồn vui chia sẻ đến cùng nhau
Gặp gỡ làm thơ để giải sầu
Số kiếp sinh ra thân lữ thứ
Thương nhau chưa đủ lấp niềm đau
Biệt ly Tổ quốc, đường sinh tử
Bờ bến Tự do, giữ nhịp cầu
Tâm sự hàn huyên và cởi mở
Cảm thông bỏ hết hiểu lầm nhau
Minh Hồ
230808


BÀI THỨ 380 : DÒNG SÔNG THỔN THỨC
*cảm tác bài Chèo Thuyền Kayak
của Thi sĩ Thanh Hà

Nỗi niềm riêng của một dòng sông
Khi thủy triều lên xuống gợn bồng
Nhìn cụm lục bình trôi lảo đảo
Qua kinh cầu nhỏ lắc chềnh chồng
Và bèo xanh cũng theo lèo lách
Vào rạch ao đầm ứ động xông
Nồng nực mùi đất bùn cặn xoáy
Hai bên bờ loang lỡ u phồng
240808


CHÈO THUYỀN KAYAK

Mạo hiểm nô đùa với núi sông
Phiêu lưu đổ thác gợn bềnh bồng
Xuôi dòng chảy xiết thuyền chao đảo
Tránh đá nhô cao sóng chập chồng
Cố vững tay chèo tìm nẻo lách
Gắng bền chân nẩy* đổi chiều xông
Chiếc nan dù lật dần con xoáy
Vẫn vượt cheo leo mặc nhức phồng :-{{{
th
24/08/2008



BÀI THỨ 381 : TRI ÂN
*Cảm tác bài Đa Tạ của Thi sĩ Minh Hồ

Nhịp tim xao xuyến em đang nghe
Từ lúc gặp anh một buổi hè
Không hẹn vô tình như mộng ước
Cuộc đời tươi đẹp mối duyên se
Ngày mai đôi lứa mong rằng được
Hạnh phúc bên trong lớp áo the
Ấm áp cõi lòng song nhịp bước
Tri ân Thượng đế đã cho bè
310808


ĐA TẠ

Anh gọi không ngừng em có nghe
Từ chân trời đổ bóng  chiều hè
Gặp trong khoảnh khắc về anh ước
Cầu bắc ngang duyên núi biển se
Số phận hai ta hy vọng được
Ngày mai tiếp tục nối màn the
Bên nhau khắng khít không rời bước
Đa tạ trời già đã kết bè
Minh Hồ
210808


BÀI THỨ 382 : HẠ THOÁNG SẦU

Hạ thoáng sầu qua cánh cửa rừng
Rừng xanh thay lớp áo nào ngưng
Phơi màu vàng úa khi thu tới
Ảm đạm trần gian lấp nỗi mừng

Ánh nắng long lanh khắp nẻo đường
Lịm dần theo bóng dáng thu giương
Ngập tràn dấu bước chân trên lá
Kết lại thành thơ tả luyến vương

Hạ vẫn còn trong tâm não người
Dù trời quyến rũ lá thu rơi
Thay đi tất cả màu tươi thắm
Vạn vật muôn trùng ở cõi đời

Hạ thoáng sầu qua khi mỗi độ
Thu về  man mác gió heo may
Hoàng hôn phảng phất cơn mưa đổ
Lối cũ ngậm ngùi tan đắm say
010908
Minh Tuấn phổ nhạc


BÀI THỨ 383 : CHÂN LÝ
* Cảm tác bài Học Giữ Mình của Thi sĩ Gia Linh

Vui thú điền viên ta ngắm cảnh
Qua ngày tháng dưới bầu trời xinh
Bên người tri kỷ cùng tâm tánh
Mộng mị hồn thơ dệt hữu tình
Mơ ước chỉ là trong ảo ảnh
Mặc cho nhân thế dựng muôn hình
Thực hư hư thực khó mà tránh
Chân lý lúc nào cũng thiện minh
140908


HỌC GIỮ MÌNH

Thơ thẩn thanh nhàn rong dạo cảnh
Khu vườn hoa lá sắc tươi xinh
Trời thu man mác rèn nhân tánh
Ngõ vắng buồn tênh luyện chí tình
Chẳng để tâm hốn quen ảo ảnh
Không màn thế sự vướng mô hình
Từ đây giả tạo nên lòn tránh
Cố gắng trau dồi ý thiện minh
Gia Linh


BÀI THỨ 384: LÂU ĐÀI CỔ
*Cảm tác bài Thăm Cổ Thành La Mã
của Thi sĩ Bùi Tiến

Xứ Pháp lâu đài cổ biết bao
Tưởng rằng bền vững có ngờ sao
Thời gian tàn phá không người tới
Tường ngói rêu xanh nắng rọi vào
Mỗi độ hè về dàn cảnh trận
Như thời xưa cũ ngựa hồng mao
Mịt mù khói súng trông như cũng
Giặc giả tràn lan tự thuở nào
220908


THĂM CỔ THÀNH LA MÃ

La Mã triều xưa lớn biết bao
Mà nay đổ nát thế này sao
Đền đài hổng mái chim e tới
Cung điện trơ nền khách ngại vào
Văng vẳng gió rung hồi trống trận
Mơ hồ nắng quáng bóng cờ mao
Anh hùng, bạo chúa thôi thời cũng
Một giấc hoàng lương có khác nào
Bùi Tiến
8-2008


BÀI THỨ 385: CÕI PHÚC
*Cảm tác bài Viếng Malta
của Thi sĩ Bùi Tiến

Ngồi buồn nhớ lại cảnh quê ta
Dân tộc ngàn năm chuộng hiếu hòa
Nhưng cứ đắm chìm trong khổ nổi
Xót xa nhiễu loạn giặc phương xa
Cánh chim lưu bạt trông mòn mỏi
Ngày được bay lượn dãy gấm hoa
Tâm tịnh lòng hiền đạt cõi phúc
Không màng nghĩ đến cõi riêng ta
220908


VIẾNG MALTA

Thừa nhàn, thuận cảnh, viếng Malta
Đảo quốc an vui cảnh thái hoà
Nhà trắng tường vôi san sát nổi
Biển xanh nước mặn trập trùng xa
Đất khô đá dựng dồn chân mỏi
Trời nắng cây cằn đổ mắt hoa
Cuộc sống tự do là hạnh phúc
Thấy người không khỏi ngậm ngùi ta
Bùi Tiến
9-2008


Aucun commentaire:

Enregistrer un commentaire