Nombre total de pages vues

lundi 12 décembre 2016

Năm 2004 (57-77)


Bài thứ 57: ĐÃ GẶP
(Cảm tác bài Tìm Kiếm của Thi sĩ Minh Hồ)

Mười năm sống trong tình si dại
Nay được tình anh đến bất ngờ
Ngờ đâu duyên muộn còn đưa tới
Sưởi ấm lòng em giữa đêm khuya

Anh đừng lo âu tìm kiếm mãi
Em ở cạnh anh suốt chẳng lìa


Tìm kiếm

Mười năm tìm kiếm trong đời
Đến nay mới gặp được người tôi yêu
Không cần xin đẹp mỹ miều
Chỉ cần tình ngĩa với điều thủy chung

Gia đình hạnh phúc là mừng
Phượng loan khắng khít theo từng mũi kim
Minh Hồ


Bài thứ 58: BẾN MƠ
(Cảm tác bài Chuyển Bến của Thi sĩ Minh Hồ)

Tâm tình ta đã rõ
Lòng ta sáng như gương
Tuy hai phương cách trở
Kiên nhẫn đợi chờ nhau

Thư qua lại nhung nhớ
Điện thoại thăm hỏi nhau
Tình yêu nào thắm thía?
Hơn tình của đôi ta

Phu quân yêu muôn thuở
Đưa em vượt bến mơ
Để tình càng thắt chặt
Trọn vẹn nghĩa đá vàng


Chuyển bến

Nhìn nhau bao tình ý
Lòng náo nức trông chờ
Trông chờ người tri kỷ
Mở lời thật đơn sơ

Người có hiểu chăng nhỉ ?
Nhung nhớ từ tập thơ
Hai tâm hồn ủy mỵ
Trải lối mộng đợi chờ…

Hỡi người yêu trân quý
Hiền thê tương lai ơi
Duyên tiền định vạn lý
Dôi ta chuyển bến đời
Minh Hồ


Bài thứ 59: ANH VỚI EM
(Cảm tác bài Em với Ta của Thi sĩ Minh Hồ)

Bởi vì anh nhà thơ tri kỷ
Đưa em vào mộng viết thư tình
Tình đa cảm mùa thu lá rụng
Rụng lá vàng gợi ý thi nhân

Tạo vần thơ thêm vòng tay ấm
Thiên duyên tiền định có phải chăng?
Trên một chuyến đò chở hai đứa
Hai đứa về bến mộng mơ tìm


Em với ta

Em chiếm hồn ta trong một phút
Đêm từng đêm chắm bút khen hoa
Tim bừng cháy lửa yêu rạo rực
Nhung nhớ căng đầy em với ta ?

Nỗi niềm riêng đã trao nhau hết
Em cùng ta hạnh phúc đậm đà
Lời vàng ý ngọc ta tha thiết
Một chuyến đò chiều em với ta
Minh Hồ


Bài thứ 60: ANH ĐẾN
 (Cảm tác bài Em Đến của Thi sĩ Minh Hồ)

Nằm bệnh viện điều trị đau lưng
Suy tư mộng tưởng đến một người
Gặp gỡ do người quen chỉ lối
Tình tri kỷ tô điểm cuộc đời

Anh đến với em anh có biết?
Là liều thuốc ngủ dịu cơn đau
Cô đơn nhức nhối khi lạnh lẽo
Trà sâm ấm lòng mỗi canh thâu

Cảm xúc thơ anh em họa lại
Lời chân thật mong ước mai sau
Tình cảm đôi ta tươi đẹp mãi
Và được yêu thương tuổi bạc đầu


Em đến

Lửa tình tắt lịm từ lâu
Mười năm chồng chất khổ đau đường đời
Mười năm không nở nụ cười
Dêm soi chiếc bóng lẻ loi hình hài

Hình hài khô héo tàn phai
Nghĩ rằng chẳng có một ai phải lòng
Ngờ đâu đời vẫn còn hồng
Em đến tính chuyện vợ chồng cùng anh
Minh Hồ


Bài thứ 61: ẤM LÒNG
(Cảm tác bài Lạnh Lòng của Thi sĩ Minh Hồ)

Anh hỡi ! Anh yêu ! Anh có biết?
Lòng em ấm áp bởi có anh
Anh đem cho em niềm vui mới
Đôi ta dệt trọn tấm chân tình

Bão táp phong ba dù có nổi
Thép đã rèn luyện trái tim em
Lòng em không dễ gì lay chuyển
Khi biết là anh giữ lời nguyền


Lạnh lòng

Gió chuyển từng mây giữa cuộc đời
Trong lòng còn nặng buổi không vui
Triều dâng nước ngập đường đi cũ
Nát cõi lòng ta luống ngậm ngùi

Tình yêu nào cũng gặp giông bão
Phả lấp niềm đau, mỉm miệng cười
Thức đêm soi sáng tâm huyền ảo
Tầm tả mưa đêm cảm lạnh người
Minh Hồ


Bài thứ 62: CẢNH NGỘ
(Cảm tác bài Cõi Riêng Ta của Thi sĩ Minh Hồ)

Cùng chung một cảnh ngộ
Thuyền nhân xứ Indo*
Vượt biển đông gian khổ
Tìm kiếm bờ Tự do

Cùng tóc điểm muối tiêu
Chặng cuối của cuộc đời
Cha mẹ không gả ép
Tự do là yêu nhau

Cùng đam mê thơ, nhạc
Hòa điệu hai tâm hồn
Thơ trao họa từng bút
Trong cõi riêng đôi ta
* Indonésie (nước Nam Dương)


Cõi riêng ta

Con đường buồn ngơ ngẩn
Hồn thả trong nắng chiều
Dòng đời đang lay động
Cuồng cuộn lửa như thiêu

Thiêu đốt hai hình bóng
Gặp nhau yêu quá yêu
Từng lời ru chín mọng
Đậm đà trong tiếng kêu

Cõi riêng ta cuộc sống
Thân xứ người cô liêu
Như là tên tù lỏng
Trần gian có bao nhiêu
Người để quên, để nhớ
Và ai đau khổ nhiều?
Minh Hồ


Bài thứ 63: BẢO VỆ
(Cảm tác bài Hòn Sỏi của Thi sĩ Minh Hồ)

Anh là hòn sỏi lạc loài trên bãi
Em là hạt cát khô của đại dương
Sóng nhẹ đẩy cát khô nằm cạnh sỏi
Dưới ánh trăng chú Cuội với chị Hằng

Mong sóng bạc đầu đừng chia đôi ngả
Cho hạt cát vàng ẩn núp sỏi kia
Trước biển cả mênh mông vô bờ bến
Tiếng sóng như hơi thở tình nhân

Ns. Nguyễn Hữu Tân phổ nhạc



Hòn sỏi

Ta như hòn sỏi nhỏ thôi
Nằm im bên cát, cuộc đời bỏ quên
Ngờ đâu vẫn có người tìm
Đem về cất giấu trong tim của mình
Minh Hồ


NS. NHT phổ nhạc Hạt Cát Vàng

Bài thứ 64: TRẦU CAU
(Cảm tác bài Lời Vàng của Thi sĩ Minh Hồ)

Anh muốn cùng em sánh bước đôi
Nên thầm kêu gọi gió, mây trôi
Duyên đầu dang dở mười năm lẻ
Gởi đến trao em trạm cuối đời !

Lời vàng ghi nhận phu thê đó
Sung sướng đời em lúc bạc đầu
Người ở nơi cao – vùng núi lửa
Trầu cau chuẩn bị rước tình sau !


Lời vàng

Với ngàn tia nắng hôm nào
Tim tôi rực rỡ đón chào dấu yêu
Dáng ai thon nhỏ mỹ miều
Con đường vời vợi buổi chiều còn vương

Tôi về thầm gọi nhớ thương
Hỏi mây, hỏi gió, hỏi sương, hỏi tình...
Dây trầu quấn quít cau xanh?
Mối mai lèo lái cho thành đẹp đôi

Người ở phương nào người ơi?
Nụ cười người tặng làm tôi mơ màng
Tôi xin giấc mộng không tan
Gặp nhau ta nói lời vàng phu thê.
Minh Hồ


Bài thứ 65: THỀ NGUYỆN
(Cảm tác bài Nguyện Thề của Thi sĩ Minh Hồ)

Đôi ta cách trở hai miền
Khuôn mặt gợi nhớ nét hiền yêu thương
Thề nguyền mãi mãi uyên ương
Dù cho gặp phải sầu vương, buồn phiền

Chàng ghi trên giấy trắng tinh
Nàng thì lưu giữ bóng hình trong tim


Nguyện thề

Tôi vẽ đường nét yêu thương
Trên trang giấy trắng một đường mà thôi
Vẽ chân dung của một người
In sâu đáy mắt, tim tôi đêm về

Ngàn sau kết chữ phu thê
Trọn tình, trọn nghĩa nguyện thề thủy chung
Minh Hồ


Bài thứ 66: MUÔN THUỞ
(Cảm tác bài Thiên Thu của Thi sĩ Minh Hồ)

Tiếng anh giữa đêm khuya ấm áp
Xuất phát từ cuộn băng ghi âm
Anh ngâm những bài thơ anh viết
Để em nghe những lúc nhớ anh

Tưởng vẫn còn trong vòng tay ấm
Cùng nhau đi trọn cuối đường tình
Tình chúng mình là tình bất diệt
Muôn thuở bên nhau phải không anh?


Thiên thu

Anh nằm nghe nhạc đêm khuya
Âm thanh nhẹ, dẫn hồn mơ nàng Đào
Một vòng tay ấm giờ đâu?
Tiếng lòng thổn thức kêu gào từng đêm

Tình ta thắm thiết trong tim
Con đường in dấu chân chim buổi chiều
Anh thương biết mấy em yêu!
Ước ao duy nhứt một điều bên nhau

Xin em giữ mãi một câu:
Cùng anh đi trọn đường vào thiên thu
Minh Hồ


Bài thứ 67: TÌNH TA
(Cảm tác bài TìnhTôi của Thi sĩ Minh Hồ)

Ngày tháng qua hai ta trao đổi
Thiếp và chàng chỉ một lời thôi
Tuy hai ngả núi cao, biển thẳm
Giữa muôn người xa lạ thấy anh

Thơ mang nỗi sầu, lòng thổn thức
Tiếng Việt nước ta đậm đà thương
Anh buồn, em khổ dung nhan héo
Chia sẻ cùng nhau, hãy vui lên

Sánh bước đôi, hạnh phúc bền vững
Khung trời thu nhỏ chỉ hai ta


Tình tôi

Ngày trôi theo ánh hoàng hôn
Một phương ôm ấp tâm hồn kêu đau
Niềm vui chưa trọn lại sầu
Vì hoa còn tiếc bướm đầu, chân chim

Lửa tình tôi mới nhóm lên
Hạnh phúc tưởng được vững bền, ngờ đâu...
Bóng trăng còn ngự phương nào
Chưa soi sáng tỏ một câu đá vàng:

“ Một ngày cũng nghĩa Thiếp Chàng”
Minh Hồ


Bài thứ 68:TÌNH GIÀ
(Cảm tác bài Tình Cuối của Thi sĩ Minh Hồ)

Chiều tàn trên biển cả mênh mông
Biển lặng, gió lùa sóng lăn tăn
Đổi đám mây trôi trong lặng lẽ
Mây trắng ửng hồng ánh tà dương

Một người đã trọn trao hình bóng
Nụ hôn nồng thắm tim ngất ngây
Dưới ánh trăng thanh mùa tháng tám
Tình yêu sóng dậy tuổi đôi mươi

Nhìn lại thấy già mắt có đuôi
Tóc điểm sương dượi bóng chị Hằng
Đưa tay vuốt nhẹ lên đôi má
Cảm xúc dâng lên phút tuyệt vời

Không ngăn cản được dòng lệ chảy
Trôi cuốn mười năm lẻ đợi chờ


Tình cuối

Anh thấy bỗng nhiên trong mắt em
Niềm tin một chút đang đi tìm
Cho đời hạnh phúc xanh màu biếc
Màu biếc tâm hồn anh với em

Tràn ngập trong hồn anh với em
Trăm hoa khoe sắc chở đầy thuyền
Môi thơm hé nhụy tình yêu cuối
Sưởi ấm lòng, lúc hiu quạnh đêm!
Minh Hồ


Bài thứ 69: PHU THÊ
(Cảm tác bài Đôi Lứa của Thi sĩ Minh Hồ)

Anh và em gặp gỡ
Trong ngày hợp quân nhân
Hai đứa đi hai ngả
Thư trao đổi như gần

Tình như tiếng sét đánh
Hai đứa vẹn phu thê
Trong một đêm tăm tối
Nơi nhà lạ, người quen

Giờ thì anh hối hận...
Cũng đã lỡ muộn rồi !
Anh và em kết nghĩa
Tình ta đẹp trăm năm


Đôi lứa

Chiều xưa ta gặp nhau
Vương vấn mộng thầm trao
Cánh thư tình nhịp nối
Hoa lá ươm sắc màu

Duyên trời chỉ xe mối
Cuối đời ta ngọt ngào
Cùng giữ gìn không đổi
Nghĩa đá vàng vẹn câu

Bây giờ là tháng mấy
Mong thời gian qua mau
Năm Mùi đôi lứa mới...
Trăm năm họ Hồ Đào
Minh Hồ


Bài thứ 70: ANH LÀ HIỆN THỰC
(Cảm tác bài Em Mơ Thấy Gì? của Thi sĩ Minh Hồ)

Bệnh đau lưng làm em khó ngủ
Dĩ vãng cùng ngày tháng đam mê
Dùng thuốc an thần xóa tất cả
Giậc mình tỉnh giấc điện thoại reo

Tâm hồn thanh thản qua giọng nói
Ai là người còn nghĩ đến ta?
Nắng ấm xuyên qua màng cửa sổ
Kẽ lá vào phòng, gió mai qua

Đem dưỡng khí làm em hồi tỉnh
Và thấy anh hiện thực trong đời


Em mơ thấy gì ?

Lần đầu  anh viết tên em
Bằng ngòi bút mực con tim của mình
Anh tô đậm chữ chung tình
Hồ Đào lên giấy trắng tinh đầu đề

Hồn lạc vào cõi đam mê,
Bâng khuâng, lãng mạn, tràn trề nhớ thương
Thuở nào hoa nắng còn vương
Hàng cây lối cỏ, gió luồng tóc tơ

Anh gom trời đất vào thơ
Trong đêm giấc ngủ em mơ thấy gì?
Minh Hồ


Bài thứ 71: NGƯỜI THƯƠNG
(Cảm tác bài Người Yêu của Thi sĩ Minh Hồ)

Người thương ơi sao mà lẩn thẩn
Vợ chồng rồi cả mấy tháng nay
Tả chị Hằng để nhắc tới ai?
Phòng hoa nhị tình sẵn sàng đón...


Người yêu

* Mang tên Đ.T.N
Hình ảnh người yêu đó phải không?
Bao nhiêu hoa thắm ở tim lòng
Muôn điều mơ ước còn trong mộng
Người có cùng tôi đặng vợ chồng?

Hình ảnh người yêu đó phải không?
Chân dung người tựa nét chị Hằng
Thương không chú Cuội ngàn năm đợi
Người có cùng tôi đặng vợ chồng?
Minh Hồ


Bài thứ 72: CHỒNG TÔI
(Cảm tác bài Vợ Tôi của Thi sĩ Minh Hồ)

Chồng tôi có số đào hoa
Mỗi ngày tôi giảng bài ca chung tình
Dù cho chồng có bực mình
Nếu thương thì rõ tánh tình vợ yêu

Tuổi mình giờ đã xế chiều
Mắc cứ liếc xéo thì tiêu tán nhà
Yêu mà còn tánh trăng hoa
Thôi thì lập đại phòng hoa nhị tình


Vợ tôi
* Trọn vẹn: Đào thị Nho

Vợ tôi ít giận, ít hờn
Hay mơ, hay mộng hay buồn vu vơ...
Vợ tôi rất thích làm thơ
Lại thêm cá tánh ghen hờ, nói dai!
Minh Hồ



(Tập 2 Cau Thấm trầu Xanh)

Bài thứ 73: CHIỀU THÁNG NĂM

Tôi luôn nhớ, cả đời tôi luôn nhớ...
Tháng năm chiều nắng đổ, bước chân người
Con đường xưa mai mối cho lứa đôi
Biển Carnon * không cuốn trôi chàng thi sĩ

Từ đó, tôi và chàng thành tri kỷ
Hai tâm hồn ủy mị quyện vào nhau
Đêm từng đêm điện thoại nhau đổi trao
Lời thề nguyện chẳng bao giờ lay chuyển !

* Thị xã Carnon, L’Herauult, Languedoc Roussillon Pháp

Bài thứ 74: CÀNH THƯƠNG

Lặng lẽ tháng hết, năm qua
Trong khu vườn lòng trổ hoa xuân về
Du mưa giông bão mọi bề
Hoa tình vẫn nở, say mê bướm vờn

Trong tim yêu : anh cành thương
Không tin anh chiết cành thương thử trồng
Dù cho tuyết lạnh mùa đông
Cành thương vẫn mọc, nẩy trong tâm hồn

Bài thứ 75:VẤN VƯƠNG

Trên đất Pháp, đông này là thứ mấy?
Nỗi buồn vời vợi, xao xuyến vấn vương
Anh ̣i rồi Montpellier không nắng trải đường
Từng kỷ niệm xa cưa hồi tưởng mãi

Tháng ngày qua có làm anh nhớ lại
Những ngày hạnh phúc đầm ấm biết bao…
Chơi cờ giải trí, hai đứa chụm đầu
Tóc hai màu, hồn nhiên như trẻ nhỏ

Ai thua cuộc phải làm thơ trả nợ
Ngoài biển khơi tiếng sóng vỗ vang gầm
Vùng núi cao sương mù phủ mây giăng
Anh nơi đó, đậm tình bên bếp mẹ

Em nơi này, cô độc sầu bóng lẻ
Mùa đông năm nay bão tuyết khắp nơi
Phòng trống lạnh, chăn chiếu thiếu hơi người
Ngoài lối đi trắng xóa đầy cây cỏ

Ngày tháng trao đổi, tâm tình tỏ rõ
Động viên an ủi, khắc khoải đêm dài
Bất biến trường tồn, trong sáng không phai
Một chút mơ mộng với niềm mơ ước.

Bài thứ 76: MÁI TÓC BẠC

Tưởng nhớ mái tóc bạc
Lỏa xỏa như đuôi rùa
Rơi trên vầng trán rộng
Nhà thơ hồn lãng mạn

Nhớ ngày mới quen nhau
Hồn ta như lạc lõng
Mùa hạ tình mê say
Quên cả lối đi về

Ai dõi bước chân ta
Ngọt ngào những vần thơ
Trên đường đời khốn khổ
Kỷ niệm bao buồn vui

Thẫn thờ khi xa vắng
Rười rượi suốt canh khuya
Xin cơ duyên ngời sáng
Tô thắm nỗi đợi chờ

Từng đêm ta khấn Phật
Hỉ xả lượng từ bi
Ưu tư phiền não biến
Tâm thanh thản bình an

Bài thứ 77: NỖI LÒNG

Ngoài trời tuyết min rơi lả tả
Tiếng chân người vội vã về nhà
Tuyết rơi trên kính tan từng giọt
Giọt nhớ người thi sĩ chốn xa

Người đi về vùng cao núi lứa
Thẫn thờ ngơ ngẩn suốt canh khuya
“ Mgười đi một nửa hồn tôi mất
Một nửa hồn tôi bỗng dại khờ” *

Yêu mà chi để sầu để nhớ?
Lặng ngắm trời mây với đợi chờ…
Gặp nhau chi để rồi trắc trở
Biết đến khi nào vỡ đôi bờ !