BÀI
THỨ 512 : TÌNH ĐỜI
Họa bài Hoài hương của TH Lam
Vân
Tình đời khó đoán
ở bên ngoài
Tưởng chẳng quên
nhưng lại chóng phai
Một sớm một chiều
dìm nỗi nhớ
Quãng ngày thơ
mộng gái và trai
Yêu thương chớm nụ
như hoa trổ
Đôi lứa cận kề vai
sánh vai
Mơ ước một ngày
chung lối bước
Đường duyên sáng
chói rực tương lai
23.04.11
HOÀI HƯƠNG
Ðã bốn mươi năm sống
nước ngoài
Lâng bao kỷ niệm khó
mờ phai
Tìm trong quá khứ
thời hoa mộng
Nhớ lại xưa ngày
thuở tráng trai
Ðất Mẹ thâm tình
thêm trĩu dạ
Quê người nghiệp dĩ
mãi quằn vai
Hoài hương ước vọng
đời du tử
Dừng bước giang hồ
kiếp vãng lai
Lam
Vân
|
BÀI
THỨ 513 : NÀNG XUÂN
Họa bài Giấc mơ Xuân của TH
Nguyẫn Thành tài
Tưng bừng đường
phố đón Xuân
Thoát ly đông giá
đã tàn quạnh hiu
Không còn trông
cảnh trời chiều
Tuyết rơi tầm tả
phủ đều đất khô
Nhạc, thơ, tuy đã
hết giờ
Vườn lòng luôn
chẳng ơ thờ muôn hoa
Thi nhau khoe sắc
giao mùa
Bướm ong bay lượn
cợt đùa nàng Xuân
07.05.11
GIẤC MƠ XUÂN
Hoa ơi sao
nở vào Xuân !
Buồn
cho Đông, Hạ, Thu tàn hắt hiu !
Lá,
Hoa rơi rụng muôn chiều ,
Xác thân
trơ trọi tiêu điều... cành khô .
Đợi Xuân,
đợi đến bao giờ ?
Chờ Hoa
chờ mãi thẫn thờ vì Hoa !
Ước gì
Xuân đủ bốn mùa,
Hoa luôn
khoe sắc vui đùa với Xuân .
Nguyễn
Thành Tài
|
BÀI
THỨ 514 : LỜI PHẬT DẠY
Họa bài Tấm lòng Bồ Tát
của TH Nguyễn Thành tài
Tiếng khóc chào
đời lúc mới sanh
Ước mong tươi sáng
nhân duyên lành
Tâm luôn an lạc
không lo nghĩ
Cõi phúc tương lai
sẵn để dành
Lòng nguyện theo
gương Ngài dẫn lối
Tựa hoa sen đượm
mãi hương trinh
Khắc ghi sâu đậm
Mười Điều Niệm
Lời Phật lan
truyền mãi mãi xanh
07-05-11
TẤM LÒNG BỒ TÁT
Thắm thoát đến ngày
Phật đản sanh
Thổi luồn gió mát
thấm hương lành
Tìm trong kỷ vật
ngàn năm giữ
Gởi giữa trang thơ
thế hệ dành
Một khối chân tình
luôn gắn bó
Bao niềm thiện
cảm mãi trung trinh
Tấm lòng Bồ Tát,
vầng trăng sáng
Thể hiện muôn đời
với sử xanh
Nguyễn Gia Linh
05-05-2011
|
BÀI
THỨ 515 : HƯỞNG CƠ NGƠI
Họa bài Vui cho trẻ của TH Đặng
Xuân Linh
Điền viên vui thú hưởng cơ ngơi
Cất tiếng hát vang lẫn nụ cười
Như đám chim non rời khỏi tổ
Tập vờn bay lượn giữa trùng khơi
Chiều tà nắng ngã hiu hiu gió
Nhạc tấu liên hồi tối đến mơi
Dẫu biết canh tàn người mệt mỏi
Nhưng lòng thanh thản dạ vui tươi
09-05-11
VUI CHO TRẺ
Lên thuyền bay tới
chỗ yên ngơi
Một hướng trần ai
rộn tiếng cười
Đầu ngõ tia chào hoa
nụ nở
Trước sân bướm đảo
cánh hồng khơi
Thân gầy thích ngắm
trời xanh rộng
Tóc cỗi ưa hoài tuổi
sớm mơi
Trong trẻo bầu không
ai dạo phố ?
Lòng xen hỉ hạ vóc
thêm tươi
Đặng
Xuân Linh
|
BÀI
THỨ 516 : CHẬN LỐI
Họa bài Kẹt xe của TH Thanh
Khang
Không nhận bài
xướng khỏi phải đào
Tìm ra câu họa
chẳng làm cao !!!
Nhìn trong danh
sách không tìm thấy
Muốn biết thiếu
tên bởi tại sao ?
Từ trước đến nay
đâu có vậy
Bây giờ thiếu vắng
lạ dường bao
Thôi thì kể như
đường xe kẹt
Chận lối thong dong
mail gởi vào
26-05-11
KẸT XE
Rủ nhau đi ngắm hoa Anh Đào, Xe tiến lên dần High park cao. Nhúc nhích từng phân không thể chạy, Bí hơi cả buổi khổ làm sao. Hôm nay nắng đẹp nên ưa thích, Bửa trước mưa buồn chán biết bao. Cùng muốn ngắm hoa nên phải kẹt, Tiến lên,thối lại khó ra vào. Thanh Khang 14-5-2011 |
BÀI
THỨ 517 : TIN MỚI
Họa bài Ngày mới của TH Minh
Tâm
Tin mới đưa ra mấy
ngày qua
Hạnh phúc cho ai
mắt bị lòa
Đem ghép điện tử
vào nhãn thể
Tha hồ đọc sách
ngắm muôn hoa
Mỗi ngày kỹ thuật
càng tân tiến
Hy vọng tương lai
phát đại trà
Không kể giàu
nghèo đều được chữa
Buồn vui sướng khổ
thuận tâm hòa
27.05.11
NGÀY MỚI
Đêm dài u tịch lững
lờ qua.
Ríu rít chim reo,
nắng sáng lòa.
Tỉnh giấc, mây còn
lưu luyến núi,
Ngây tình, bướm mãi
cợt đùa hoa.
Lao xao cành lá, vài
cơn gió,
Sảng khoái tâm tư,
mấy tách trà.
Vạn vật tưng bừng
vươn sức sống,
Đất trời rộn rã mối
giao hòa.
Minh
Tâm
|
BÀI
THỨ 518 :
NGÀY LỄ THĂNG THIÊN (Ascension)
Họa bài Vang vọng tiếng
chim ca của TH Diệu Tri
Chuông ngân phá yên
lặng
Mừng Thánh lễ hoan
ca
Chim muông trong
rừng thẳm
Hòa tiếng hót
lướt qua
Đường xe chạy lấn
áp
Người dập dìu phố
hoa
Hàng hóa chất như
núi
Tha hồ lựa lê la
Lòng thanh thản mơ
mộng
Hưởng thụ cuộc vui
qua
Mùa nắng hạ cháy
bỏng
Sưởi tâm hồn lạnh
sa
Minh Hồ Đào
·
ngày 02.06.11 Thánh lễ Ascention
VANG VỌNG
TIẾNG CHIM CA
Giữa mênh mông tĩnh lặng, Thánh thót tiếng chim ca. Từ cội nguồn thăm thẳm, Tha thiết nhớ xuân qua. ...... Nắng mai hồng ấm áp, Tươi thắm muôn ngàn hoa. Lung linh màu sông núi, Trời mây biển bao la.. .... Ước mơ xây đời mộng. Đằng đẵng tháng ngày qua. Gay gắt hè nóng bỏng, .......... Bao giờ mát mưa sa,...? Diệu Tri TXH TULINH 23-05-2011 |
BÀI
THỨ 519 : CHÀO MỪNG CÁT BỤI
Thật hân hoan chào
mừng Cát Bụi
Góp gom lời thành
núi chung vui
Bao ưu phiền hãy
chôn vùi
Cùng nhau đoàn kết
dưỡng nuôi chân tình
Bốn phương trời
bình minh rạng rỡ
Cõi lòng người
tươi nở như hoa
Hương thơm bát ngát
đậm đà
Triền miên tô điểm
ngôi nhà mới xây
Ns. Tro Bụi phổ nhạc
BÀI
THỨ 520 : HOÀI NIỆM
Họa bài Vang mãi khúc trường ca
của TH Nguyễn Gia Linh
Lúc nhỏ sinh ra ở nước ta
Lớn lên lưu lạc tận phương xa
Không quên hình ảnh thanh bình ấy
Còn nhớ quãng ngày vui bướm hoa
Biết đến khi nào tìm lại được
Khung trời thơ mộng buổi chiều tà
Trên giòng sông Cửu đêm trăng tỏ
Mỗi sáng chào cờ hát quốc ca
10.06.11
VANG MÃI KHÚC TRƯỜNG CA
Trời Nam nước Việt
của dân ta
Giống Lạc non Hồng
một dải xa
Vạn thuở mênh mông
bờ biển cá
Ngàn năm bát ngát
cánh đồng hoa
Trang đời sử sách
noi gương sáng
Cõi mộng kinh luân
gợi bóng tà
Bắc thuộc không còn
mơ tưởng nữa !
Đống Đa vang mãi
khúc trường ca
Nguyễn
Gia Linh
|
BÀI
THỨ 521 : GỞI NGƯỜI VỪA QUEN
- cảm tác bài Gởi Người Mới Quen
của Thi hữu Thanh Hương
Từng canh thâu yên
lặng
Chẳng nghe tiếng
chân người
Ôm cõi lòng trống
vắng
Hoài niệm cuộc
đời người
Dồn dập như tiếng
trống
Gợi khơi ngọn lửa
tình
Trong thời gian kết
bạn
Biết bao kỷ niệm
mình...
Tồn tại trong tim
tôi
Dù năm tháng mãi
trôi
Chân trời biển xa
lạ
Theo từng bước chân
ta
Ghi khắc sâu trong
dạ
Quãng thời gian
vừa quen
Bên dòng đời hối
hả
Đắm say nhớ cuồng
điên
Trời đất thấy đảo
nghiêng
Vầng trăng thanh lộ
sáng
Thấu suốt mọi ưu
phiền
Gieo trong từng nốt
nhạc
120611
GỬI NGƯỜI MỚI QUEN
Trong đêm khuya tĩnh lặng Trong đêm khuya không người Trong đêm khuya trống vắng Người vừa quen tặng người Bài nhạc lấp khoảng trống Bài nhạc thật đậm tình Bài nhạc vững tin bạn Bóng tối chia đôi mình Trong đời nàng , có tôi Bóng đêm sẽ dần trôi Cho đôi mình thôi lạ Cho người về bên ta Em , người non dạ Em , người mới quen Cho lòng tôi hối hả Tưởng mình dường như điên Bầu trời tối nghiêng nghiêng Đêm khuya , trời gần sáng Bên máy điện ưu phiền Chợt trôi theo phiếm nhạc ...
Thanh Hương
110611
|
BÀI
THỨ 522 : TRĂNG KHÔNG GIÀ
Cảm tác bài Tình thương không già của Thi hữu Đặng Xuân Linh
Trăng rằm rọi sáng
vườn
In dáng Chị Hằng
thương
Lá chen hoa xào
xạc
Theo hướng chiều
gió vương
Xuân vẫn còn tiết
lạnh
Dù trời đã hết
đông
Phố phường trông
hiu quạnh
Nhưng mái ấm mặn
nồng
Thời gian sao chóng
qua
Tàn liểu rũ la đà
Trên mặt hồ soi
bóng
Hơi lạnh thấm thịt
da
Tiếng côn trùng rên
rĩ
Giữa màn đêm lắng
trong
Phá tan bầu mơ
mộng
Cõi tâm hồn hằng
mong...
17.06.11
TÌNH THƯƠNG KHÔNG GIÀ
Mỗi chiều dạo quanh
vườn
Tay trong tay mến
thương
Kể chuyện về quê
Ngoại
Nơi kiếp sống buồn
vương
Có những đêm trời
lạnh
Quây quần khi vào
đông
Trò chuyện cười vui
vẻ
Nguồn phúc thêm ấm
nồng
Mấy mươi năm đã qua
Tình thương thêm đậm
đà
Thời gian pha tóc
bạc
Gió sương nám làn da
Đôi môi hồng nhạt
thắm
Đôi mắt bớt màn
trong
Hạnh phúc thơ đầy
mộng
Giấc mơ đẹp đã mong…
Đặng Xuân Linh
|
BÀI
THỨ 523 : CHIỀU LANG THANG
PHỐ LẠ
Một buổi chiều
lang thang phố lạ
lòng ngỡ ngàng
mọi ngả con đường
dập dìu bóng
khách thập phương
không chừa khoảng
trống, nắng vươn rực vàng
Hồi tưởng lại muôn
ngàn kỷ niệm
theo dòng đời ẩn
hiện triền miên
mong chờ một cõi
bình yên
quay về con phố nơi
miền quê xa
tuy chẳng bằng
phồn hoa đô thị
xứ Người trang
điểm mỹ miều thay
đâu quên thời tuổi
mê say
thư sinh cắp sách
đợi ngày rạng danh
Một buổi chiều
phố thành thị lạ
nắng chẳng còn
trải ngả đường đi
tâm tư tự hỏi còn
gì...
làm thân chùm gởi
đến khi nào về!
Cội nguồn xưa não
nề một thuở
những dòng sông
chuyên chở nghìn trùng
thuyền nhân tìm
kiếm chân dung
đất lành chim đậu
nơi vùng Tự Do
25.06.11
BÀI
THỨ 524 : CHÚC MỪNG SINH
NHẬT PHU QUÂN
LẦN THỨ 66
(20.06.1945)
Đời anh thấm thoát
hai con sáu (66)
Sáu mươi sáu là
con số đôi
Tiền hung gặp chút
lôi thôi
Nhưng mà hậu kiết
lên ngôi tuyệt trần
Em chúc anh vô ngần
vui vẻ
Bên tai anh thỏ thẻ
lời em
Ủi an những lúc ưu
phiền
Vì ta đã kết nợ
duyên kiếp này
250611
BÀI
THỨ 525 : CHUYẾN ĐÒ CHIỀU
Một chuyến đò
chiều nhớ chẳng phai
Đau thương nặng
trĩu đôi vai gầy
Niềm đau chôn giấu
theo mưa nắng
Đổ xuống đời
người bao đắng cay
Độ ấy đến giờ cứ
mãi vương
Con tim lặng lẽ
trong đêm trường
Tìm đâu giây phút
nguôi tâm sự
Cởi hết lòng sầu
cho gió sương
Cô đơn bước đường
về hun hút
Ánh nắng chiều
trông hiu quạnh sao
Ngơ ngẩn nghe từng
giọt lệ rớt
Thấm vào hồn lạnh
giá khi nào?
Lỡ một chuyến đò
ai biết không?
Niềm vui rộn rã
đôi môi hồng
Còn đâu đôi lứa nên
duyên nữa
Đã cuốn dòng tình
tan ước mong
14-07-11
BÀI
THỨ 526 : MỘNG ẢO
Họa bài Bụi mờ nhân ảo của Thi hữu Nhơn ĐaLat
Muốn quên hết
những gì mộng ảo
Đã từ lâu tuôn
tháo niềm đau
Trong tâm mong mỏi
hết mau
Tiếng ve tấu khúc
than đau Hạ mùa
Ước niềm vui về
nhen nhúm lại
Để cõi lòng thông
thái nơi tôi
Nụ cười tươi nở
trên môi
Dù thân lang bạt xa
xôi biệt ngàn
Xa quê hương vô vàn
nhung nhớ
Tiếng mẹ ru giờ ở
nơi đâu
Khi nào quấn quýt
bên nhau
Ngày xưa sông biển
đưa tàu thế gian
Đến khi nào hết
than thở nhỉ
Xóa tan sầu bi lụy
ngẩn ngơ
Quay về tìm lại
tuổi thơ
Thời gian dần lấp
mong chờ nơi đây
19.07.11
BỤI
MỜ NHÂN ẢO
Con phố củ, bụi mờ nhân ảo
Lữ khách buồn ôm trái tim đau Bàn chân vội vả bước mau Dẫm bừa trên những nỗi đau cuối mùa
Đã lâu lắm, vẫn chưa trở
lại
Giọt lệ buồn trong trái tim tôi Chợt nghe mặn đắng bờ môi Quê Hương chừ đã xa xôi ngút ngàn
Trong tiềm thức cưu mang
nỗi nhớ
Sài Gòn ơi, em ở nơi đâu Cũng đành cúi mặt xa nhau Có ai níu được chuyến tàu thời gian
Châm điếu thuốc, đêm tàn
chưa nhỉ
Có anh chàng thi sĩ ngẩn ngơ Chỉ làm được nửa bài thơ Ngoài hiên trăng vẫn đợi chờ ai đây
Nhơn
Dalat
|
BÀI
THỨ 527 : SẮC MÀU
THẾ GIAN
Họa bài Bạc
màu thời gian của Thi hữu Nguyễn văn Nhơn
Mỹ Tho xưa, một
trời kỷ niệm
Bóng hàng dừa còn
chiếm lòng đây
Vài lời nhắn gởi
mây bay
Phương xa in mãi
dấu giầy thời gian
Mỹ Tho xưa, nai
vàng ngơ ngác
Đạp lá khô xào
xạc muôn rơi
Thơ ngây tuổi ngọc
hết rồi
Hoàng hôn bao phủ
góc trời nào yên
Mỹ Tho xưa, ước
nguyền luôn nói
Có cuộc tình mong
đợi nơi ta
Hằng vương tình
cảm thiết tha
Mong đừng ảo mộng
hoặc là trong mơ
Mỹ Tho xưa, lời thơ
còn viết
Dù kiếp này chẳng
biết tìm đâu
Nắng vàng thay
trận mưa Ngâu
Để không phai nhạt
sắc màu thế gian
24.07.11
BẠC
MÀU THỜI GIAN
Tuổi sinh viên, thật nhiều kỷ niệm
Những ngày vui ẩn hiện đâu đây Sân trường, tà áo ai bay Theo nhau, mòn cả gót giày thời gian Tuổi sinh viên, bàn chân ngơ ngác Con đường về, xào xạc lá rơi Chiếc xe đạp củ đâu rồi Đưa nhau về một góc trời bình yên Tuổi sinh viên, niềm riêng chưa nói Chiều tan trường, đứng đợi người ta Nắng chiều, tà áo thướt tha Mà sao cứ ngỡ như là giấc mơ Tuổi sinh viên, bài thơ chưa viết Những ngôn từ không biết về đâu Xòe tay hứng giọt mưa Ngâu Mà nghe nỗi nhớ bạc màu thời gian Nguyễn Văn Nhơn |
BÀI
THỨ 528 : VÌ SAO
ĐỜI CHỊU LONG ĐONG
Họa bài Xòe tay hứng giọt long đong của Thi hữu Nguyễn văn Nhơn
Ánh hoàng hôn
xuống dần biển vắng
Đàn hải âu xòe
thẳng cánh phê
Lượn vờn mải miết
say mê
Trong khung trời
rộng quên về tổ xưa
Nhìn chiếc lá
vàng đưa theo gió
Nhớ con đường nào
có hàng me
Chứng lời tình
trổi ước thề
Uyên ương khao khát
cận kề mãi nhau
Mùa say đắm chưa
vào phai lãng
Dẫu hương lòng vừa
thoáng đã bay
Khi nào mắt ngưng
đỏ cay
Niềm vui tràn ngập
đêm ngày hết mơ
Qua rồi tuổi ngây
thơ trinh trắng
Nỗi ưu phiền chiếm
khoảng chân không
Vì sao đời chịu
long đong
Quê người đất lạ
theo dòng thế gian
28-07-11
XÒE TAY
HỨNG GIỌT LONG ĐONG
Chiều rơi nhẹ trên
hè phố vắng
Bờ môi tìm men đắng
cà phê
Ru tình vào giấc đam
mê
Theo vòng khói
trắng, tìm về lối xưa
Từng sợi nhớ đong
đưa trong gió
Nghe thương hoài
cái thuở lá me
Tìm đâu một mái
tóc thề
Buổi chiều tan
lớp, đi về có nhau
Thời áo trắng
chìm vào quên lãng
Tuổi sinh viên,
một thoáng mây bay
Tìm trong những
cốc rượu cay
Sân trường đại
học, tháng ngày mộng mơ
Trãi suy tư lên
tờ giấy trắng
Thả nỗi buồn vào
khoãng hư không
Xòe tay hứng giọt
long đong
Chôn vào kỷ niệm,
ngược dòng thời gian
Nguyễn
Văn Nhơn
|
BÀI
THỨ 529 : DUYÊN THẮM TÌNH
QUÊ
Cảm tác bài Bao giờ hội ngộ của TH Minh Hồ
Dạo bước theo hàng
cây bóng đổ
Nắng trải dài
khắp chỗ gần xa
Trẻ con chạy dưới
ánh tà
Nhớ ngày xưa cũ
thướt tha lối mòn
Con đường đê có
còn in đậm
Cánh diều bay cao
thẳm lòng người
Nỗi đau chồng chất
đầy vơi
Hạ tàn, thu trở
đông trời lạnh băng
Dù đã qua một
thời thèm khát
Muôn hoa tỏa thơm
ngát yêu thương
Duyên tình ấm áp
quê hương
Triền miên không
thể tả lường nỗi vui
29-07-11
BAO GIỜ HỘI NGỘ
Sáng mùa hạ bỗng
nhiên mưa đổ
Cơn nhớ nhung tìm
chỗ quê xa
Hôm nay dù tuổi
chiều tà
Ngày qua tháng
lại thiết tha chẳng mòn
Lòng mong chờ vẫn
còn sâu đậm
Dẫu tha phương thăm
thẳm xứ người
Lê thê chân bước
chơi vơi
Mùa đông tuyết
phủ khắp trời giá băng
Giấc chiêm bao
cũng hằng khao khát
Cảnh thanh bình
bát ngát tình thương
Bao giờ hội ngộ
đồng hương?
Châu về hiệp phố
vô lường mừng vui
Minh Hồ
290711
|
BÀI
THỨ 530 : ĐÀNH XA, MẸ ƠI...
Họa bài Sao đành mẹ ơi của TH Nguyễn văn Nhơn
Bài thơ nầy từ lâu
đã viết
Nơi phương xa con
biết dẫu rằng
Không cùng khung
cảnh đêm trăng
Cõi lòng băng giá
chị Hằng nhạt đi
Và cứ tưởng chia
ly không thật
Trên chuyến tàu
rời đất ban sơ
Lênh đênh biển cả
không giờ
Vớt vào hoang đảo
bấy giờ mới yên
Thoát hiểm tặc ưu
phiền lẫn trốn
Trong ngặc nghèo
hốn đốn bỏ rơi
Thời gian thấm
thoát qua rồi
Vẩn còn hình ảnh
của người thân yêu
Xa các con, Mẹ
sống quạnh quẽ
Lần về thăm không
hẹn rời nhanh
Mẹ nay tựa lá trên
cành
Thế thời đưa đẩy
xa đành, Mẹ ơi !
31-07-11
SAO
ĐÀNH, MẸ ƠI ...
Con không đủ ngôn từ để viết Mẹ hiền ơi, xin biết cho rằng Đêm về không thấy ánh trăng Từ khi vắng Mẹ, chị Hằng bỏ đi Con muốn viết những gì chân thật Tận đáy lòng con, rất đơn sơ Mẹ ơi, biết đến bao giờ Cho con tìm lại những giờ bình yên Sống bên Mẹ, muộn phiền bỏ trốn Hạnh phúc về trên ngọn sầu rơi Bây giờ, Mẹ đã xa rồi Ngồi đây mà nhớ đến Người Mẹ yêu Xuân vắng Mẹ tiêu điều quạnh quẻ Con ngồi nghe giọt lệ rơi nhanh Ngoài kia chiếc lá xa cành Chia lìa mẫu tử sao đành, Mẹ ơi Nguyễn Văn Nhơn |
BÀI
THỨ 531 : HÃY CẤT TIẾNG...
Họa bài Xin được hát của TH Nguyễn văn Nhơn
Hãy cất tiếng khi
có người quên mất
Vì sao tha hương
trên đất tự do
Hết tháng ngày
chồng chất nỗi lo
Sinh tử trên làn
sóng to, gió lớn
Hãy cất tiếng khi
có người quỵ xuống
Cho cháu con vinh
hưởng sống nơi đây
Chịu cay đắng cho
tính mạng toàn thây
Qua đói khát sống
những ngày trên biển
Hãy cất tiếng
trong câu kinh lời nguyện
Bao người thân
quyến luyến được bình an
Không còn nghe tuổi
trẻ thốt thở than
Đường tương lai
thênh thang trong ánh mắt
Hãy cất tiếng nói
công bằng sự thật
Lấy lại gì bị
mất bao lâu nay
Đoàn kết cùng nhau
tiếp nối vòng tay
Nhân thế được tràn
đầy niềm hạnh phúc
04-08-11
XIN
ĐƯỢC HÁT...
Xin được hát cho những người đã mất
Trên hành trình tìm mãnh đất tự do Mẹ bồng con với ánh mắt âu lo Trong đêm tối, kìa sóng to, gió lớn Xin được hát cho những người nằm xuống Những oan hồn còn vất vưỡng đâu đây Trên Biển Đông, đành vùi xác, chôn thây Giây phút cuối, trong chuổi ngày vượt biễn Xin được hát thay cho lời khấn nguyện Cho quê hương vĩnh viễn được bình an Thôi không còn cảnh đói rách lầm than Những bé thơ, bát cơm chan nước mắt Xin được hát bằng những lời chân thật Chút tình người trên mặt đất hôm nay Thượng Đế ơi, xin mở rộng vòng tay Cho nhân loại một chuổi ngày hạnh phúc Nguyễn Văn Nhơn |
BÀI
THỨ 532 : ƯỚC MONG
BX. TL
Hãy nói lời chân
thật
Phát xuất từ đáy
lòng
Sự dối gian chôn
cất
Cho đời mãi mặn
nồng
Tâm hồn người say
đắm
Chuỗi thời gian bên
nhau
Hoa tình phô sắc
thắm
Không để phút buồn
đau
Mong sao đừng tan
vỡ
Ước mơ dù nhỏ nhoi
Hành trình không
trắc trở
Đường trăng luôn
sáng soi
Hãy nói lời thành
thật
Để thấy lòng
thảnh thơi
Bước đi không cúi
mặt
Niềm vui chung không
vơi
05.08.11
BÀI
THỨ 533 : EM MUỐN LÀ...
Họa bài Dòng
sông nhỏ của TH Nguyễn văn Nhơn
Em muốn là con chim
nho nhỏ
Tung tăng trên thảm
cỏ vu vơ
Líu lo ca hát ngây
thơ
Cho đời dệt mộng
phá bờ ưu tư
Em muốn là vần thơ
anh viết
Không cô đơn như
chiếc que diêm
Đưa hồn vào cõi tư
riêng
Khổ đau chia sẻ
triền miên đậm tình
Em muốn là vầng
trăng đa dạng
Chìm vào mây đêm
thoảng gió bay
Chẳng màn đời lắm
đắng cay
Mang thân lưu lạc
tháng ngày lãng du
Em muốn là tình
chẳng phai lạt
Lứa đôi vui ca hát
trên đồi
Hè qua thu sắp đến
rồi
Tạo nguồn thi hứng
dưới trời yêu thương
13.08.11
DÒNG
SÔNG NHỎ
Nếu em là dòng sông tuổi nhỏ Anh xin làm ngọn cỏ bơ vơ Ai làm rớt mấy vần thơ Để ai ngồi đợi bên bờ tương tư Nếu em là bài thơ chưa viết Anh xin làm một chiếc que diêm Thắp lên những nỗi niềm riêng Đang làm ngây ngất, đão điên cuộc tình Nếu em là bình minh ló dạng Anh xin làm một áng mây bay Cuộc tình như cốc rượu cay Uống cho quên hết tháng ngày phù du Nếu em là sương mù Đà Lạt Anh ngồi nghe thông hát bên đồi Tuổi thơ nay đã xa rồi Chỉ còn lại đó, một trời nhớ thương Nguyễn Văn Nhơn |
BÀI
THỨ 534 : VẪN CÒN NỢ NHAU
Vẫn còn nợ nhau,
nên gặp nhau nữa
cuối đường đời
còn chia sớt nhau khổ đau
Mùa tháng tám
trời mới trút mưa Ngâu
Tạo duyên nối nhịp
cầu từ kiếp trước
Vẫn còn nợ nhau
như trăng tròn, rồi trăng khuyết
Tỏa ánh vàng mải
miết sáng lũy tre
Vẫn còn nợ nhau,
thốt nguyện câu thề
Xóa hết niềm đau về
tháng cũ năm xưa
Vẫn còn nợ nhau,
còn nợ nhau, từng đêm mất ngủ
Gởi gió vần thơ
từ cõi lòng ta
Trong cuộc đời đôi
khi không lối ra
Như hoàng hôn chiều
tà lịm tím hồn
Vẫn còn nợ nhau,
còn nợ nhau đến tàn hơi thở
Nhịp trái tim không
còn đập song đôi
Vẫn còn nợ nhau,
còn nợ nhau suốt cuộc đời nầy
Vẫn còn nợ nhau,
mãi còn nợ nhau
140811
Ns. Nguyễn Hữu tân phổ nhạc
Aucun commentaire:
Enregistrer un commentaire