BÀI THỨ 421 : SUY TƯ
*Cảm tác bài Vương Vấn của TH LV
Hôm nay *lễ
nghĩ tưởng ngày thường
Cuộc sống
thăng trầm chẳng còn vương
Sáng sớm
tới chiều không tính toán
Áo quần
thay đổi mặc ra đường
Từ ngày
nghĩ việc nhờ thơ nhạc
Xướng họa
cùng ai cho sắc hương
Không nhạt
phai tâm tư mộng ước
Ngày về quê
cũ thỏa niềm thương
Gerzat, Pháp
8 tháng
5-2009
Ngắm cánh
đào hoa dệt mộng thường
Bao năm ủ ấp
khối tình vương
Thời gian
chuyển tiếp ngàn phương hướng
Kỷ niệm mang
theo vạn nẻo đường
Suốt kiếp
lưu đày thân viễn khách
Một đời lãng
tử cảnh tha hương
Cuồng si ảo
giác đầy tâm tưởng
Lắng đọng
muôn vàn nỗi nhớ thương
LV
|
BÀI
THỨ 422 : SẦU GIĂNG MỐI TƠ
*Cảm tác bài Tơ vàng giữa đêm trăng của TH Nguyễn Gia Linh
Thơ thẩn chiều nay
dưới nắng vàng
Hải âu lảnh lót
tiếng tràn lan
Trùng dương dậy
sóng còn trong mộng
Vượt biển ra khơi
rủ cả đàn
Nghĩ đến cay mắt
lệ chảy dòng
Ra đi bỏ lại một
dòng sông
Đưa người qua lại
bờ quê cũ
Nối lại tình ai
tựa phượng rồng
Hạ đến hoa còn
trổ sắc Xuân
Nóng đun oi bức
cõi trầm luân
Ve sầu nức nở màu
phượng thắm
Một thuở tình yêu
đẹp nhứt trần
Đùa giỡn dưới mưa
lúc trẻ thơ
Thả diều theo gió
lộng trong mơ
Đôi tim khắc khoải
luôn đồng điệu
Nhịp trổi cung sầu
giăng mối tơ
180509
TƠ VÀNG GIỮA ĐÊM TRĂNG
Điệp khúc
đêm trăng ngắm ánh vàng
Neo
thuyền thả sóng bóng dần lan
Túi
thơ bầu rượu say hương mộng
Tiếng
sáo hòa chung mấy nhịp đàn
Dưới
ánh trăng khuya thả lượn dòng
Muôn
ngàn rắn biển trải trên sông
Vần
thơ vừa thấm hơi men cũ
Biến
chuyển trên mây một bóng rồng
Chén
ngọc lung linh sóng sánh Xuân
Hồn
thơ rời khỏi bước trầm luân
Quyện
cùng hương gió xây đời thắm
Tả một
giai nhân sắc tuyệt trần
Ánh
sáng trăng tròn đẫm dấu thơ
Sắc
màu trang nhã tỏa hương mơ
Có
người nắn nót từng cung điệu
Khải
khúc thiên thần trên phím tơ
Nguyễn Gia Linh
|
BÀI
THỨ 423 : SÓNG SẦU
BX. TL
Sóng sầu ngưng vỗ
cõi lòng ta
Từ lúc cây đời đơm
trổ hoa
Hương sắc tình yêu
lan tỏa lại
Mấy mươi năm lang
bạt thân ta
Quê người đất
khách ôm nhung nhớ
Dĩ vãng buồn vui
tuổi thiết tha
Mơ mộng cuộc đời
ta tưởng hết
Như mây sương khói
giữa trời già
220509
BÀI
THỨ 424
: BƠ VƠ
*Cảm tác bài Không quên của TH Minh Hồ
Đã bao năm rời bỏ
quê nhà
Sao cứ li bì say
ngật ngà
Dùng rượu giải
sầu nơi đất khách
Ngày qua tháng lại
tủi thân ta
Nhớ về quá khứ
sau binh lửa
Khắp nẻo không
ngừng tiếng khóc la
Con trẻ bơ vơ vì
quạnh quẽ
Thiếu tình biển
núi má và ba!
290509
KHÔNG QUÊN
Dù xa ngàn dặm
nước non nhà
Nhưng vẫn không
quên nét ngọc ngà
Thành phố Sài
Gòn luôn bất diệt
Trong lòng người
dân Việt Nam ta!
Từ khi Tổ quốc im
chinh chiến
Biển cả rừng sâu
dội tiếng la
Trùng điệp người
đi tìm lý tưởng
Tự do hạnh phúc
dẫu phong ba!
Minh Hồ
290509
|
BÀI
THỨ 425
: NHỚ MẸ
*Cảm tác bài Tóc Mẹ của TH Mỹ Linh
Cứ mỗi lần tôi
cầm lược chải tóc
Và soi gương ngấm
nghía kẹp cài đầu
Lời tôi thoát ra
nghẹn ngào như khóc
Vì nhớ Mẹ mà
lòng thắt quặn đau
Hương bồ kết mẹ
gội mãi vương vấn
Hình ảnh xưa sao
cứ mãi trào dâng
Người xõa tóc hong
bên giàn hoa trắng
Trên võng hè kẻo
kẹt trong gió Xuân
Trẻ thơ chỉ vui
đùa dưới nắng nhạt
Mẹ cả đời vất vả
với chồng con
Tình Mẹ chuyển
trao mênh mông bát ngát
Không khác nào biển
cả nước xanh rờn
Tôi đâu nghĩ có
ngày xa cách Mẹ
Bên tai còn nghe âm
giọng hiền lương
Dù tôi phạm lỗi
lầm Mẹ nói khẽ …
Hãy rán giỏi ngoan
con của Mẹ thương !
060609
TÓC MẸ
Đứng bên Mẹ ngắm nhìn bao dúm tóc
Sợi cỏn con ôm sát cả da đầu Mắt cay sè, quay mình con muốn khóc Tóc rụng nhiều vì hoá thuốc trị đau
Tóc dài đâu, sao lại vành khăn vấn ?
Của ngày xưa óng ả mượt mà dâng Dáng thướt tha phất phơ tà áo trắng Nón nghiêng đầu, ngớ ngẩn cả nàng Xuân
Tóc Mẹ trắng ... màu xanh dần phai nhạt
Màu xanh này rải mát cả đời con Len vào tim ươm mầm tươi thơm ngát Xuân ngày sau cỏ non mãi xanh rờn
Tia nắng ơi ! về đây hong tóc Mẹ
Đem niềm tin lối rẽ sợi hiền M Dẫu vắn dài, Tóc Mẹ, cả trời thương !
Mỹ Linh
27/05/2009 Bonne fête Maman |
BÀI THỨ 426 : NGÓNG CHỜ
*Cảm tác bài Tâm Tình của TH Đặng Xuân Linh
Mỗi độ thu
tàn bao lá vương
Mưa buồn
gió thổi đến muôn phương
Nỗi lòng cô
lữ nhiều mơ mộng
Như cánh hoa
tàn phủ trải đường
Cha giờ nơi
nào cõi mông lung
Niềm nhớ
nhung trông đám bụi hồng
Theo cỏ cây
vui đùa trong gió
Khắc ghi
lời người mãi trong lòng
Thời gian
thấm thoát đã trôi qua
Xuân hạ thu
đông đến với ta
Đậm đặc
không vơi ngày tháng cũ
Khổ đau khi
phải bị rời xa
Giờ sống
vui buồn cảm hứng thơ
Để tìm lại
hình ảnh trong mơ
Biết bao kỷ
niệm khi lìa xứ
Người Mẹ
ngày đêm mãi ngóng chờ
120609
TÂM TÌNH
Xa cách
phương trời mãi vấn vương
Cho người
năm ấy gởi ngàn thương
Song hành
từng bước đi vào mộng
Muôn ánh sao
khuya giữa bụi đường
Anh đi thờ
thẫn nghĩ mông lung
Gợi nhớ ngày
xưa sắc áo hồng
Lất phất hoa
màu đùa với gió
Hồn thơ khơi
lại khúc hương lòng
Bao mùa lá
rụng đã đi qua
Sống tạm quê
người với bóng ta
Vẫn giữ
trong lòng hình bóng cũ
Nhớ lời nhắn
nhủ buổi lìa xa
Thấm buồn
chép lại mấy vần thơ
Niêm vận
trang đời ngập ý mơ
Dù sắc thắm,
hương thơm viễn xứ
Dặn lòng tô
điểm nghĩa mong chờ
Đặng Xuân Linh
|
BÀI THỨ 427 : NGÀY GẶP
NHAU TẠI PARIS*
*Cảm tác bài Nghĩ về nhau của TH Mẫn Hồ
Ngày ấy
đến nay có thấy đâu
Ba mươi năm
thấp thoáng một cơn sầu
Anh em khắp
xứ chưa từng gặp
Cùng hẹn
hôm nay tóc bạc mau
Mẹ tiễn con
đi ruột quặn đau
Ngày qua
tháng lại ấp cơn rầu
Biết rằng
con cái đều an phận
Xa xứ vẫn
còn nghĩ đến nhau
200609
NGHĨ VỀ NHAU
Đã lâu tin
nhạn thấy gì đâu ,
Sợi nhớ
giăng giăng nối mạch sầu .
Bằng hữu gần
xa không có mấy,
Chút tình cố
cựu sớm quên mau ?
Mắc việc hay
là bận ốm đau,
Im hơi lặng
tiếng cũng rầu rầu.
Hoa râm tóc
bạc chiều nghiêng bóng,
Vội viết mấy
vần thăm hỏi nhau.
Thân
kính,
Man Ho
|
BÀI THỨ 428 : ĂN RAU MUỐNG
*Cảm tác bài Sợ cúm của TH Nguyễn Thành Tài
Tuổi lớn ăn
rau tránh thịt Heo
Nhiều phen
nguy hiểm bệnh qua vèo
Bớt cơn
nóng nảy hay sinh sự
Cả vợ lẫn
chồng không ốm teo
Rau muống
người ăn giàu lẫn nghèo
Muốn ngon
xào tỏi nhiều đừng keo
Hạ qua thu
đến nhanh như chớp
Đông phủ trơ
cành lá héo queo
260609
SỢ CÚM
Bỏ chuyến
Cali bởi cúm Heo
Hai ngàn
tiền vé đã bay vèo
Vi trùng H1
lây nguy hiểm
Dù có gan lì
cũng phải teo
Thế giới
xuôi chi bịnh ngặt nghèo
Hết Gà đến
Sard chịu nhiều keo
Rồi đây
chẳng biết thêm gì nữa
Y học chào
thua ắt chết queo
Ngưyễn Thành Tài
|
BÀI
THỨ 429
: LỜI NGUYỆN CẦU
*Cảm tác bài Thương tiếc bạn hiền của TH Cao Thiếu Lang
Xin Trời ban phước
những người hiền
Từ giã trần gian
về cõi tiên
Thanh thản linh hồn
nơi Chúa Phật
Không màng những
chuyện vướng ưu phiền
Xứ người buồn tủi
thân chùm gởi
Tan tác bao nhiêu
gánh nợ duyên
Người đến cửa
chùa xin xuống tóc
Hay quỳ lạy Chúa
xin ơn tuyền
030709
THƯƠNG TIẾC BẠN HIỀN
Dệt mấy vần thơ khóc
Bạn hiền
Trần gian lìa bỏ để
quy tiên
Niết bàn sắp tới
mong thanh thản
Cõi tục từ đây
dứt lụy phiền
Viễn xứ kết tình
tri kỷ ngộ
Tha hương giao
cảm mối cơ duyên
Mấy mươi năm sống
đời vong quốc
Ôm mộng hoài
hương xuống cửu tuyền
Cao thiếu LANG
|
BÀI
THỨ 430 : ĐỨC MẸ Ở LÀNG GERZAT *
*Cảm tác bài Hành hương ở Lourdes của TH Bùi Tiến
Về nhà cùng Mẹ đi
hành hương
Đức Mẹ linh thiêng
chỉ dẫn đường
Cửa ngõ đất chận
xe tiến tới
Mưa phùn trơn trợt
dưới mù sương
Lâu nay tượng đồng
Mẹ bồng Chúa
Dù gió mưa chẳng
cạn luyến vương
Lòng khách thập
phương cầu ước muốn
Cuộc đời như ý
nguyện noi gương
110709
*Gerzat
cách Clermont 15km
HÀNH HƯƠNG Ở LOURDES
Bordeaux đi Lourdes để hành hương, Rong ruổi hai trăm mấy dặm đường. (1) Lên xuống người đi chân rảo bước. Lập loè nến đốt khói như sương. Hang Thần vuốt đá thêm khoan khoái, Nước thánh xoa đầu bớt vấn vương. Lòng rộng sông xanh gờn gợn sóng, Lưng trời hắt sáng loáng như gương. Bùi Tiến (1) 1 dặm đường bộ tương đương với 1.6Km |
BÀI
THỨ 431 : NGƯỜI NHẠC
SĨ VÀ BẢN TÌNH CA
Một ngày nào
người nhạc sĩ sẽ già nua
nghe lại những bản nhạc mình
viết lên từ tuổi xuân xinh
vắt óc tim
ra từng nốt nhạc
trổi trên phím đàn
qua bao đêm không ngủ
an ũi tinh thần
khi được tiếng ngợi khen
Bỗng một ngày
theo đoàn người lìa quê hương
Bơ vơ nơi xứ lạ
vẫn mang kiếp tằm
nhả tơ
dòng suối nhạc
triền miên chảy không ngừng
bốn mùa
Xuân Hạ Thu Đông
Nhìn cánh đồng hoa trổ
muôn sắc khoe màu
dưới nắng mai
rực rỡ bầu trời
Nghe tiếng ve sầu
vang khúc nhạc hè
lan tỏa đâu đâu
Ngắm ánh trăng soi sáng
màn tối đêm thâu
tháo tuôn lời tình tự cho nhau
Người nhạc sĩ
nay đã già yếu
những ngón tay
không còn nhanh nhẹn
lướt qua phím đàn
như thuở xa xưa
tâm hồn chứa chan tả sao cho vừa
khi nghe lại những dòng nhạc
tình yêu đôi lứa
tình yêu nước non
Vơi nỗi xót xa thân phận
Khi còn ở nơi xứ người
vẫn ước mong một ngày
khắp nơi
Tay trong tay vui hát
dưới bầu trời tự do
trên quê hương ta
160709
*Nhạc sĩ Nguyễn Minh Châu phổ nhạc
Một ngày nào
người nhạc sĩ sẽ già nua
nghe lại những bản nhạc mình
viết lên từ tuổi xuân xinh
vắt óc tim
ra từng nốt nhạc
trổi trên phím đàn
qua bao đêm không ngủ
an ũi tinh thần
khi được tiếng ngợi khen
Bỗng một ngày
theo đoàn người lìa quê hương
Bơ vơ nơi xứ lạ
vẫn mang kiếp tằm
nhả tơ
dòng suối nhạc
triền miên chảy không ngừng
bốn mùa
Xuân Hạ Thu Đông
Nhìn cánh đồng hoa trổ
muôn sắc khoe màu
dưới nắng mai
rực rỡ bầu trời
Nghe tiếng ve sầu
vang khúc nhạc hè
lan tỏa đâu đâu
Ngắm ánh trăng soi sáng
màn tối đêm thâu
tháo tuôn lời tình tự cho nhau
Người nhạc sĩ
nay đã già yếu
những ngón tay
không còn nhanh nhẹn
lướt qua phím đàn
như thuở xa xưa
tâm hồn chứa chan tả sao cho vừa
khi nghe lại những dòng nhạc
tình yêu đôi lứa
tình yêu nước non
Vơi nỗi xót xa thân phận
Khi còn ở nơi xứ người
vẫn ước mong một ngày
khắp nơi
Tay trong tay vui hát
dưới bầu trời tự do
trên quê hương ta
160709
*Nhạc sĩ Nguyễn Minh Châu phổ nhạc
BÀI
THỨ 432
: ĐÊM HÈ TRĂN TRỞ
*Cảm tác bài Thêm một mùa Xuân nhớ cố hương của TH Nguyên Hà
Đêm hè trăn trở
nhớ quê hương
Cách biệt đại
dương, muôn dặm trường
Hình bóng mẹ già
ngồi ngóng đợi
Tương phùng mẫu tử
hết buồn vương
Mẹ ơi ! Giây phút
chia tay ấy
Bám mãi theo người
bao luyến thương
Đến lúc lìa đời
vẫn nhức nhối
Trái tim, tâm hồn,
gót tha phương
170709
THÊM MỘT MÙA XUÂN
NHỚ CỐ HƯƠNG
Mai nở bao
lần biệt cố hương
Chạnh lòng
thao thức suốt canh trường
Mừng Xuân,
Xuân đến xin đừng vấn
Đón Tết ,
Tết về chớ có vương
Cách biệt
bao Xuân , buồn tiếc nhớ
Sum vầy với
Tết, nỗi niềm thương
Non sông
nghiêng ngửa, sầu ngăn cách
Vẫn hẹn ngày
về, dẫu vạn phương
Nguyên Hà
|
BÀI
THỨ 433
: QUÊ NGOẠI
*Cảm tác bài Về thăm xứ Huế của TH Nguyên Trần
Quê ngoại của tôi
thật diễm kiều
Mỗi hè trong giấc
ngủ thiu thiu
Thấy hàng dừa mọc
cạnh bên rẫy
Giữa tiếng ve kêu
tan quạnh hiu
Cảnh cũ người xưa
xa cách biệt
Trở về hình ảnh
gợi bao điều
Thả diều bắt bướm
đùa trong nắng
Một thuở thiếu
thời chưa biết yêu
240709
VỀ THĂM XỨ HUẾ
Xứ Huế ngàn xưa nét
diễm kiều
Đổi đời mang giấc
ngủ buồn thiu
Đông Ba thao thức
hồn ngơ ngác
Thành Nội trở
mình bóng quạnh hiu
Thiên Mụ trơ vơ
trời phế tích
Sông Hương lờ
lửng nước tiêu điều
Khuynh thành
tuyệt sắc em ca kỹ
Bình thủy tương
phùng sao vẫn yêu.
Huế 01 tháng 06 năm 2009
Nguyên Trần
|
BÀI THỨ 434 : CẢNH BÃI BIỂN MỦA HÈ
*Cảm tác bài Thảnh thơi mùa hè của TH Lam Vân
Cánh buồm
lộng gió bóng xa vời
Bãi biển
dập dìu khách dạo chơi
Tắm nắng
phơi mình trên cát trắng
Tai nghe
sóng vỗ dội từng hơi
Trẻ con đùa
giỡn không ngơi nghỉ
Rộn rã cười
vui đủ tiếng lời
Người lớn
tung tăng trên mặt nước
Nhấp nhô
đầu tóc hiện nhiều nơi
310709
THẢNH THƠI
MÙA HÈ
Tháng tám tươi vui thú tuyệt vời
Danh lam
thắng cảnh bước rong chơi
Ngày đi tắm
biển ngồi hong gió
Tối đến lăn
đùng nghỉ xả hơi
Rượu tiệc
tưng bừng không vắng tiếng
Hồn thơ lặng
biến chẳng ra lời
Tìm đề xướng
họa càng ngao ngán
Chữ nghĩa
bay vờn lượn khắp nơi
Lam Vân
|
BÀI
THỨ 435 : CHIỀU MƯA GỢI NHỚ
Chiều nay mây bay
không biết từ đâu đến
Nhìn mưa rơi
gợi biết bao niềm nhớ
Như màng nhện giăng
dầy đặc tim tôi
Thuở áo trắng
học trò xa xôi
Chiều nay trời âm u vần vũ
từng đàn chim kêu rũ
nhau trốn mưa
Giữa tiếng sấm rầm vang đưa
Mùa hạ trời nắng đốt
chờ đổ mưa tươi tốt
cây xanh
giữa cánh đồng lúa chung quanh
090809
Chiều nay mây bay
không biết từ đâu đến
Nhìn mưa rơi
gợi biết bao niềm nhớ
Như màng nhện giăng
dầy đặc tim tôi
Thuở áo trắng
học trò xa xôi
Chiều nay trời âm u vần vũ
từng đàn chim kêu rũ
nhau trốn mưa
Giữa tiếng sấm rầm vang đưa
Mùa hạ trời nắng đốt
chờ đổ mưa tươi tốt
cây xanh
giữa cánh đồng lúa chung quanh
090809
BÀI THỨ 436 : GIẤC MƠ HỒI HƯƠNG
*Cảm tác bài Hè vấn vương của TH Nguyễn Gia Linh
Các cháu
về chơi gợi giấc mơ
Nhiều năm
vắng bóng chẳng còn chờ
Bây giờ lớn
tuổi không còn thích
Thưởng lãm
những miền khác tuổi thơ
Đất Việt
khi còn là trẻ em
Cùng nhau
đùa giỡn trên bùn mềm
Hương đồng
lúa mạ xông mùi khói
Chiều phủ
nồi cơm được nấu thêm
Thấm thoát
mấy mùa hạ đã sang
Tiếng ve
trùng điệp khúc ca vàng
Vầng trăng
sáng tỏa trong đêm vắng
Nhưng cảnh
xưa giờ bỏ phế hoang
Mong đợi
ngày về thật xuyến xao
Hai sương
một nắng có là bao
Nhiều năm xa
xứ chân bước mõi
Nghĩ tới
hồi hương nuốt nghẹn ngào
110809
HÈ VƯƠNG VẤN
Hạ đến dòng
sông trải suối mơ
Ngàn hoa
ngát nụ dệt hương chờ
Muôn
chim chào đón người trong mộng
Sắc
thắm chan hòa mấy vận thơ
Giọt
nắng dịu dàng hôn tóc em
Cùng
hoa với bướm phủ vai mềm
Anh
bên khung cửa nghe trìu mến
Gởi
gấm cho người ước vọng thêm
Em
ngồi hong tóc đón mùa sang
Gió
thoảng cành đưa nhạt nắng vàng
Nhắc
nhở bao lời vương vấn lạ
Cho
mình thơ thẩn giữa vườn hoang
Em có
nghe lòng những xuyến xao
Trở về
êm tựa giấc chiêm bao
Ngàn
năm chưa hẳn quay mình lại
Đủ để
cho ta thấm ngọt ngào
Nguyễn
Gia Linh
|
BÀI
THỨ 437
: BIỂN HÈ
*Cảm tác bài Hè gặp gỡ của TH Minh Hồ
Mặt biển tỏa loang
những vết dầu
Che mầu xanh thẳm
tuyệt vời bao
Xa xa vài cánh
buồm căng gió
Trong ánh hoàng hôn
nắng rực rào
Du khách thập
phương chưa vắng bước
Tiếng đàn ca hát
rền vang sao
Lẫn hòa âm giọng
cười con trẻ
Phiền muộn biến đi
tự lúc nào
160809
HÈ GẶP GỠ
Chiều Hạ nóng chang đến chảy dầu Đêm về không gió nực ngần bao Muôn người xô đổ ra miền biển Tắm mát đùa trong sóng rạt rào Cát trắng mênh mông thân trải thảm Muôn màu trang điểm đẹp làm sao Một lần gặp gỡ đâu ngờ có Kỷ niệm quen nhau tự thuở nào
Minh Hồ
130809 |
BÀI
THỨ 438
: TIỄN BIỆT
*Bi-níc chiều nay
mây xám giương
Người đi kẻ ở cách
đôi đường
Từ đây mãi mãi xa
ngàn dặm
Kỷ niệm vui buồn
mãi luyến vương
Cuộc hẹn tiễn đưa
ai có muốn
Trần gian mọi thứ
là vô thường
Hôm qua còn nghe
tiếng người nói
Nào biết hôm nay
cảnh đoạn trường
210809
*Binic
(vùng Bretagne phía Tây Bắc nước Pháp)
ngày 14 tháng 8 năm 2009
BÀI THỨ 439 : LƯU LUYẾN
*Cảm tác bài Đôi mắt của TH Mỹ Linh
Cháu đến
rồi đi nhớ cả đời
Tiếng cười
ròn rã lắm ai ơi
Sân ga vắng
lặng tàu rời bến
Tim thắt
quặn đau chẳng đợi mời
Đêm tối con
đường xe vắng chạy
Bụi đường
còn đọng lúc mưa rơi
Hàng cây mờ
ảo trong sương lạnh
Xúc cảm
trào dâng nghẹn thốt lời
290809
ĐÔI MẮT ...
Phải trái
hai bên để ngắm đời
Thâu hoài cảnh vật đó người ơi Tràn bao ngọn gió mùa Xuân gọi Ngập cả rừng hoa tiết Hạ mời Thu khoác lá vàng nghiêng bóng ngả Đông choàng tuyết trắng lạnh hồn rơi Buồn vui ướt đẫm đôi hàng lệ Nét kín sâu xa khó cạn lời...
Mỹ Linh
28/08/2009
|
BÀI
THỨ 440 : TÂM SỰ
MÙA VU LAN
Con gói tâm sự viết những giòng thư
Kể đời viễn xứ gian nan dật dờ
Nhiều đêm thao thức tuôn lệ hối hận
Ngày cha qua đời vắng đứa con thơ
Con gói tâm sự vào trong lá thư
Gởi về Mẹ bao năm xa mịt mờ
Qua mấy mùa Vu Lan con biền biệt
Xứ người, ôi nhung nhớ Mẹ vô bờ...
Không biết bao giờ được cảnh tương phùng
Khi đi lễ Chùa có Mẹ đi chung
Diễm phúc ngực con thầy cài hồng đỏ
Nhưng mất cha, lòng con cũng não nùng
Thêm mùa Vu Lan nữa vẫn xa nhau
Chốn quê nhà bây giờ mẹ ra sao?
Tóc mẹ trắng đầu con cũng sương điểm
Cùng một kiếp người cưu mang nỗi đau
310809
*Nhạc sĩ Hà Nhật Linh phổ nhạc
Con gói tâm sự viết những giòng thư
Kể đời viễn xứ gian nan dật dờ
Nhiều đêm thao thức tuôn lệ hối hận
Ngày cha qua đời vắng đứa con thơ
Con gói tâm sự vào trong lá thư
Gởi về Mẹ bao năm xa mịt mờ
Qua mấy mùa Vu Lan con biền biệt
Xứ người, ôi nhung nhớ Mẹ vô bờ...
Không biết bao giờ được cảnh tương phùng
Khi đi lễ Chùa có Mẹ đi chung
Diễm phúc ngực con thầy cài hồng đỏ
Nhưng mất cha, lòng con cũng não nùng
Thêm mùa Vu Lan nữa vẫn xa nhau
Chốn quê nhà bây giờ mẹ ra sao?
Tóc mẹ trắng đầu con cũng sương điểm
Cùng một kiếp người cưu mang nỗi đau
310809
*Nhạc sĩ Hà Nhật Linh phổ nhạc
Aucun commentaire:
Enregistrer un commentaire