Bài thứ 122: CÕI THẦN TIÊN
Vượt
muôn ngàn gai chông bão tố
Suốt
mười năm em mãi kiếm tìm...
Một
chân tình trần gian hiếm có :
Anh
đến cho em cõi thần tiên !
Bù
đắp nửa kiếp người đau khổ
Hạnh
phúc ly tan bởi bóng chim...
Anh
cùng em tiếp đường dang dở
Cuối
mùa hoa bướm vẫn trao duyên !
Bài thứ 123: GIÓ ĐÔNG
·
Cảm tác bài Gió Thu của thi sĩ Minh Hồ
Gió
đông thổi lành lạnh
Lả
tả hoa tuyết rơi
Trên
phố thị vắng người
Tâm
hồn ta tơi tả
Như
lá vàng rụng rơi
Mùa
đông nơi xứ lạ
Nằm
dưỡng bệnh đau lưng
Trong
căn phòng trống vắng
Ngẫm
nghĩ chuyện hai ta
Gặp
nhau đầu bạc trắng
Tình
đến như giấc mơ
Lời
nguyền là tâm quyết
Tuy
cách trở hai miền
Mong
tình ta muôn thuở
Nụ
cười nở trên môi
Để
mùa đông được ấm
GIÓ THU
Gió
thu về man mát
Em
phương xa cô đơn
Kiếp
tầm già mãi vẫn
Trong
khung cửi tơ vương
Đợi
chờ lòng quặn thắt
Chiều
tà bóng hoàng hôn
Làm
sao anh quên được
Em
cho nụ hôn nồng !
Tuyệt
vời thư âu yếm
Dệt
mảnh tình yêu đương
10
năm trời tìm kiếm
Người
thương mình, mình thương
Gió
thổi cây lay chuyển
Không
bay mất lời nguyền
Ngàn
năm tình bất biến
Trầm
trồ nhau ngợi khen:
- Anh là người muôn thuở
Đã
chiếm trọn hồn em
-
Em là nhịp tim thở
Ngập
tràn trong bóng đêm
Minh Hồ
|
Bài thứ 124: ĐÓN NHẬN
·
Cảm tác bài Tình sau của thi sĩ Minh Hồ
Ngoài
song cửa mưa đêm tạt mạnh
Tiếng
rì rào sóng vỗ trùng dương
Như
những làn hơi thở vấn vương
Bờ
biển đá, cát vàng hoang vắng
Ngây
tình, em trong vòng tay ấm
Cùng
lời thơ phát xuất từ tim
Xin
đón nhận lời chân tình thắm
Thắm
trầu xanh, ván đã đóng thuyền
TÌNH SAU
Hai
cõi lòng vẫn nhớ thương
Dù
cho hoàn cảnh trăm đường gian nan
Tình
10 năm trước ly tan
Nay
là kỷ niệm, sang trang cuộc đời
Mong
hưởng cuộc sống thảnh thơi
Chan
hòa hợp tiếng reo cười gặp nhau
Tay
ôm hạnh phúc, tình sau
Dựng
nên chồng vợ bên nhau tuổi già!
Minh Hồ
|
Bài thứ 125: GIÃI BÀY
Tâm
chung thủy nên không thay đổi
Do
trời già bắt tội hai ta
Cho
nên phải chia lìa đôi ngả
Anh
âm thầm lặng lẽ đi xa
Tôi
sắp trở thành người loạn óc
Bởi
tình tôi đang đổi màu đen
Tôi
đi lại con đường đơn độc
Đời
của tôi rồi sẽ đổi tên...
Nếu
người về đặt ra câu hỏi
Chữ
chung tình nàng để nơi đâu?
Lòng
bối rồi nhưng đành thú nhận
Đã
cùng người miền núi tình sau
Tôi
sắp trở thành người phạm tội
Với
người xưa chẳng vẹn lời nguyền
Cùng
nhau sống đến làn hơi cuối
Cuối
chặng đời mới có hương duyên
Tôi
sắp trở thành người vô tâm
Bởi
vì tôi sẽ mất con tim
Con
tim yêu chuẩn bị thay chủ
Hình
bóng anh không còn thấy quen
Bài thứ 126: NGÀY ANH CHẾT
·
Cảm tác bài Khi anh chết của thi sĩ Minh
Hồ
Ngày
anh chết...
Hình
anh luôn ngự trị
Trong
tim em, người thi sĩ đa sầu
Lời
thơ anh chan chứa niềm vui biết bao
Cùng
diễn tả tâm tình anh gởi đến
Ngày
anh chết...
Đời
em thành vô vị
Sống
buồn tên trên đất khách quê người
Còn
đâu nữa tiếng anh ngâm ngày cũ
Đưa
em vào tuyệt đỉnh của tình yêu
Ngày
anh chết...
Em
đâu còn muốn sống
Nỗi
cô đơn năm tháng với buồn đau
Mùa
đông giá lạnh, căn phòng trống vắng
Vắng
anh rồi, chắc em cũng mất sau...
Ngày anh chết...
Chắc
em cũng chết
Chết
theo anh cho trọn nghĩa vợ chồng
Thân
thể anh đốt ra thành tro bụi
Quyện
hồn anh lạc vào cõi tiên bồng !
Ns.Lmst
phổ nhạc
KHI ANH CHẾT
Khi
anh chết xin em tròn nghĩa vợ
Chít
trên đầu một mảnh vải để tang
Trước
ngôi mộ em thắp vài nén nhang
Nhưng
đừng khóc để hồn anh thanh thản
Khi
anh chết xin em tròn bổn phận
Một
hiền thê tiễn biệt đấng phu quân
Đến
một nơi an nghỉ giấc ngàn năm
Mộ
bia khắc nhà thơ...về tiên cảnh!
Khi
anh chết nhằm mùa đông giá lạnh
Tuyết
rơi đầy nhuộm trắng cả nghĩa trang
Em
là người thắp nến sưởi hồn anh
Được
ấm mộ phần, tay em chăm sóc!
Minh Hồ
|
(Tập 5 Hoa Nở Vườn Yêu)
Bài thứ 127: SẮC XUÂN
(Cảm tác
bài Ngày Xuân của Thi sĩ Minh Hồ)
Mùa
xuân hoa lá thắm tươi
Cỏ
cây xanh mướt khí trời trong thanh
Say
hương phấn, bướm vờn quanh
Lòng
người phơi phới, nhiệt thành yêu thương
Mùa
xuân pháo nhuộm đỏ đường
Trống
lân hòa nhịp, cờ giương rợp trời
Nguồn
vui tha thiết môi cười
Muôn
ngàn bến hẹn, lứa đôi chuyện trò
NGÀY XUÂN
Ngày
xuân đất khách lặng yên
Không
lân, không pháo, không chiêng trống nhồi...
Chạnh
lòng tiếc nuối một thời
Xuân
xưa quê mẹ thắm tươi hương nồng
Tiếng
cười vang vọng ngoài trong
Gia
đình đầm ấm vợ chồng, tình thân...
Gặp
nhau lời chúc ân cần
Trọn
năm thịnh vượng an khang vạn điều...
Minh Hồ
|
Bài thứ 128: XUÂN VỀ
(Cảm tác bài Tình Xuân của Thi sĩ Minh Hồ)
Mùa
xuân về rồi đó anh
Đầu
non có nhớ về miền biển xanh?
Cuối
trời người vợ hiền lành
Thương
chồng nghịch cảnh, cam đành sống xa
Chờ
ngày sum họp một nhà
Cô
đơn tan biến, lệ sa chôn vùi
Cây
tình yêu nở hoa vui
Giao
thừa hai đứa chung lời cầu xin...
TÌNH XUÂN
Ngàn
năm ngập lối hồn ta
Ta
mong ghé bến thuyền hoa phương nào
Tình
yêu, hạnh phúc đơm màu
Mùa
xuân nắng mới xôn xao trong lòng
Đường
vui nhẹ bước song song
Hân
hoan tặng nụ hôn nồng nguyên trinh
Bây
giờ được tấm chân tình?
Ta
ôm ấp mãi bóng hình thương ta!
Minh Hồ
|
Bài thứ 129: GẶP ANH
(Cảm tác bài Gặp Em của Thi sĩ Minh Hồ)
Gặp
anh em thấy bồi hồi
Trái
tim rung động trước lời của anh...
Ngỏ
yêu em thật chân thành
Vô
cùng cảm động em nhanh nhận lời
Cùng
nhau cất bước lên ngôi
Dịu
dàng hoa bướm dưới trời sáng trăng
Bên
anh quên hếtb thời gian
Em
vui ca hát điểm trang cuộc đời
GẶP EM
Gặp
em chan chứa tình yêu
Anh
về mơ tưởng sớm chiều triền miên
Hương
hoa phản phất ru mềm
Trăng
khuya xao xuyến con tim ngây tình
Gặp
em nở nụ cười xinh
Anh
về mê mẩn lung linh tâm hồn
Khát
khao môi đợi nụ hôn
Ngạt
ngào say khướt rượu hồng phu thê
Gặp
em tha thiết vỗ về
Bước
chân xuôi ngược si mê mỗi ngày
Bụi
đường in tận chân mây
Tiếng
chim vui hót ban mai ấm lòng
Minh Hồ
|
Bài thứ 130: GÕ CỬA
(Cảm tác bài Mở Cửa của Thi sĩ Minh Hồ)
Tình
yêu gõ cửa trái tim
Chiều
xưa gặp gỡ tơ duyên buộc vào
Lứa
đôi từ đó thương nhau
Không
cần cưới hỏi thầnh câu vợ chồng
Rượu
tình cạn chén say lòng
Bấy
lâu chờ đợi nắng hồng vườn xuân
MỞ CỬA
Chìa
khóa tình yêu em trao
Anh
cầm mở cửa bước vào đời em
Bình
minh trời đẹp hiện lên
Khổ
đau tan biến, ưu phiền bay xa
Minh Hồ
|
Bài thứ 131: DẪN BƯỚC
(Cảm tác bài Rước Em Về của Thi sĩ Minh Hồ)
Một
chiều trời trải nắng hanh
Gặp
nhau bày tỏ lòng thành mộng mơ
Tuổi
già tình vẫn còn thơ
Sắt
son chồng vợ bây giờ về sau
RƯỚC EM VỀ
Bao
năm lặng lẽ đợi chờ
Trời
xuân tươi thắm, mộng mơ duyên thành
Hoa
đăng rực rỡ lòng anh
Cùng
ai thả bước chân nhanh hẹn hò
Gặp
em không chút đắn đo
Kêu
hồn làm kẻ đưa đò sang sông
Rước
em về anh ấm lòng
Đêm
khuya ru ngủ bên lòng trăm năm
Minh Hồ
|
Bài thứ 132: LỬA TÌNH
(Cảm tác bài Em Cho Anh của Thi sĩ Minh Hồ)
Xóa
buồn đau thay thế niềm thương
Một
thuở chiều xưa hết đoạn trường
Anh
đến lửa tình em nhuốm lại
Đời
như hoa còn chút mùi hương
Mộng
mơ đôi bóng được tương phùng
Hơn
nửa đời người thấy thủy chung
Nhịp
nhớ, nhịp thương em khẽ gõ
Tim
anh đập như tiếng chuông rung
Sóng
vỗ thuyền yêu cặp bến rồi
Truyền
nhau hơi ấm ngọt bờ môi
Tuyệt
vời vũ trụ bừng tia sáng
Hạnh
phúc gia đình tới mãn đời
EM CHO ANH
Em
cho tình cảm với con tim
Lặn
lội mười năm anh kiếm tìm
Tưởng
rằng mãi mãi đời hiu quạnh
Ngọn
lửa không còn sưởi ấm duyên
Em
đến xóa tan những vết buồn
Anh
mừng gom hết lá sầu tuôn
Đem
chôn tận đáy lòng muôn thuở
Thuyền
được bến rồi anh cột luôn!
Minh Hồ
|
Bài thứ 133: QUỲNH HOA NỞ
(Cảm tác bài Vườn Yêu của Thi sĩ Minh Hồ)
Thi sĩ ơi ! Đến xem hoa Quỳnh nở
Dáng Quỳnh Hoa trông diễm lệ kiêu sa
Lung lay nhẹ mỗi lần gió thoảng qua
Cuống hia Quỳnh cong giống như ống điếu
Mọc từ chồi bên lá như cành liễu
Hoa khoe nhụy khi tắt ánh hoàng hôn
Mảnh khảnh tủa tia những lá dài thon
Xen kẻ những cánh hoa Quỳnh trinh trắng
Chàng nhụy đực thì xếp thành hàng thẳng
Để đón chào nàng nḥu cái tỏa hương
Bay khắp bầu trời mát lạnh đêm sương
Trên đất Pháp mưa ngâu trời tháng tám
Tiếng trầm trồ khen hoa xinh đẹp lắm
Chắc Tiên nữ bị đày xuống trần gian
Là Công Chúa trong áo lụa cao sang
Nơi hạ giới ngập tràn người ngưỡng mộ
Thi sĩ ơi ! Đến xem hoa Quỳnh nở
Để thấy mình hớn hở cũng như hoa
Quên hết bao nỗi khổ trong đời ta
Hồn thanh thản bên tách trà thơm nóng !
VƯỜN YÊU
Cuộc
đời tươi đẹp như hoa
Từ
khi nàng đến nhận ta làm chồng
Ta
luôn quí trọng tấm lòng
Vì
nàng gởi phận má hồng cho ta
Hoa
tình nở mãi không già
Vườn
yêu hương phấn thướt tha bướm vờn
Khi
nào trời lặn hướng đông
Thì
đây mới đứt chỉ hồng nợ duyên!
Minh Hồ
|
Bài thứ 134: BẰNG LÒNG
(Cảm tác bài Bước Nữa của Thi sĩ Minh Hồ)
Em
bằng lòng cùng anh đi bước nữa
Hy
vọng là bước nữa không đau
Như
bước trước bị phải gai chông hào
Rồi
cứ tưởng không bao giờ hết được
Em
bằng lòng theo anh không rời bước
Dẫu
bạc đầu vẫn dạo suốt đường tình
Bù
đắp lại bao năm khổ riêng mình
Ai
cũng thấy chúng mình say hạnh phúc
Ns.
Bùi kim Cương phổ nhạc
BƯỚC NỮA
Ta
bước nữa như mọi người thả bước
Chuyện
tình ta giữ trước cũng như sau
Dù
mưa gió hoa yêu chẳng phai màu
Ôi
bát ngát vườn đào hương tích tụ
Trao
lời thề hẹn dưới ngàn tinh tú
Chứng
nghĩa tình ta đủ một kiếp thôi
Cẩn
ngọc tôn thờ tri kỷ lên ngôi
Thêm
bước nữa với người cùng cảnh ngộ?
Minh Hồ
|
Ns. BKC phổ nhạc
Bài thứ 135: TƯƠNG LAI
(Cảm tác bài Đôi Ta của Thi sĩ Minh Hồ)
Lòng
vui ngày tháng ở bên anh
Sung
sướng nào hơn mộng đã thành
Hết
để trong tim sầu lẻ bạn
Phụ
tùy phu xướng dưới trăng thanh
Em
rót rượu tình em quá chén
Đáp
lễ say cuồng trọn suốt canh
Nửa
kiếp về sau đầy hứa hẹn
Tương
lai hai đứa mãi tươi xanh
ĐÔI TA
Đôi
ta đã vẹn châu trần
Bằng
lòng chịu trả nợ nần kiếp xưa
Đôi
ta vui hưởng cuối mùa
Hoa
tình nở mãi xuân đưa hương hồng
Đôi
ta đã vẹn vợ chồng
Cám
ơn em đã thuận lòng trao duyên
Đôi
ta gìn giữ lời nguyền
Thủy
chung chàng thiếp cửu tuyền có nhau
Minh Hồ
|
Bài thứ 136: VẪN CÒN NHAU
(Cảm tác bài Dù Bể Dâu của Thi sĩ Minh Hồ)
Đã
hai mùa hoa đào
Mình
vẫn còn xa nhau
Lòng
em tràn thương nhớ
Nhớ
hoài đến bao lâu?
Thời
gian bao kỷ niệm
Vụng
về mỗi lời câu
Lung
linh đêm huyền ảo
Hồn
em đắm chìm sâu...
Đến
nay thời gian ấy
Còn
in đậm sắc màu
Em
mong ngày sum họp
Dù
mấy mươi năm sau !
DÙ BỂ DÂU
Bao
nhiêu hoa thắm cõi lòng
Tim
anh rực rỡ theo dòng thời gian
Em
yêu anh thật nồng nàn
Anh
thương em cũng vô vàn phải không?
Tri
âm tri kỷ nhạn hồng
Từ
đâu bay tới nên chồng vợ nhau
Trăm
năm hương sắc dạt dào
Không
phai dù có bể dâu đất trời!
Minh Hồ
|
Bài thứ 137: TÌNH SAY
(Cảm tác bài Ngọt Ngào của Thi sĩ Minh Hồ)
Hai
năm qua em sống trong hạnh phúc
Ở
bên anh không một chút gì buồn
Đôi
mắt em chẳng còn giọt lệ tuôn
Như
thuở trước tình thương vừa bị mất !
Hai
năm qua em đã say tình thật
Được
anh thương nhất cõi trần đời
Một
nửa kiếp chìm tận đáy biển khơi
Anh
thợ lặn tuyệt vời em tìm thấy !
NGỌT NGÀO
Tháng
ngày qua đã ngọt ngào hạnh phúc
Thương
vô cùng nhan sắc dẫu tàn phai
Giữ
giùm nhau cuộc sống ở kiếp này
Bao
thử thách không thay lòng chung thủy
Minh Hồ
|
Bài thứ 138: TƯƠNG PHÙNG
(Cảm tác bài Mãn Nguyện của Thi sĩ Minh Hồ)
Cũng
nhờ dự buổi họp hành *
Nên
em mới được gặp anh phải lòng
Bao
năm lẻ bóng phòng không
Hữu
duyên thiên lý tơ hồng dệt khung
Từ
nay đời tựa gấm nhung
Hết
mưa trời sáng, tương phùng biển non !
·
buổi họp cựu quân nhân ngày 19.5.2002 tại
Carnon
MÃN NGUYỆN
Anh
đã tặng em một đóa hồng
Buổi
đầu gặp mặt thỏa lòng nong
Mừng
vui như sóng dâng từng đợt
Từ
đó cùng mơ chuyện vợ chồng!
Đêm
về nằm ngủ anh chiêm bao...
Thấy
bước chân yêu chuẩn bị vào
Hạnh
phúc đông đầy không tả được
Nguyện
thề hai đứa dắt dìu nhau
Chim
về làm tổ không bay nữa
Mãn
nguyện đời anh đã có em!
Minh Hồ
|
Bài thứ 139: ĐÔI UYÊN ƯƠNG
(Cảm tác bài Đôi Chim Quyên của Thi sĩ Minh Hồ)
Không
quên giây phút gặp ban đầu
Ánh
mắt anh nhìn em thật lâu
Xao
xuyến lòng em từ buổi ấy
Khắc
ghi hình bóng trong chim bao...
Ước
ao tình yêu đẹp như mơ
Đôi
lứa mừng vui không bến bờ
Rạo
rực mong ngày thuyền cặp bến
Lễ
đăng quang trổi nhạc duyên tơ
Trời
đất thương em cho gặp anh
Hay
là kiếp trước mộng chưa thành
Kiếp
này tái ngộ nên chồng vợ
Không
để chất chồng nợ mãi anh
Chúng
mình sẽ là đôi uyên ương
Gắn
bó keo sơn hết đoạn đường
Dù
đã cuối mùa hoa vẫn trổ
Cho
đời chẩng phai nhạt mùi hương
ĐÔI CHIM QUYÊN
Ngày
nào ta mới gặp
Đều
ngập ngừng đôi môi
Ngày
nào ta phúc đáp
Thư
qua lại mở lời...
Lửa
yêu đương bừng cháy
Sưởi
ấm áp tim lòng
Bao
năm đời hiu quạnh
Tình
băng giá mùa đông
Ngày
nào ta mới gặp
Đều
nói không thể quên
Dù
đời còn đôi ngả
Không
dối nhau niềm riêng :
Chiếc
lá rơi bỏ nhánh
Sớm
lìa cành tơ duyên
Giờ
đây ta cùng hứa
Là
đôi cánh chim quyên
Vui
sống trong bước nữa
Tươi
mát ngọt triền miên...
Minh Hồ
|
Bài thứ 140: GIÁ LẠNH
(Cảm tác bài Đông Về của Thi sĩ Minh Hồ)
Đông
về giấc ngủ đơn côi
Bao
đêm nhỏ lệ nhớ người chồng xa
Tỏ
trăng rồi trăng lại nhòa
Lòng
em mãi mãi thiết tha thương chồng
Đông
về đắp mấy chăn bông
Nhưng
em vẫn thấy lạnh cong cả người
Lẽ
rằng vì thiếu vắng hơi...
Hỡi
anh sưởi ấm tim người tri âm !
ĐÔNG VỀ
Đông
về nhà vắng bóng em
Anh
ngồi mơ tưởng mộng tìm dáng xưa
Trong
lòng trĩu nặng buồn đưa
Nghe
như còn tiếng em đùa phải không?
Đông
về lạnh lẽo căn phòng
Ngập
bờ nhung nhớ dệt dòng thơ yêu
Bên
nhau ngày tháng reo vui
Tuyệt
vời hạnh phúc mình gieo hạt tình
Minh Hồ
|
Bài thứ 141: ANH ĐỪNG HỎI
(Cảm tác bài Vì Sao của Thi sĩ Minh Hồ)
Nhìn
tuyết đổ lòng em băng giá
Anh
hỡi anh ! Sao mãi cô đơn
Mùa
đông đến là chia đôi ngả
Dù
hai ta không chút giận hờn !
Tuy
gió lạnh lùa qua khe cửa
Nhưng
tim em thấy ấm lạ thường
Có
lẽ tình yêu anh chan chứa
Em
ngập tràn hạnh phúc thiên đường...
Xin
anh đừng hỏi vì sao nữa
Bởi
chúng mình đang bước trên đường
Tương
lai rực rỡ chờ hai đứa
Viết
thành thơ bất tử lưu truyền...
VÌ SAO
Mùa
đông tuyết đổ từng cơn
Cuộc
tình đôi lứa cô đơn mong chờ
Ngày
mai trời đẹp nên thơ
Hoa
trong nắng sớm lẳng lơ bướm vờn
Mùa
đông bóng nguyệt tủi hờn
Trần
gian tuyết đổ từng cơn lạnh lùng
Cuộc
đời đôi lứa vào khung
Vì
sao chưa được sống chung một nhà?
Minh Hồ
|
Bài thứ 142: KÝ ỨC
(Cảm tác bài Vạn Dặm Nhớ Nhau của Thi sĩ Minh
Hồ)
Ở
đây ngày tháng buồn hiu
Vô
vàn thương nhớ người yêu cuối trời
Một
dòng nước mắt tuôn rơi
Âm
thầm đau khổ, nghẹn lời trong tim
Nối
ao ước biển đời im
Trăm
hoa đua nở, bóng chim thanh bình
Dây
trầu quán lấy cao xanh
Cau
xanh mướt thấm lá cành đam mê
Trùng
phùng ký ức quay về
Khơi
nguồn kỷ niệm mùa hè năm xưa...
VẠN DẶM NHỚ NHAU
Rồi
muôn vạn dặm nhớ nhau
Vào
ra ủ rủ lòng đau vô ngần
Đời
còn trói buộc tấm thân
Em
ơi! Có nghĩ mùa xuân không về?
Có
làm tan biến phòng the?
Bên
bờ hạnh phúc có nghe sóng ghềnh?
Mỗi
phương bóng lẻ buồn tênh
Rượu
mừng tao ngộ dâng lên khi nào?
Rồi
muôn vạn dặm cùng trao
Nợ
duyên trời định năm sau vẹn toàn
Pháo
hồng nhuộm đỏ bước chân
Uyên
ương mật ngọt lâng lâng say cuồng!
Minh Hồ
|
Bài thứ 143: EM SỢ
(Cảm tác bài Nỗi Nhớ Cô Đơn của Thi sĩ Minh Hồ)
Em đứng
nhìn mặt trời đang lặn chậm
Bóng
hoàng hôn tô đậm đỏ mây chiều
Màn
đêm sắp bao trùm cảnh thương yêu
Em
run sợ những điều trong ý nghĩ...
Mười
năm trời miệt mài tìm chân lý
Nghĩa
tình người tri kỷ có hay không?
Trong
tim một bóng hình thương nhớ mong
Ngày
tháng đẹp nằm trong bao kỷ niệm !
NỖI NHỚ CÔ ĐƠN
Nhớ
em quá anh điện thoại đỡ nhớ
Cho
vơi niềm đau khổ bởi cô đơn
Sống
xa em giấc ngủ anh chập chờn
Nhiều
đêm thức nghe lòng rên nức nỡ
Hỡi
Trời đất! Khi nào hết ngăn trở?
Vợ
chồng không còn ở hai nơi!
Buồn
nào hơn đêm đổ hạt mưa rơi
Phòng
lạnh lẽo thấy đời anh vô vị
Nhớ
em quá tâm hồn anh bi lụy
Lười
biếng ăn lo nghĩ chuyện vu vơ...
Không
gần nhau tình vẫn đẹp như mơ?
Em
phương đó đợi chờ ngày hiệp phố!
Minh Hồ
|
Bài thứ 144: SẮT SON
(Cảm tác bài Vợ Yêu của Thi sĩ Minh Hồ)
Chẳng
tại trời, chẳng tại ta
Tại
vì hoàn cảnh phải xa đôi bờ
Anh
yêu ! Em vẫn đợi chờ
Để
anh trả hiếu, vẹn bờ cha con
Đôi
ta lòng giữ sắt son
Dù
cho nước chảy đá mòn vẫn thương
VỢ YÊU
Màn
đêm buông xuống hạt sương rơi
Hồn
thả theo mộng kiếm một người
Trao
gởi tình yêu từ thuở đó
Nghe
lòng sóng dội quá trời ơi!
Màn
đêm buông xuống nhớ em yêu
Vàng
võ canh thâu lệ đổ nhiều
Hình
bóng vợ sao còn cách biệt
Bao
giờ tan biến cảnh cô liêu?
Bên
nhau khoảnh khắc tình chan chứa
Cầu
nguyện đất trời giữ thiết tha
Khép
kín cửa lòng, tim một bóng
Bóng
chồng yêu vợ dẫu ngàn xa!
Minh Hồ
|
Bài thứ 145: CÙNG ĐI
(Cảm tác bài Hành Trình của Thi sĩ Minh Hồ)
Ta chỉ
đi một con đường
Kiếp
xưa hứa hẹn yêu thương suốt đời
Dù
cho trời đổ mưa rơi
Ta
đây vẫn tới gặp người cùng đi
Hành
trang thêm chuyến thứ nhì
Tin
rằng thuận gió đến khi lìa trần
HÀNH TRÌNH
Cuộc
hành trình đôi ta chỉ một ngõ
Dù
bão bùng mưa gió vẫn cùng đi
Vì
tình yêu nồng thắm tận bờ mi
Quyết
tìm đến những gì đang mơ ước...
Minh Hồ
|
Bài thứ 146: LÀM VƯỜN
(Cảm tác bài Mái Ấm của Thi sĩ Minh Hồ)
Trời
mát rủ nhau ra làm vườn
Chồng
cầy vợ cấy hạt giống ương
Mồng
tơi, cải ngọt, tần ô, hẹ
Tía
tô, dắp cá với hành hương
Anh
vun đất lên thành từng luống
Em
ngắm nhìn anh thật thấy thương
Khi
giọt mồ hôi anh đổ xuống
Trên
vầng trán rộng, tóc điểm sương
MÁI ẤM
Sống
chung nhau hạnh phúc tràn đầy
Chan
chứa hương tình men ngất ngây
Từng
sợi tơ lòng đan mái ấm
Gia
đình vui với mảnh vườn cây...
Minh Hồ
|
Bài thứ 147: MỸ THO
Cảm tác bài Tây Đô
Của Nữ Sĩ Kiều Mộng Hà
Em là gái tỉnh Mỹ Tho
Say thơ em rớt xuống đò cầu duyên
Tỉnh Clemont, bến đợi rước thuyền
Montpellier trổ nụ tình duyên cuối
mùa
Montpellier, tháng 06.04
TÂY ĐÔ
Em cô gái ở Tây đô
Quẩy thơ sẩy rớt bên hồ suối
trong
Anh Cần Thơ mắt ngó mông
Vạt thơ dạt gió bềnh bồng nổi
trôi
Hồ tây ơi, Hồ tây ơi
Tôi bơi sấp soải Em nơi phương
nào!
Kiều Mộng Hà
Desoto, 26.05.04
|
Bài thứ 148: CHÚC THỌ LỤC TUẦN
Họa
8 câu thơ của anh Trần Quang Hải
viết
trên Net về chuyến lưu diễn Na Uy tháng 5.2004
Chúc
mừng anh Hải lục tuần nầy
Tứ
hải huynh đệ đến vui thay
Vạn
dặm tình người nơi hạ giới
Lê
thân cát bụi cõi trần ai
Du
cầm tuyệt hảo lưu truyền mãi
Tiếng
ca vô tận thấu lòng hoài
Cuộc
đời dâng hiến cho nhạc Việt
Phu
thê gắn bó trọn đường dài
Montpellier,
08.06.2004
Thơ TRẦN QUANG HẢI
Lục
tuần mừng tuổi Bắc Âu nầy
Bè
bạn đón chào cảm động thay
Rão
bước năm châu trên thế giới
Lê
chân bốn biển dưới trần ai
Tiếng
đàn thánh thoát luôn mơ mãi
Câu
hát du dương vẫn nhớ hoài
Suốt
một cuộc đời cho nhạc Việt
Vợ
chồng sát cánh bước đường dài
Trần Quang Hải
Na
Uy, tháng 5.2004
|
Bài thứ 149: ĐÀ
LẠT MÙ SƯƠNG
Họa
bài Đà Lạt Sương Mù
Của
Thông Già
Đà
Lạt giờ đây đã mịt mù
Đồi
thông thơ mộng biệt nghìn thu
Còn
đâu in dấu chân tôi tới
Một
thuở lòng say đắm lãng du
Thác
đồi, thung lũng, hồ than thở
Chứng
một lời thề của tiếng yêu
Hồn
nhiên như cá đang bơi lội
Tình
thắm muôn đời chẳng bạc ơi
Hồn
nhiên như cá đang bơi lội
Tình
thắm muôn đời chẳng bạc ơi
Tôi
yêu Đà Lạt vô vàn
Yêu
cô gái bản Đào trang dịu hiền
Khác
nào hồn bướm mơ tiên
Uống
sao cho cạn suối nguồn tôi yêu
Montpellier,
02.11.04
SƯƠNG MÙ ĐÀ LẠT
Bác Nguyên thương tặng hai cháu Cảnh Nho
(San José - Cali ,20.10.2004)
Đà
Lạt hôm nay đặc sương mù
Ngọn
đồi xinh đẹp hứng sương thu
Hàng
hàng lớp lớp du khách tới
Ái
mộ đồi thông, lòng viễn du
Thăm
đồi, thăm thác, hồ than thở
Thăm
cảnh thiên nhiên, thung lũng tình yêu
Suối
trong tinh khiết, đàn cá lội
Suối
đẹp tuyệt vời, suối bạc ơi
Suối
trong tinh khiết, đàn cá lội
Suối
đẹp tuyệt vời, suối bạc ơi
Ta
yêu suối thác vô vàn
Yêu
nàng thôn nữ, đoan trang dịu hiền
Yêu
nàng lắm lắm màng tiên
Tả
sao cho hết nỗi niềm ta yêu
Thông Già
San
José, ngày 20.10.2004
|
Bài thứ 150: TƯƠNG PHÙNG
Cảm
tác bài Hạnh Ngộ của dì Liểu Ngô
Bao
năm xa cách cháu dì
Tưởng
rằng chẳng có ngày dì cháu nhau
Ảnh
lưu kỷ niệm ngàn sau
Nghĩa
tình dì cháu tận sâu cõi lòng
Minh Hồ Đào
Montpellier,
09.11.04
HẠNH NGỘ
*Dì Liễu tặng hai cháu Cảnh Nho
Mỹ
Tây hạnh ngộ cháu dì
Vui
mừng hớn hở ôm ghì lấy nhau
Ảnh
màu lưu niệm ngàn sau
Thỏa
niềm mong nhớ khắc sâu đáy lòng
Liễu Ngô
Fairfax,
Virginia mail ngày 9.11.2004
|
Bài thứ 151: HẸN HAI MÙA THU NỮA
Họa
bài Mong Trường Cửu Gặp Nhau
Của
Thi Sĩ Minh Hồ
(Thân
tặng thi nhân dự Đại Hội)
Đã
bao năm ước ao thăm Mỹ quốc
Nhờ
làm thơ nên được Hội đón chào
Lòng
hân hoan thấu tận ngút trời cao
Vì
sẽ gặp người thân thương trường cửu
Cảm
ơn: Ngôn Ngữ, Cao Phước, Từ Phú
Hoàng
Trùng Dương, Vũ Hối với Phan Khâm...
Tận
tụy chăm lo, lữ khách ghi tâm
Ôi
giấy mực nào viết sao cho hết!
Những
ảnh màu lưu niệm đầy tình tiết
Nay
nhớ về lời thắm thiết trao nhau
Buổi
sáng tiển đưa nắng đổ hoa màu
Hẹn
gặp lại hai mùa thu nữa nhé!
Minh Hồ Đào
MONG TRƯỜNG CỬU GẶP NHAU
Kính Tặng Quý Thi Hữu Tham Dự Đại Hội
HTTTVNHN kỳ 4 tại Hoa Thịnh Đốn, Hoa Kỳ
Lòng xôn xao ngày viếng thăm Mỹ
quốc
Dự Hội Thơ Tài Tử Hải Ngoại
chào
Thi Hữu bốn phương vui tận trời
cao
Tâm hiếu khách, hằn sâu tim
trường cửu
Tạ ơn quý gia đình: anh Từ Phú
Hoàng Trùng Dương, Ngôn Ngữ, với
Phan Khâm...
Chuyến viễn du lữ khách được an
tâm
Tuy ngắn ngủi bút thơ nào tả
hết!
Bao kỷ niệm hình ảnh đầy tình
tiết
Mai ra về lời tha thiết trao nhau
Nụ cười tươi nào khác sắc hoa
màu
Mong gặp lại hai năm sau nữa nhé!
Minh Hồ
Virginia, 27.10.2004
|
Bài thứ 152: VÔ HÌNH
Cảm
tác bài Tìm BóngCủa Thi sĩ Yên Sơn
Anh
và em tìm về kỷ niệm trước
Quán
nước dừa uống mát quá đi thôi
Mỗi
hoàng hôn đỏ rực cả bầu trời
Dìu
nhau bước, sương rơi đà xuốngvội
Ngày
xưa em là người trông ngóng đợi
Tiển
hồn em theo dõi bước anh đi
Vì
đôi ta chưa thề hẹn những gì
Lòng
tiếc nuối mỗi khi trời sụp tối
Từ
ngày đó con đường xưa, ngõ lối
Bàn
chân em như trỗi lạnh vô vàn
Đến
bây giờ vẫn dấu kín lời than
Vô
hình bóng “Thiếp Chàng” tâm lượn sóng
Montpellier,
17.11.04
TÌM BÓNG
Ta trở lại chỗ em ngồi buổi trước
Ly cà phê chợt nhạt quá đi thôi Nhìn phương em, mây lãng đãng cuối trời Nghe thương tiếc thời gian chừng quá vội
Ta trở lại phi trường nơi đứng đợi
Lớp lớp người lắm kẻ đến người đi Mắt dõi trông nhưng mãi chẳng thấy gì Buồn hiu hắt khi bóng chiều sụp tối
Ta trở lại bến phà sương ngập lối
Đôi bàn tay trơ trụi lạnh vô vàn Tiếng còi phà đơn độc cất lời than Ta đơn độc mắt buồn trên lượn sóng
Yên Sơn
|
Bài thứ 153: TƯƠNG PHÙNG
Họa bài Tao Ngộ
Của Thi sĩ Minh Hồ
Trường tồn đến thế hệ sau
Hội Thơ Tài Tử hằn sâu tim người
Tiếng tăm khắp bốn phương trời
Hoa Tình Yêu nở mãi tươi chẳng
tàn
Đại Hội kỳ bốn thu sang
Biết bao kỷ niệm, đá vàng thi
nhân
Tương phùng tỏ hết lời thân
Hai mùa thu nữa, xa gần gặp nhau
Thi hữu chan chứa một bầu
Rượu tình cụng mãi thơ trao mong
chờ
Nỗi vui tràn ngập trong mơ
Đêm vui hội ngộ bao giờ phôi phai!?
Sao dời chẳng mất thi tài
Hồn thơ như biển, sông dài ngàn
năm
Không sờn trở ngại xa xăm
Bước chân viễn khách vẫn thăm Hoa
Tình
Đẹp xinh dưới ánh bình minh
Thu vàng Niên Lưỡng, họp tình
khắp Châu
Yêu thơ không kể nghèo giàu
Hồn nhiên, giản dị, trước sau một
lòng!
Montpellier, 23.11.04
TAO NGỘ
Thân tặng Hội Trưởng HTTTVNHN
& các thi hữu group CHTY
Từ ngày nay đến ngàn sau
Hội Thơ Tài Tử khắc sâu lòng
người
Hương thơm tỏa bốn phương trời
Cụm Hoa Tình Yêu nở, tươi không
tàn
Đại Hội mười mới vừa sang
Ảnh màu kỷ niệm, lời vàng tao
nhân
Phút chia tay tỏ tình thân
Hẹn hai năm nữa, sẽ gần lại nhau
Thi nhân trút cạn một bầu
Thơ hòa lẫn rượu tình trao đợi
chờ
Thỏa lòng mong ước trong mơ
Đêm tao ngộ chẳng bao giờ nhạt
phai!
Bể dâu bất diệt nhân tài
Nguồn thơ lai láng chảy dài ngàn
năm
Đường đi vạn dặm xa xăm
Viễn du lữ khách viếng thăm Hoa
Tình...
Hoa Tình Yêu dưới bình minh
Mùa thu lá đổ kết tình năm Châu
Thơ không phân biệt nghèo giàu
Nghĩa tình thi hữu trước sau một
lòng!
Minh Hồ
Montpellier, 23.11.04
|
Bài thứ 154: TÌNH CHA
(Kỷ niệm ngày cha tạ thế 8.12 năm
thứ tư)
Còn cha, truyền cảm nào hơn
Mất cha, như thể cây đờn đứt dây
Cha về cõi chín từng mây
Bỏ con ở lại tháng ngày nhớ cha
Bốn mùa lá rụng thu qua
Giỗ cha con thấy xót xa trong lòng
Phận nghèo lại kiếp lưu vong
Bao giờ trở lại dòng sông dịu
hiền?
Cửu Long Giang, cửa sông Tiền
Phù sa bồi đắp triền miên hai mùa
Cha con quấn quít vui đùa
Xuân nào lân pháo chiêng khua dội
trời
Thương con chẳng lộ ra lời
Mặt Cha nghiêm khắc để đời con nên
Những lời Cha nói nào quên
Đời như là một chiếc thuyền
ngoài khơi
Dạy con khôn khéo đường đời
Mong sao thành đạt sáng ngời tên
con
Được đề trên bảng vàng son
Phong ba bão tố lòng con chẳng
sờn
Cha ơi! Con ngủ chập chờn
Đêm về hiu quạnh mỗi cơn mưa sầu
Mắt con đẫm lệ trời Âu
Thiên thu con mất một bầu tình
cha!
Montpellier, 6.12.04
*Nhạc sĩ Hiếu Anh phổ nhạc
Bài thứ 155: LỜI TÂM HUYẾT
(Họa Bài Lời Huyết Mạch của Thi
sĩ Cao Nguyên)
Con ghi nhớ những lời Cha ủy thác
Thương yêu nhau bát ngát nghĩa
tình quê
Con thuở đó như nai vàng ngơ ngác
Đi theo Cha trên khắp nẻo bờ đê
Hình ảnh ấy không bao giờ xưa cũ
Dẫu thời gian héo úa tóc màu da
Đường lưu vong chẳng bao giờ tan
vỡ
Ảnh quê nhà nay đã khuất ngàn xa
Xứ lạ quê người, con luôn hoài cổ
Mong ngày về viếng mộ Tổ Tiên,
Cha...
Chốn quê nhà hoa mai sẽ nở rộ
Vạn nẻo đường mừng đón Chúa Xuân
qua
Lời Cha dạy thấm sâu trong huyết
mạch
Con Lạc cháu Hồng, mãi mãi không
vơi...
Chí anh hùng, không bao giờ phai
nhạt
Hoa quê hương tô điểm cuộc đời
tươi!
Montpellier, Pháp quốc
12.12.2004
LỜI HUYẾT MẠCH
Trí vẫn nhớ khúc quân hành uỷ thác
mộng vào Xuân không thất lạc Hồn Quê ba mươi năm đời ngược xuôi ngơ ngác vẫn không quên mùi lúa rạ chân đê Lòng muốn xoá vết nhơ tờ lịch cũ đem trầm ưu vất xuống hố xương da bao oan khiên chui qua ngàn sọ vỡ thôi quẩn quanh rượt bám bước chân xa Chân cứ muốn quay về Văn Miếu cổ cho tâm tình chạm vóc dáng Ông , Cha tóc trên đầu sợi nào chưa trắng rộ cũng rộn ràng ngóc dậy đón Xuân qua Mời Người uống cùng ta lời huyết mạch men rượu Hồng sẽ ấm mãi không vơi nuôi chí khí hồn Thơ đừng để nhạt hẹn vào Xuân ngào ngạt sắc hương tươi
Cao Nguyên
|
Bài thứ 156: CHUÔNG CHÙA
(Cảm tác bài Chuông Noël của Nhạc
sĩ Hiếu Anh)
Tiếng chuông chùa vang vọng
Trong đêm Noël về
Nhịp gõ mõ cô đọng
Đưa người qua cơn mê
Lễ Phật ta có đôi
Hương trầm lan tỏa đi
Phảng phất thơm dìu dịu
Cùng mừng Chúa hài nhi
Từng hồi chuông gõ đổ
Ta thầm đọc lời kinh
Xin Phật Trời cứu độ
Ban phúc hai đứa mình
Giữa đêm khuya thiện thánh
Vì sao sáng trên cao
Niềm tin đầy trong mắt
Tình ta mãi ngọt nào
Đêm nay ta vui quá
Bởi hồn hết đơn côi
Tiếng chuông chùa ngân đổ
Vang vọng bốn phương trời
Bao kỷ niệm yêu dấu
Lần lượt quay trở về
Tình ta luôn trung hậu
Dưới trăng sáng đêm khuya
Montpellier, Pháp quốc,
ngày13.12.04
Chuông Noël
Chuông thánh đường vang vọng
Mùa Giáng Sinh lại về
Hồn bơ vơ lắng đọng
Nhớ thương đầy cơn mê
Giáng Sinh nào chung đôi
Lễ khuya ta cùng đi
Áo vàng em hiền diệu
Bên nôi Chúa hài nhi
Chuông từng hồi vẫn đổ
Em tha thiết lời kinh
Ta cầu xin với Chúa
Chúa phúc cho duyên mình
Giữa nhiệm mầu đêm thánh
Thấy hồn mình bay cao
Em ơi nầy trong mắt
Hạnh phúc dâng ngọt ngào
Nhưng em giờ xa quá
Cho lòng anh đơn côi
Chuông Giáng Sinh vẫn đổ
Áo vàng em bên trời
Hỡi này em yêu dấu
Mùa Giáng Sinh lại về
Anh chờ em Vương Hậu
Ta cùng đi lễ khuya
Hiếu Anh
|
Bài thứ 157: CỤNG TIẾP LY TÌNH
CHƯA UỐNG CẠN
Cảm
tác bài thơ “Cạn Ly Nữa Cho Ân Tình Chưa Cạn”
Của
thi hữu Phạm Ngọc
và
kính tặng Văn Thi Hữu , Thân Hữu của CHTY
Tôi
trở về nghe tiếng lòng đơn độc
Chuỗi
ngày qua họp mặt tay bắt tay
Hình
ảnh lưu kỷ niệm đẹp hôm nay
Thân
viễn xứ nhớ hoài đêm hội ngộ
Tôi
cảm ơn tấm chân tình mới cũ
Khoản
đãi người, thân hữu tới hôm qua
Mở
rộng vòng tay, nối nhịp cầu xa
Lời
thân mật đậm đà tôi mãi nhớ
Uống
cho say cạn ly đầy nữa nhé
Rượu
ân tình đâu hết nghĩa mai sau
Vui
đêm nay, quên những nỗi buồn đâu...
Dù
đã biết ngày sau người mỗi ngả
Ca
hát lên để thấy đời không lạ
Cứ
nghĩ rằng thương quá nghĩa đồng hương
Mà
ngày nay quen biết những chặng đường
Trong
giây phút, không phai mờ ký ức
Thủ
đô Hoa Thịnh Đốn giờ xa lắc
Tôi
trở về biển mặn của dòng sông
Cụm
Hoa Tình Yêu kết bạn thủy chung
Để
cụng tiếp ly tình chưa uống cạn
Montpellier,17.11.2004
“Cạn Ly Nữa Cho Ân Tình Chưa Cạn”
gửi NDT, VHT,CN,HTD,MT,PTNN
để nhớ về DC và đêm uống bia cùng Từ Phú
(Viết trên CHTY Group, message số 13 ngày 6.11.04)
Tôi
quay đi giữa cuộc đời đơn độc
Giữ
riêng mình lời cuối phút chia tay
Kỷ
niệm này còn luống tiếc hôm nay
Trang
viễn xứ tháp dài đêm hội ngộ
Tạ
ơn người dẫu ngày mai sẽ cũ
Những
nụ cười thân mật của hôm qua
Nối
vòng tay bằng hữu ở phương xa
Giây
phút đó ngàn năm rồi vẫn nhớ
Cạn
cùng nhau một ly này nữa nhé
Chén
ân tình dài lắm ở mai sau
Say
một lần nào có nghĩa gì đâu
Bình
minh đến lại mỗi người mỗi ngả
Hát
lên đi giữa muôn người quen lạ
Điệu
nhạc nào cũng vọng tiếng quê hương
Khi
chia tay ở giữa một con đường
Sẽ
giữ được những gì trong ký ức
Thôi
tạm biệt thành phố giờ xa lắc
Tôi
quay về lặng lẽ một con sông
Bạn
bè ơi còn mãi cuộc vui chung
Cạn
ly nữa cho ân tình chưa cạn
Phạm Ngọc
04.11.2004
|
Bài thứ 158: CHỌN MÙA XUÂN
QUÊ NHÀ CƠ NGƠI
(Họa bài Tôi Chọn Mùa Xuân Làm Cơ
Ngơi
của Thi sĩ Nguyễn Đăng Hưng)
Dẫu biết mùa Xuân chưa tới cận
kề
Nhưng hoa Xuân
vẫn nở trong từng cửa sổ
Dẫu trần gian còn lắm cảnh lê thê
Bước chân viễn xứ
đầy nhọc nhằn hơi thở
Dẫu tuyết rơi phủ lấp tràn mọi
ngõ
Mùa Xuân vẫn về ngự trị cõi
lòng em
Dẫu giá buốt, và triền miên
tuyết đổ
Xuân vẫn về
cho điểm sáng xé màn đêm
Dẫu vừa nhận những cơn mưa giông
bão
Chốn trần ai đầy dẫy những kinh
hoàng
Lần ra đi kể như không trở lại
Nhưng tình Xuân
luôn chan chứa khắp thôn làng
Dẫu lòng người nỗi đau đớn chưa
tan
Đầu ngọn cỏ sương đọng
đang chờ tia nắng
Sưởi khô giọt lệ rơi
đêm thầm lặng
Chờ người đi về rước Xuân sang
Dẫu cố quốc còn đậm lời than
tiếng thở
Nửa vòng trái đất mang nặng ưu tư
Dòng huyết mạch dân Việt
còn mãi mãi
Không bao giờ chịu cất giọng tạ
từ
Dẫu tương lai đoàn tựu là hư ảo
Nhưng tình yêu non nước vẫn trong
đời
Mỗi con người
còn nặng lòng trung, hiếu thảo
Chọn mùa Xuân quê nhà chốn cơ ngơi
Montpellier, mùa đông Pháp quốc
2004
Ngày 18.12.2004
Tôi Chọn Mùa Xuân
Làm Cơ Ngơi
Cho dù mùa Đông đã đến cận kề
Tôi vẫn thấy
mùa Xuân qua khung cửa sổ
Cho dù năm tháng còn dài lê thê Tôi vẫn thấy
mùa Xuân qua như hơi thở
Cho dù mây đen còn bao kín ngõ Tôi vẫn thấy mùa Xuân đọng lại mi em Cho dù mưa bay, cho dù lá đổ Tôi vẫn thấy mùa Xuân
xuyên qua bóng đêm
Cho dù đã có một thời giông bão Cho dù đâu đây bao nỗi kinh hoàng Cho dù người đi không nhìn ngoảnh lại Tôi vẫn thấy
mùa Xuân bước đến đầu làng
Cho dù băng giá vẫn còn chưa tan Cho dù rét buốt
khát khao chờ tia nắng
Cho dù tiếng hát
chỉ là lời thầm lặng
Tôi vẫn chờ mùa Xuân bước sang Cho dù sỏi đá còn ghi lời than thở Và đại dương còn trĩu nặng ưu tư Nhưng mạch giếng ngàn năm
còn chảy mãi
Và mùa Xuân không nói tiếng tạ từ Cho dù hôm nay bóng chiều hư ảo Cho dù mùa đông đã bước vào đời Cho dù kiếp người
chỉ còn là bản thảo
Tôi vẫn chọn mùa Xuân làm cơ ngơi Nguyễn-Đăng Hưng (Liège Bỉ, mùa đông 2004
viết chào Xuân Ất Dậu)
|
Bài thứ 159: NHÂN DUYÊN
*Cảm tác bài Tri Ngộ của thi sĩ
Minh Hồ
Lắng nghe Bác Liên, Kim Thu
Paris tai biến mịt mù bão giông
Montpellier cảm kích cả đôi lòng
Cám ơn Người thích yêu giòng, câu
thơ...
Ghi vào tiềm thức đêm mơ
Ước ngày tao ngộ, đợi chờ nhân
duyên
Tâm tình cởi mở hàn huyên
Nghĩ rằng tiền kiếp nối duyên
kiếp này
Montpellier,1912.04
TRI NGỘ
*Kính tặng Bác Liên, cháu Kim
Thu
Nghe tiếng Bác Liên, Kim Thu
Paris trong cảnh mịt mù bão
giông!
Montpellier Nho, Cảnh thật vui
lòng
Được Người ái mộ đôi giòng, câu
thơ...
Hằn sâu tâm não, trong mơ
Mong ngày tri ngộ, đợi chờ cơ
duyên
Cùng nhau tâm sự hàn huyên
Chắc là kiếp trước thiêng liêng
kiếp này!?
Minh Hồ
Montpellier,1912.04
|
Bài thứ 160: CON MÈO
*Cảm tác bài Con gà của thi sĩ
Minh Hồ
Sau vườn có một đàn Gà
Mèo lim dim mắt nhưng mà dõi theo
Ngáy đều nhịp điệu meo meo
Nếu Gà bị chộp thì Mèo nhảy lên
Gà trống nầy thiệt là hên
Không Mèo thì đã chầu tiên ba đời
Mèo đây chỉ có nhiêu lời
Không cho chồn cáo ngỏ mời Gà yêu
Minh Hồ Đào
Con Gà
Con Mèo rình bắt con Gà
Con Gà sợ chạy vô nhà Mèo theo
Mèo theo cất giọng meo meo
Gà bay lên nóc dụ Mèo trèo lên
Không chịu thua Mèo nhảy
liền
Gà bay xuống đất huyên thuyên la
ầm
Mèo tức giận mặt hầm hầm
Nhìn Gà Mèo nghĩ bụng thầm tối
nay...
Minh Hồ
|
Bài thứ 161: KHÔNG THỂ ĐI VỀ
Họa
Bài “Đi về một cõi” của Thi sĩ Minh Hồ
Viễn
du Mỹ Quốc trở về
Cảnh
trời xinh đẹp còn mê miên trường
Gặp
Thi sĩ Lệ Hoài Hương
Đến
nay còn nhớ, vấn vương tình người
Đọc
thơ anh lúc nghĩ ngơi
Thấm
vào tâm não, một trời buồn... Không!
Không
thể nào biệt núi sông
Quê
hương mãi mãi ngự trong cõi trần
Dù
gặp nhau mới một lần
Tim
tôi quặn thắt, vạn ngần sầu đau
Khi
nghe hết chuyện đuôi đầu
Anh
mang chứng bệnh..., nhiệm mầu may ra...
Phục
anh trực tính hiện ra
Dù
rằng đã biết đời Hoa liệm nồng
Lệ
Hoài Hương, anh biết không?
Nếu
về một cõi, đừng mong vội về.
Ngày
21.10.2004
Đi Về Một Cõi
Thân
tặng Thi sĩ Lệ Hoài Hương
Một
mai anh sớm đi về
Bồng
Lai Tiên Cảnh du mê miên trường
Lệ
Hoài Hương! Lệ Hoài Hương!
Thơ
anh bất tử luyến vương lòng người
Ngàn
sau thế hệ nào ngơi
Lời
than có thấu đất trời hay không?
Dù
cho dâu bể núi sông
Hoa
Quê Hương nở mãi trong kiếp trần
Nay
gặp anh chỉ một lần
Mà
tôi cảm thấy vô ngần đớn đau
Nghe
anh tâm sự đuôi đầu
Bệnh
anh không thoát, nhiệm mầu may ra...
Mắt
tôi nén lệ trào ra
Sợ
rằng làm mất đóa hoa Hương nồng
Tử
sanh một kiếp về không
Đi
về một cõi, tôi mong chưa về...
Minh Hồ
Ngày
21.10.2004
|
Bài thứ 162: LỜI THÌ THẦM
GỞI NGƯỜI YÊU DẤU
Cảm tác bài LỜI THÌ THẦM
GỬI NGƯỜI YÊU DẤU
Của thi sĩ Yên Sơn
Thời gian trôi nhanh như mũi tên bay
Tình chúng ta càng say đắm mỗi ngày
Lòng nhớ nhung ước mong ngày gặp
mặt
Để nhìn nhau tay nắm lấy bàn tay
Tuy cách xa bóng hình anh giữ lại
Nắng hoàng hôn trên bãi lúc chia
ly
Tim đau nhói, bao giờ hết sầu bi
Quá khứ nghe tiếng ve sầu, phượng
đỏ
Nhìn đám trẻ nô đùa trên thảm cỏ
Hồn ngây ngô chưa vướng bận cuộc
đời
Thời gian nào tình đẹp quá anh
ơi!
Như sông biển, khoảng trời mênh
mông lắm
Những ngôn từ đổi trao thật đằm
thắm
Kết lại thành hoa bướm thật đẹp
xinh
Giấc ngủ triền miên, trường mộng
suốt canh
Nghe đâu đó tiếng anh thì thầm
nhớ
Mùa xuân năm nay hoa mai nở đầy
ngõ
Tiếng
lân trống không thay nỗi trời buồn
Mắt lưng tròng lệ sao mãi trào
tuôn
Trong phút giây em biến thành
tượng đá
Mong đuổi xua dĩ vãng đi vội vã
Cho đời em bớt quạnh quẽ cô liêu
Dây thương nhớ quấn chặt trái tim
yêu
Mà thưở ấy ta nào đâu có biết ?
Gerzat, 25.12.04
Ns. Nguyễn Văn Duy phổ nhạc
Bài
thứ 163: CHO EM GÕ CỬA ĐỌC THƠ
Họa bài Cho em gõ
cửa đọc thơ của Lâm Bích Nhy
Chiều nay mở cửa
nhận thơ
Lá thơ em gởi anh
chờ trăm năm
Trăm năm tình sáng
trăng rằm
Lứa đôi hết cảnh
âm thầm gởi trao
Giọt lệ thương
thấm khăn lau
Ước mong không bị
nát nhàu đường tơ
Tình ta mãi mãi
ngây thơ
Trai làng thôn nữ
câu hò đáp vâng
Vâng ! anh chờ
đợi song thân
Thuận lòng tác
hợp đồng cân chuyện mình
Minh Hồ Đào
Aucun commentaire:
Enregistrer un commentaire