Nombre total de pages vues

mardi 6 décembre 2016

Năm 2007


 BÀI THỨ 305 : XUÂN HẠ ĐÔNG
(Cảm tác bài thơ BỐN MÙA
của Thi sĩ Minh Hồ)


Chờ mong sớm được hòa bình
Trên môi nở nụ cười xinh đóa hồng
Non cao biển rộng mênh mông
Xuân sang muôn sắc hương nồng tái sinh

Trần gian chan chứa bao tình
Thương yêu mùa hạ bình minh, nắng chiều
Phù sa bù đắp phì nhiêu
Ruộng thơm mùi lúa, dập dìu khó phai

Đàn cò xoè cánh tung bay
Thu về lá rụng làm say tâm hồn
Từ lâu tâm sự nén dồn
Nàng thơ nhả bút vui buồn lẫn nhau 

Tuyết rơi băng giá cả bầu
Trời đông mây xám, mái đầu bạc phơ
Đại dương ngăn cách đôi bờ
Bước chân lữ thứ bao giờ thì ngưng?
·                     Nhạc sĩ Bùi Kim Cương phổ nhạc


BÀI THỨ 306 : MAI ĐÂY VỀ QUÊ CŨ

Mai đây về quê cũ
Con gặp lại mẹ già
Phương xa hằng ấp ủ
Trong lòng con thiết tha

Có ngày về quê cũ
Kể lể năm tháng trông
Mà lời thơ không đủ
Diễn tả đời lưu vong

Mai đây về quê cũ
Nhìn lại mái nhà xưa
Muôn nhớ nhung tích tụ
Hình bóng người tiễn đưa

Con thuyền chở lữ thứ 
Biền biệt nơi xứ người
Dù tha hương vẫn giữ
Ngôn ngữ Việt ngàn đời

Mai con về quê cũ
Nằm lại trong vòng tay
Người mẹ, đời lam lũ
Nuôi dưỡng con tháng ngày

Mai đây về quê cũ
Thắp ngọn nến tình thâm
Sáng như ngôi tinh tú
Quê hương mình : Việt Nam !
280207 
Nhạc sĩ Bùi Kim Cương phổ nhạc
  
BÀI THỨ 307 : KHÔNG GIỮ LẠI !

Người đi sao giữ được
Khi chân đã bước rồi
Dù chỉ là một bước
Cũng gọi tiếng đi thôi

Thôi giữ chi người đi
Giữ lại để làm gì?
Khi lòng người đã muốn
Nên cất bước ra đi

Lý do không ở lại
Hay những nguyên cớ chi
Khiến cuộc đời ngang trái
Đong đầy lệ sầu bi

Lời lứa đôi than thở
Chia tay chẳng nào ngờ
Ra đi ôm tình lỡ
Không thành đạt ước mơ

Sớm chia duyên lìa nợ
Mỗi người đi một đường
Dù bao nhiêu hương lửa
Cháy hết mảnh tình thương

Giữ lại càng chất chứa
Khổ đau suốt kiếp người
Quanh quẩn ngày hai bữa
Phiển muộn chẳng nào vơi
090407

BÀI THỨ 308 : CHIM HÓT ĐUỔI SẦU
(Cảm tác bài Ta Thấy Trong Ta của Thi sĩ Minh Hồ)

Chim hót đuổi sầu trong bể dâu
Chiều hè biển lặng sát vai, đầu
Chân trời xa thẳm, ngang tầm mắt
Hai đứa nô đùa đuổi bắt nhau

Hoa nở hương tràn khắp thế gian
Bướm tranh thay lớp mỗi xuân sang
Lòng người phơi phới kề cận mãi
Dưới ánh hoàng hôn nắng rực vàng

Thấm thoát năm năm mặn giấc nồng
Thời gian êm ái tựa dòng sông
Đưa thuyền hoa lướt tròn mơ ước
Chàng Thiếp bên nhau ấm cõi lòng

Chẳng có lời buồn tiếng thở than
Dìu nhau nắn nót những cung đàn
Cùng lời thơ dệt vần êm ả
Quên những u buồn cũ trái ngang
130407
Ns. Nguyễn Hữu Tân phổ nhạc


BÀI THỨ 309 : BUỒN GIĂNG SỢI NHỚ

Buồn giăng sợi nhớ người xưa
Ra đi biền biệt mấy mùa trăng thanh
Cũng vì mộng ước không thành
Hai ta dang dở duyên lành ái ân

Tuy xa nhưng lại thấy gần
Khi màn đêm xuống vô ngần nhớ ai
Nói câu thề nguyện tương lai
Đôi ta chồng vợ đến ngày lâm chung

Ngờ đâu gương vỡ, gãy khung
Trăm năm hạnh phúc nơi vùng xa xăm 
Si tình tôi nhỏ lệ thầm 
Nghe trong ngày tháng lạnh câm ngôn từ

Buồn giăng khi đọc lại thư
Thư tình của thuở hồn như nai vàng 
Màu xanh bút mực chưa tan
Ai làm hai đứa dã tràng se duyên?

Bờ môi thấm vị ưu phiền
Dòng đời một thoáng êm đềm còn đâu
Phấn son chung thủy phai màu
Tóc xanh mới thấy đã vào bạc phơ!
130407
Ns. Anh Việt Thanh phổ nhạc
  
BÀI THỨ 310 : MẪU SỐ CHUNG

Qua mấy mùa xuân
Nhung nhớ vô ngần
Quê nhà yêu dấu
Cùng những người thân

Mẹ ơi xin thấu
Hiểu nỗi lòng con
Thân phận nương náu
Chờ đợi mỏi mòn...

Con mong ngày đáo
Về cận kề bên
Nghe Mẹ dạy bảo
Con hãy giữ gìn...

Giữa đời đông đảo
Thực hư khó nhìn
Lòng người trở tráo
Biết đâu để tin 

Qua mấy mùa trăng
Trăng khuyết lại tròn
Trời Âu vạn dặm
Muôn trùng cách ngăn

Mẹ con đầm ấm
Khi được trùng phùng
Hết giòng lệ đẫm
Cùng mẫu số chung
200407

BÀI THỨ 311 : BÚN RIÊU
*cảm tác bài thơ Phở
Của thi sĩ Bùi Tiến

Bún riêu thơm có, nhưng không giòn
Như các món ăn khác lại ngon
Cộng bún mềm nhũng màu nước đục
Gạch cua rau sống điểm tô son
Ăn liền mới thấy ngon vui vẻ
Cái miệng thơm mùi chanh vẫn còn...
Nhiều thứ khác thêm vào thú vị
Tăng phần thưởng thức bát bé, con
0507


PHỞ


Tái, chín, gầu, gân với nạm, giòn
Chẳng cần đói bụng nghĩ đà ngon
Bánh mềm hương đậm, hành tô lục
Nước ngọt vị thanh, ớt điểm son
Thong thả nhâm nhi xem tựa vẻ...
Vội vàng xúp xoáp thấy như còn...
Giá, chanh, tiêu, húng, ngò, thêm vị
Bát lớn qua rồi lại bát con
Bùi Tiến


BÀI THỨ 312 : MỘT NỬA CHO NHAU
*Cảm tác bài Còn Gì Nữa 
  Của thi sĩ Huỳnh Ngọc Diệu


Đời anh một nửa dành cho em
Bù đắp bao năm chịu phận hèn
Đau đớn dập dồn trong dĩ vãng
Tưởng rằng mãi mãi lụy sầu thêm

Đời ta một nửa dành cho nhau
Vui thú điền viên để giảm sầu
Quên hết cuộc đời mang ảo ảnh
Kho tàng hạnh phúc vỡ từ lâu

Đời ta một nửa để cùng cho
Một trái tim yêu đang đón chờ
Hoa bướm vờn lượn trong ngọn gió
Bình minh nắng ấm thật nên thơ

Đời ta một nửa chứa niềm vui
Khỏa lấp thời gian trước ngậm ngùi
Hình dáng tàn phai ngày tháng cũ
Cuộc tình xuân sắc tưởng buông xuôi
110607


CÒN GÌ NỮA

Ta còn gì nữa để cho em
Một chút tình xưa thuở yếu hèn
Thôi cứ dìm sâu vào dĩ vãng
Gợi làm chi nữa để buồn thêm

Ta còn gì nữa để cho nhau
Một chút ngày xưa đã úa sầu
Dơ tay chỉ bắt toàn dư ảnh
Tro tàn đã lạnh những từ lâu

Ta còn gì nữa để mà cho
Một chút vu vơ để đợi chờ
Ngàn năm nay đã theo chiều gió
Kỷ niệm chỉ còn mấy ý thơ

Ta còn gì nữa để mà vui
Một thoáng ngày xưa quá ngậm ngùi
Thôi nhé, xếp đi trang giấy cũ
Như dòng sông ấy cứ buông xuôi.
Huỳnh Ngọc Diêu
6-2007



BÀI THỨ 313 : TRỞ LẠI HỒN THƠ

Trở lại hồn thơ tự thuở nào
Mộng mơ tươi thắm đẹp dường bao
Hoa yêu đơm nở cây tình ái
Lan tỏa phấn hương thật dạt dào

Dưới nắng bình minh hoa bướm mãi
Vấn vương vờn lượn, sóng dâng trào
Cung đàn trổi nhịp, lòng phơi phới
Tan biến trong hồn những nỗi đau
120607

BÀI THỨ 314 : VỀ NGUỒN

Lặng lẽ nhìn con nước thủy triều
Trên dòng sông Cửu biết bao nhiêu
Thuyền bè qua lại không dừng tiếng
Máy nổ rền vang suốt sáng chiều

Nước cuốn phù sa phủ đất cồn
Trở thành màu mở xóm làng thôn
Dập dìu ngư phủ chài tôm cá
Nghêu, hến, sò, cua, cứ dập dồn

Ra đi trời tối thật là nhanh
Bỏ lại sau lưng xóm hiền lành
Câu hò tiếng hát cô thôn nữ
Gặt lúa ngoài đồng dưới nắng hanh

Trở lại đây nhiều năm vắng xa
Thỏa lòng mong nhìn lại quê nhà
Phố phường, đường xá, ngôi trường cũ
Cả bến đò xưa tiễn bước xa
150607

BÀI THỨ 315 : TIẾC NUỐI
Cảm tác bài Biệt Ly của Thi sĩ Minh Hồ

Khi ánh đèn khuya tỏa sắc màu
Lắp ngày tươi sáng đã qua mau
Gợi nên giây phút buồn cô độc
Quanh quẩn mưu sinh với nỗi sầu

Kỷ niệm êm đềm ôi phút chốc
Thuyền tình đã tách bến thương nhau
Cách xa nhung nhớ đêm thầm khóc
Tiếc nuối tình yêu đẹp buổi đầu
160607


BIỆT LY


Những lá thư xưa dẫu nhạt màu
Theo thời gian thấm thoát qua mau
Mười năm lặng lẽ đời đơn độc
Trong cõi trần ai vạn khổ sầu

Đầm ấm gia đình trong phút chốc
Không ngờ hoa bướm hết vờn nhau
Biệt ly nén lệ lòng không khóc
Thức trắng canh thâu bạc mái đầu
Minh Hồ
15-06-2007


BÀI THỨ 316 : TÌM LẠI KHỐI ÂN TÌNH 
Cảm tác bài "EM VỀ VIẾNG MỘ CHA" 
của thi sĩ Minh Hồ

Núi sầu có tự bao giờ
Từ khi cha mất, hững hờ mưu sinh
Mẹ Cha đôi nghĩa ân tình
Phu thê chia cắt gia đình ngàn năm

Rời quê con ở xa xăm
Xứ người cô độc, lệ ngầm tuôn rơi
Nay về thăm viếng mộ người
Cõi lòng đau đớn, muôn đời xót xa

Núi sầu ngự mãi không nhòa 
Những câu giáo huấn của Cha không rời
Chập chờn tâm não đầy vơi
Bóng cha quanh quẩn nghe lời cầu xin

Con tìm lại khối ân tình 
Nuôi con khôn lớn trưởng thành chẳng quên
Dù nay phụ tử đôi bên
Cha nơi tiên cảnh, con miền trần gian...
170607
Ns. Bùi Kim Cương phổ nhạc



EM VỀ VIẾNG MỘ CHA

Biển đau dâng sóng bao giờ 
Ngày cha cất bước xa bờ nhân sinh 
Vắng em tiễn biệt ân tình: 
Cha đi về cõi thiên đình ngàn năm 

Bảy năm em sống xa xăm 
Cõi lòng đau đớn, âm thầm lệ rơi 
Nay em về xứ thăm Người 
Cha nằm dưới mộ đời đời cách xa 

Biển đau tràn ngập không nhòa 
Mắt cay nhìn ảnh hình Cha chẳng rời 
Lung linh hương khói chơi vơi 
Hòa trong gió thổi tiếng người cầu xin 

Em đâu có phải vô tình 
Công ơn trời biển Sinh thành nào quên 
Đó là định mệnh đôi bên 
Khiến xui phút cuối không liền gặp nhau 
Minh Hồ
170607


BÀI THỨ 317 : TÌNH QUÊ
*Cảm tác bài Hương Quê của thi sĩ Mỹ Linh 


Ở xứ người lòng vẫn nhớ quê
Ra đi ước vọng có ngày về
Chia ly thấy ruột đau từng khúc
Cuồn cuộn đổ sầu muốn vỡ đê
Bờ cay nghiệt, rẽ thân tình nhớ
Thấu tận tâm can nghĩa vẹn thề
Mãi mãi không phai hình bóng cũ
Quê nhà xuân đến trổi cơn mê
190607


HƯƠNG QUÊ

Thả hồn bay lượn ngắm chiều quê
Êm ả trời Xuân rạng sắc về
Tiếng sáo dập dìu ngân nhạc khúc
Dân làng tấp nập dạo bờ đê
Nhành cam trĩu quả lường nhung nhớ
Cụm bưởi nồng hương đậm ước thề
Mắt biếc thiên thu tìm lối cũ
Khôn cầm giọt đọng những đam mê
Mỹ Linh
18/06/2007


BÀI THỨ 318 : HÈ ĐẾN...
Cảm tác bài Hè Về của thi sĩ Nguyên Hà

Từ cây nắng cháy của mùa hè
Văng vẳng bên tai rên rỉ Ve
Dạo khúc đàn sầu hoa phượng  nở
Tô đầy sắc thắm vạn đường  khoe
Hương hoa phảng phất lan tràn tỏa
Râm mát hàng cây bao phủ che
Chiếc võng trưa hè ngày thuở ấy...
Trà đàm tâm sự hát vui bè
Minh Hồ Đào


HÈ VỀ ...

Xuân sắp tàn phai, lại đến hè
Đâu đây khúc nhạc tiếng ca Ve
Chập chờn sóng nước hoa sen nở
Rực rỡ sân đình cánh phượng khoe
Nhớ mái tóc huyền hương ngát tỏa
Thương tà áo trắng nón nghiêng che
Trải bao dâu bể tình xưa ấy ...
Tóc đã điểm sương, nhớ bạn bè .
Nguyên Hà


BÀI THỨ 319 : THƯƠNG CA MÙA HẠ
Cảm tác bài Chào mừng ngày lễ nhạc
Của thi sĩ Gia Linh

Hè về lễ hội đón Hằng Nga
Rực rỡ phô trương dáng ngọc ngà
Đêm xuống muôn màu khoe sắc thắm
Rền vang kèn trống với đờn ca
Điệp trùng người đắm say trong mộng
Bên ánh đèn khuya sáng tỏa lòa
Tiếng nhạc du dương hòa nhịp múa
Không gian trầm lắng vọng ngàn xưa
210607


CHÀO MỪNG 
NGÀY LỄ NHẠC

Trong lòng rộn rã giọng ngâm nga
Nắng sớm mừng vui trải ngọc ngà
Ngàn bướm tung tăng vươn cánh thắm
Vạn người hớn hở nhịp lời ca
Ngày dài cảnh sắc khoe đài mộng
Đêm ngắn trăng sao chiếu sáng lòa
Khúc nhạc tưng bừng vang điệu múa
Muôn bàn tay vỗ tiếng vang xa
Gia Linh
21-06-2007


BÀI THỨ 320 : VỊNH CẦU MILLAU 
*Cảm tác bài Qua cầu vịnh Mexico cảm tác của Thi sĩ Nguyễn Tấn Bi

Ai qua cầu* cao tỉnh Mi-Dô ** 
Nghe gió đuổi mây treo lững lơ
Cầu tựa con thuyền trên biển rộng
Chở đoàn xe, lữ khách sang bờ

Bảy chân sừng sửng trên đồng rộng
Cầu nối núi, đồi, gợi ý thơ
Lai láng trào ra ngưng chẳng được
Những vần thơ xúc cảm nào ngơ
250607
* Le Viaduc De Millau


QUA CẦU VỊNH MEXICO CẢM TÁC

Qua Vịnh-cầu dài Mexico
Hơn mười cây số nước xanh lơ
Giữa cầu xe vượt lên trời rộng
Dưới nước tàu qua sóng rẽ bờ
Hai mảnh đất liền ngăn biển rộng
Một vùng ngây ngất rộn hồn thơ
Bắc cầu qua Vịnh ai làm được ?
Nhìn thấy công trình luống ngẩn ngơ
Nguyễn Tấn Bi


BÀI THỨ 321 : DÁNG THÙY DƯƠNG
Cảm tác bài Tranh Lụa Họa Mẹ 
của Thi sĩ Thanh Hà


Sóng biển trải dài tựa sợi tơ
Thùy dương kề cận dáng mong chờ
Trăng vờn mây gió, cây cằn cỗi
Giấu nét đài trang trong xác xơ
Tháng hạ soi mòn thân mệt mỏi
Không cho cát bụi phủ lu mờ
Phong trần trăm mối ghi trên trán
Lữ thứ bao giờ toại ước mơ
040707


TRANH LỤA HỌA MẸ


Con hái sao trời đính khúc tơ
Như đôi mắt mẹ thiết tha chờ
Mây gom dệt áo choàng vai cỗi
Nguyệt kết thêu vành phủ tóc xơ
Trải đóa sen hồng nâng gót mỏi
Vắt bông bí đỏ kẻ môi mờ
Lo âu mãi ẩn in vầng trán
Dạy trẻ danh thành vẹn ước mơ
Thanh-Hà



BÀI THỨ 322 : ÁNH ĐÈN ĐÊM
*Cảm tác bài Xuôi Dòng Thời Gian của thi sĩ Lam Vân 

Đêm về ánh sáng tỏa muôn màu 
Khắp nẻo phố phường nhuộm trắng phau 
In bóng tình nhân dìu bước sớm 
Đến nơi hò hẹn thật là mau 
Bỏ bao sầu muộn vào trong ngoặc 
Khép lại đường đời phận lao đao 
Để đón tương lai, ngôi thượng đẳng 
Khi còn lưu lạc mãi nơi nào 
090707


XUÔI DÒNG THỜI GIAN

Thấm thoát thời gian chuyển sắc màu
Hoa râm tóc điểm trắng sương phau
Thanh xuân dáng trẻ tàn phai sớm
Tuổi hạc thân già héo hắt mau
Ngẫm nghĩ duyên đời bao khúc ngoặt
Suy tư phận số những lao đao
Trần gian nợ vướng còn đằng đẵng
Kiếp nghiệp cưu mang đến lúc nào !!
Lam Vân



BÀI THỨ 323 : HOA NỞ MỘT LẦN 
*Cảm tác bài Tình Cuối
của thi sĩ Nguyên Trần 

Hoa nở một lần thôi hết đời
Tàn phai hương sắc bướm hoa lơi 
Nồng nàn, xa vắng hoài trong mắt 
Lệ đổ triền miên trên má môi
Nào biết tình đầu thay đổi hạc 
Thương yêu tan rã đứt duyên trời 
Chẳng còn kề cận nhau đôi lứa 
Cô độc đường trần bước thảnh thơi 
110707


TÌNH CUỐI

Em đến với anh lúc cuối đời
Hoa tình nở muộn dáng buông lơi
Nhịp tim rộn rã qua màu mắt
Hơi thở ngọt ngào bên khóe môi
Dìu bước âm thầm vui tuổi hạc
Vòng tay thương mến níu tơ trời
Vần thơ giao hưởng tình đôi lứa
Chồng vợ tựa nhau vui thảnh thơi
Toronto April 14, 2007
Nguyên Trần


BÀI THỨ 324 : BIỂN ĐỘNG 3
*Cảm tác bài Bến Cũ của thi sĩ Mẫn Hồ 

Biển động, gió lay chuyển lá dừa 
Mây ̣đen phủ kín ánh sao thưa
Thuyền tình lạc lối nơi hò hẹn
Trôi nỗi dòng ̣đời theo sóng đưa 
Hạnh phúc tương lai mơ ước cựu
Vỡ tan lời hẹn ánh trăng xưa
Vấn vương hình bóng bao nhung nhớ
Kỷ niệm quay về mỗi độ mưa
150707


BẾN CŨ

Bến vắng, trăng nghiêng xuống rặng dừa,
Đêm buồn sương lạnh đếm sao thưa.
Sông in hình bóng nơi hò hẹn,
Nước lắng câu thề lúc tiễn đưa.
Em vẫn chắt chiu tình cố cựu,
Anh còn lưu luyến chuyện ngày xưa ?
Xót xa tình đắng , chao ôi nhớ,
Mắt lệ đau dài những giọt mưa.
Mẫn Hồ



BÀI THỨ 325 : CON CHỮ VẦN THƠ
Cảm tác bài MÙA THƠ
của thi sĩ Minh Hồ

Xướng họa thơ nhau của các anh
Diễn đàn nối nhịp tấm chân tình
Đổi trao con chữ vần thơ phú
Thắt chặt bốn phương nghĩa đệ huynh
Đoàn kết cùng nhau lòng gắn bó
Xa quê cuộc sống giữ niềm tin
Tình thương mỗi lúc càng lan tỏa
Theo những bài thơ ý đẹp xinh
230707


MÙA THƠ

Bài xướng nầy đây tôi gởi anh
Gia Linh thi sĩ kết thân tình
Minh Hồ chất phác vần thơ phú
Hy vọng làm vui các đệ huynh
Thơ bút trào ra thêm gắn bó
Bốn phương thi hữu chặt lòng tin
Trường tồn đối ẩm nhau lan tỏa
Hương sắc hoa thơ trổ đẹp xinh
Minh Hồ



BÀI THỨ 326 : NHÂN DUYÊN
Cảm tác bài Em Về Trong Giấc Mơ của thi si Mẫn Hồ

Ở thế gian này quanh quẩn mê
Nhân duyên thắt chặt bước đi về
Trang điểm cuộc đời xuân trai gái
Mơ mộng dâng tràn thuở cập kê
Lấy ánh trăng vàng chứng nguyện ước 
Lứa đôi không cắt đứt câu thề
Thủy chung đến lúc làn hơi thẳm
Lìa chốn tạm thời sống ủ ê
100807


EM VỀ TRONG GIẤC 


Tro’t nửa đời hư anh ngủ mê
Đêm qua trong mộng thâ’y em về
Vẫn vàng a’o lụa thời con ga’i
Còn thă‘m môi hồng tuổi cập kê
Mă‘t ngọc thầm trao câu hẹn ươ’c
Mi cay chừng nhă‘c mô’i duyên thề
Cầm tay, hai đư’a sầu thăm thẳm
Lỡ mâ’t nhau rồi, tim ủ ê… 
Mẫn Hồ



BÀI THỨ 327 : KHƠI LÒNG NHUNG NHỚ 
(Cảm tác bài PHÚT GIÂY LUYẾN NHỚ 
Của Thi sĩ Gia Linh )


Biết bao kỷ niệm giữa thầy trò
Đeo đuổi thời gian dệt mộng mơ...
Ngày đó ra trường đầy quyến luyến
Giờ đây đọc lại những dòng thơ

Ba mươi năm lẳng lặng còn vương
Trò với thầy xa vạn nẻo đường
Mỗi độ lá vàng rơi xúc cảm
Khơi lòng nhớ lại buổi khai trường

Giây phút đầu tiên dạy ngỡ ngàng
Thầy trò náo nức lúc giờ tan
Trùng trùng điệp điệp sau tàng lá
Hình bóng thư sinh lớp áo nàng

Tôi cố lãng quên tiếng thở dài
Bút nghiên sự nghiệp hết oằn vai
Bảng đen, phấn trắng gây niềm nhớ
Để thấy đời tôi bớt lạc loài
170907


PHÚT GIÂY LUYẾN NHỚ


Còn nhớ thời gian tuổi học trò
Tâm hồn thanh thản sống như mơ
Ngày đầu vào lớp bao lưu luyến 
Cái tuổi trăng rằm ngập ý thơ

Lớp mười năm ấy mộng đang vương
Thu đến mang theo những nẻo đường
Đôi mắt đượm buồn gây sóng cảm
Trôi đầy trước ngõ, phủ sân trường

Có phải thu xưa để ngỡ ngàng
Vào đời chưa hiểu bóng chiều tan
Giọt buồn rỉ rả rơi trên lá
Càng khắc sâu thêm ánh mắt nàng

Một thoáng qua đi tiếng thở dài
Mây trời lơ lửng phủ bờ vai
Cổng trường đã mở khung trời nhớ
Rồi tháng năm qua mãi lạc loài
Gia Linh



BÀI THỨ 328 : EM CÓ CHỒNG RỒI 
( Cảm tác bài Đã Lâu Rồi
của thi sĩ Huỳnh Ngọc Diêu )

Em có chồng rồi khó gặp nhau 
Trên con đường xưa rơi đầy lá 
Những bước chân in dấu mùa hạ 
Đôi bóng tình nhân của thuở nào 

Em có chồng rồi khó email 
Không có thời gian tâm tưởng xoáy 
Lo lắng gia đình thân mệt mỏi 
Quên nhớ nhung than vắn thở dài 

Em có chồng đâu còn kiếm phone 
Đổi trao tâm sự thời mơ mộng 
Những đêm bên ly cà phê nóng 
Trời mùa đông sưởi ấm xa xưa 

Em có chồng rồi mới làm thơ 
Tìm vui bên gia đình đầm ấm 
Để tư tưởng không bị chìm đắm 
Trong quá khứ kỷ niệm chưa mờ 
161007


ĐÃ LÂU RỒI

Đã lâu rồi chẵng nhận tin nhau
Phương trời đó mùa thu đổ lá ? 
Con đường xưa những ngày nắng hạ
Còn tươi vui như thể ngày nào

Đã lâu rồi chẳng nhận được email
Đời đã xô ta vào con nước xoáy
Những tháng ngày qua bao mệt mõi
Nụ cười khô trong tiếng thở dài

Đã lâu rồi ta chẳng nhận phone
Tiếng êm ã ru hồn vào mộng
Bên tách cà phê nghe môi nóng
Bản nhạc nào réo rắt tình xưa

Đã lâu rồi chẳng đọc được thơ
Nay đọc lại nghe lòng êm ấm
Xin cám ơn ai tình say đắm
Những buồn vui một thuở xa mờ
Huỳnh ngọc Diêu


BÀI THỨ 329 : LÀM SAO QUÊN

Sao cứ mãi mang thân lữ thứ?
Đến khi nào cùng dự nhau về!
Nghìn trùng xa cách hương quê
Quê nhà - đất khách: tràn trề đợi mong

Sao chuốc mãi đơn lòng lẻ bóng?
Vẫn mưu sinh trầm bổng muôn lần
Khổ đau, cay đắng luôn dâng
Sầu vương đôi mắt bâng khuâng tháng ngày

Người lẫn quần đôi vai gánh nặng
Nỗi ưu phiền, dịu lắng bi ai
Trần gian sáng tỏa tương lai
Tâm thân an lạc, vui thay lệ nhòa

Thơ với nhạc phương xa chia sẻ
Mối thâm tình nhánh bẻ lìa thân
Bao năm chịu cảnh gian truân
Mong sao đời thoát căn phần thảm thương

Dù cứ mãi trên đường viễn xứ
Chẳng sao quên tình tự ngày thơ
Xa xưa tươi đẹp vô bờ
Thư sinh trong tuổi mộng mơ vạn ngàn...
261007

BÀI THỨ 330 : SẮC ĐẸP TRẦN GIAN 
Cảm tác bài Biết Đến Khi Nào
Của thi sĩ Minh Hồ 

Vào thu trở lạnh lá vàng úa
Ảm đạm mây giăng ủ tím buồn
Lất phất mưa sa, luồng gió tủa
Mặt hồ cá vàng bủa sương buông
Màn đêm dần đến màu đen túa
Vạn vật đi vào lắng dịu tuôn 
Chìm đắm trần gian làn áo lụa
Nhưng còn ngự ở lòng người luôn 
301007


BIẾT ĐẾN KHI NÀO

Biết đến khi nào ngưng lá úa
Mùa thu sang hết phủ trời buồn
Không giông gió, nắng vàng rực tủa
Vang tiếng người, đêm bũa muộn buông
Sương xuống chậm bớt luồng lạnh túa
Cho trần gian vơi chứa sầu tuôn
Trả màu sắc lại như nhung lụa
Vũ trụ muôn loài tươi tắn luôn
Minh Hồ


BÀI THỨ 331 : BÓNG TRĂNG 
Cảm tác bài Mòn Mỏi
của Thi sĩ Nguyễn Thành Tài 

Nước hồ in bóng trăng
Hết tròn rồi lại khuyết
Gợi tâm hồn tha thiết
Nhớ nhung những ngày rằm

Thuở xưa tuổi trăng tròn
Mộng mơ không khiếm khuyết
Chia tay nào hay biết
Ngày mai của lứa đôi

Nghẹn ngào chẳng thành lời
Khi nhìn vầng trăng khuyết
Đắm say còn luyến tiếc
Dĩ vãng đẹp trăng tròn
121107


MÒN MỎI 

Anh lặng ngắm vầng trăng 
Thử xem tròn hay khuyết 
Mình yêu nhau thắm thiết 
Đẹp trăng sáng đêm rằm 

Hò hẹn mùa trăng tròn 
Lần lửa để trăng khuyết 
Em ơi ! em có biết 
Ngậm ngùi khi cách đôi 

Ấp úng chưa nên lời 
Trăng về khuya vẫn khuyết 
Sầu đau trong nuối tiếc 
Mòn mỏi đợi trăng tròn 
Nguyễn Thành Tài



BÀI THỨ 332 : DÒNG THỜI GIAN
Cảm tác bài Sống Vui Kẻo Chóng Già
Của thi sĩ Mẫn Hồ 

Một nắng vào đời tâm vấn vương
Hai sương lo lắng giấu u buồn 
Ba chiều vất vả quên nhung nhớ
Bốn tối tràn đầy nặng trĩu thương
Năm sáng ươm tình thơ vụng dại
Sáu trưa thơ thẩn giữa sân trường
Bảy khuya hồi tưởng thời xuân sắc
Tám sớm hồn còn ao ước tuôn
191107


SỐNG VUI KẺO CHÓNG GIÀ 

Một bận làm quen đã vấn vương, 
Hai hôm vắng Net cớ sao buồn ? 
Ba điều than thở bắt đầu nhớ, 
Bốn chuyện tâm tình khởi sự thương. 
Năm tháng tìm vui hương tuổi dại, 
Sáu phen thấm mệt chốn tình trường … 
Bảy mươi , khi ấy tàn xuân sắc, 
Tám đợi mười mong… chỉ lệ tuôn !
Mẫn Hồ


BÀI THỨ 333 : VIẾNG GIA TRANG TỨ LINH 
(Cảm tác bài Mừng Tứ Linh Văn Học
Lên THU Bốn của Thi sĩ Nguyễn Tấn Bi) 

Các bậc kỳ danh đã lão thành
Gởi thơ xướng họa chẳng thèm danh
Cùng nhau chung sức làm tròn ý
Chủ khách dường như bóng với hình

Mỹ Việt Âu chuốt trao ngọn bút 
Tấm lòng tha thiết đậm nhân tình
Bốn năm trôi chảy ai điều biết
Lỗi lạc trang nhà nhóm Tứ Linh
221107


MỪNG TỨ LINH VĂN HỌC LÊN BỐN
(kỹ niệm đệ tứ chu niên)
(1-12-03….1-12-07)


Giữa chốn rừng văn đã trưởng thành
Bốn năm xông xáo góp tài danh
Vần thơ xuớng hoạ liên hoàn ý
Thi tứ tràn tuông kết mạng hình
Kẻ ở trời Tây luôn vẫy bút
Người nơi đất Việt mãi gieo tình
Nay tròn bốn tuổi xa gần biết
Mừng chúc trường tồn trang Tứ Linh
Nguyễn Tấn Bi

Aucun commentaire:

Enregistrer un commentaire