Bài thứ 195: GHÉ THĂM
*Tặng Hũ Chìm Paris, website Viet.No
Sáng nay thứ bảy ghé qua
Hũ Chìm cùng nước Pháp là vui thay
Minh Hồ Đào xin bắt tay
Hũ Chìm thân hữu từ đây đậm tình
Paris ánh sáng lung linh
Montpellier nắng mãi hữu tình khách du
Trời xanh biển ấm đặc thù
Như Paris đến mùa thu tuyệt vời
Hũ Chìm khỏe mạnh xinh tươi phát tài
Montpellier, Pháp quốc
26.02.05
Bài thứ 196: DUYÊN THIÊN LÝ
Hữu Duyên Thiên Lý năng tương ngộ
Long An đi bộ tới Mỹ Tho
Mua mận Trung Lương và hủ tiếu
Đem về thiết đãi người Viet.No
Tỉnh Long An nay là Los Angeles
Mỹ quốc vương vấn người Mỹ Tho
Kết bạn hội thơ tình thân thiết
Hồ Đào Long Thượng chung chuyến đò...
Bài thứ 197: TRỜI ÂU
“Nghĩa Tình cho, nhận bồi hồi...” *
Thương nhau vượt núi vượt đồi qua thăm
Na Uy Pháp quốc xa xăm
Đồng cùng cảnh ngộ kiếp tằm nhả thơ
Thơ tình thi hữu mộng mơ
Hũ Chìm nhậu tiếp say thơ quên đời
Men nồng tô thắm nào vơi
Nỗi buồn miên viễn xứ người –Trời Âu!
* Thơ HĐHP
Bài thứ 198: CHÚC EM
*Tặng Doanh Doanh website Viet.No
Nếu em chưa hái trái tình
Chị mong em gặp bóng hình em mơ
Thỏa lòng em đợi em chờ
Lá duyên hoa nợ nên tờ thành hôn
Cùng người tri kỷ trường tồn
Sắc hương nhợt nhạt vẫn tôn vinh hoài
Phu thê chỉ một không hai
Đến làn hơi cuối không thay nghĩa tình
Chúc em xây được cung đình
Lâu đài hạnh phúc giữ gìn yêu thương
Bài thứ 199: NẮNG MONTPELLIER
*Tặng Thị Hạnh
Montpellier nắng đổ hai mùa
Mùa đông vẫn có nắng đưa ấm lòng
Mang thân số kiếp lưu vong
Trời Âu thương nhớ người trong quê nhà
Na Uy, Pháp quốc cách xa
Nhưng hương thơ vẫn đậm đà biết bao
Montpellier nắng trải nhà Đào
Quanh năm suốt tháng đón chào khách du
270205
Bài thứ 200: ĐỜI HOA
Than ôi! Số phận đàn bà
Mười hai bến nước đục sa trong nhờ
Khi yêu già trẻ vẫn khờ
Tưởng rằng thuyền cặp bến bờ đợi mong
Ngờ đâu gặp phải tấm chồng
Sáng thơ chiều thẩn, cam lòng chịu thôi
Đắng cay đọng ở bờ môi
Than thân trách phận cũng rồi đời hoa
Bài thứ 201: MÙA VU LAN NHỚ MẸ 2
(họa bài thơ LỄ VU LAN MỪNG THỌ MẸ
(họa bài thơ LỄ VU LAN MỪNG THỌ MẸ
của thi sĩ Thiện tâm)
Sang năm tuổi Mẹ chín mươi ba
Xứ Pháp Mùa Vu Lan thiết tha
Con trẻ trong tim đọng mãi bóng
Mẹ thương yêu đang ở quê nhà
Việt Nam, Pháp quốc thênh thang rộng
Nhưng vẫn hướng về vạn dặm xa
Mong có ngày về chúc thượng thọ
Quê hương tấu khúc khải hoàn ca
22-08-05
Sang năm tuổi Mẹ chín mươi ba
Xứ Pháp Mùa Vu Lan thiết tha
Con trẻ trong tim đọng mãi bóng
Mẹ thương yêu đang ở quê nhà
Việt Nam, Pháp quốc thênh thang rộng
Nhưng vẫn hướng về vạn dặm xa
Mong có ngày về chúc thượng thọ
Quê hương tấu khúc khải hoàn ca
22-08-05
LỄ
VU LAN MỪNG THỌ MẸ
(Làm thay một người bạn để chúc trong tiệc mừng thọ) Hôm nay tuổi Mẹ tám mươi ba Yêu kính dâng người ý thiết tha Bát ngát mây lành che rợp bóng Êm đềm suối ngọt chảy quanh nhà Công ơn bể cả dường thua rộng Tình nghĩa trời cao vẫn kém xa Mong đến trăm năm còn chúc thọ Cho đàn con cháu rộn ràng ca Thiên Tâm |
Bài thứ 202: BA CHÌM BẢY NỔI
Ba chìm bảy nổi long đong
Biển tình chìm đắm trong vòng đời đeo
Nổi lên nhìn thấy người theo
Đọc thơ ai gởi e-mail mỗi ngày
Suối tình uống cạn để say
Chìm bên bằng hữu ngất ngây cõi lòng
Nổi lên thưởng thức hương nồng
Tỏa lan từ chốn vườn hồng nhân gian
Đông tàn chào đón xuân sang
Chìm trong bể khổ vẫn mang nụ cười
Nổi trôi lưu lạc xứ người
Vẫn luôn hoài bảo đất trời quê ta
Nổi từng cơn bởi xót xa
Tình yêu như nước chảy qua chân cầu
Nổi thêu chiếc áo thương nhau
Đem làm lễ vật cau trầu mai đây
Nổi vang sóng vỗ đêm ngày
Như là tiếng thét của ai đang hờn
Nổi trong giấc mộng chập chờn
Bóng hình hiền mẫu mỏi mòn nhớ con...
280205
Bài thứ 203: VIẾNG THÀNH PHỐ BARCELONE
Thành phố Tây Ban Nha rộng lớn quá
Viếng hai ngày chưa đã dạ vui sao
Dập dìu người đi xe cộ biết bao
Di tích lịch sử, nào phong cảnh đẹp...
Sau điểm tâm, đợi tàu qua ga hẹp
Đưa khách du về thành phố Barcelone
Để thăm viếng những cung điện vàng son
Thời quý tộc xưa còn lưu giữ lại
Một kỷ niệm lòng tôi luôn nhớ mãi
Phút mê say mất mũ đội nào hay
Đây là tôi bị mất lần thứ hai
Lần thứ nhất vì say mê chụp ảnh
Tại chợ Pinède de Mar tai buốt lạnh
Vì gió núi thổi mạnh tóc tung bay
Lúc bấy giờ tôi chợt tỉnh cơn say
Thì mũ mất tôi đây nào có biết
Trên đường về cõi lòng buồn da diết
Cảnh hữu tình không thiết ngắm, lặng câm
Còn đâu kỷ vật hai mươi sáu năm
Từ lúc mới đặt chân lên đất Pháp
Barcelone
(Ngày 07& 08.03.2005)
Bài thứ 204: CHẠNH LÒNG
Thời thơ ấu giờ đây đã mất
Theo thời gian chồng chất tuổi đời
Đôi phút chạnh lòng đau như cắt
Tuổi thanh xuân đã nhạt phai rồi
Dù trãi qua tháng ngày hạnh phúc
Vẫn buồn vương tiếc nuối xa xôi
Kỷ niệm êm đềm nơi cố quốc
Cà na, trần bì, ngọt đầu môi
Nghe tiếng tù và, ghe đổi nước
Của dòng sông chín khúc quê tôi
Cây xoài cát, hàng dừa, mận, nhản
Có lẽ giờ đây cao lớn lắm rồi
Rồi mai sau lụy tàn từng gốc
Như kiếp người thầm khóc từng đêm
Bởi cuộc đời cuốn theo cơn lốc
Tựa hoa xoan rơi rụng bên thềm
14.03.05
Bài thứ 205: NIỀM ĐAU CỦA CÁT
Dạo bờ biển vào những ngày gió lộng
Hồn bơ vơ mơ đọng chuỗi ngày qua
Ngọn núi đồi còn vương vấn ánh chiều tà
Cành dương liễu la đà hạt cát trắng
Lặng lẽ ngắm tia nắng chiều chìm lắng
Lăn tăn sóng biển mặn vỗ vào bờ
Tựa cung đàn bị lạc phím dây tơ
Thành ca khúc hững hờ đêm thầm kín
Ánh trăng vàng đã lên cao tận đỉnh
Soi cõi lòng tâm tịnh phút cô đơn
Quá khứ quay về buồn giận dỗi hờn
Kỷ niệm đẹp không còn trong ký ức
Gợi miên man đêm từng đêm thao thức
Để cố quên hiện thực nát tâm cang
Biển thơ mộng như xe cát dã tràng
Vì con sóng ngập tràn tan tất cả
Tiếc thời gian sao trôi nhanh vội vã
Sắc tàn phai bóng ngã cuộc đời xuân
Khác nào phi lao trước gió bâng khuâng
Sợ cát lấp vùi thân không còn nữa
Không gian ôi sao khép dần cánh cửa
Cửa tình yêu chan chứa buổi ban đầu
Đầu tiên vừa gặp gỡ vội yêu nhau
Thề hẹn xóa niềm đau của cát trắng
18.04.05
Ns. BKC phổ nhạc
Bài thứ 206: NỤ HÔN LẦN CUỐI
(Kính dâng linh hồn Dưỡng Phụ Roger NATAF)
Hai mươi sáu năm cưu mang
Ân tình dưỡng phụ tựa ngàn núi
cao
Đưa con thoát cảnh lao đao
Xứ người cô thế được vào vinh quang
Dưỡng phụ xong nợ trần gian
Chín mươi năm chốn địa đàng đầy vơi
Vui buồn thêu dệt cả đời
Mênh mông bác ái, đến hơi phút tàn
Nay dưỡng phụ mặc áo quan
Mọi người đưa tiễn vô vàn lệ rơi
Nụ hôn lần cuối để rồi
Vĩnh viễn không thấy dáng người thân thương
Đêm thâu ray rứt trăm đường
Dưỡng mẫu hiu quạnh không lường nhớ sao
Lòng con tê tái nghẹn ngào...
Cầu xin dưỡng phụ sớm vào Bồng Lai !
Bài thứ 207: VĨNH BIỆT Roger NATAF
(Kính dâng linh hồn Dưỡng Phụ Roger NATAF)
Hôm nay đau đớn vô vàn
Roger vĩnh biệt trần gian đời đời
Nghĩa tình khắng khít tuyệt vời
Bây giờ ly cách miệt mài ngàn năm
Người đi về cõi xa xăm
Tiếc thương chan chứa vô ngần lệ rơi
Nhớ lời giáo huấn của Người
Mong sao rạng rỡ sáng ngời cháu con
Cháu con chưa đáp đền ơn
Thì Người đã khuất xa hơn nghìn trùng
Cầu xin Roger đến thiên cung
Linh hồn thanh thản hưởng nhung lụa Trời
Orsay, Pháp Quốc 13.05.05
Bệnh viện Orsay, Pháp quốc 120505
Bài thứ 208: THIÊN THU NHUNG NHỚ
(Kính dâng linh hồn Dưỡng Phụ Roger NATAF)
Thiên thu nhung nhớ lòng con
Dù nay Dưỡng phụ thả hồn bay xa
Để lại đời vẫn thiết tha
Tình thương dưỡng phụ đậm đà dương gian
Dưỡng phụ cho con mùa Xuân
Mà trên đất khách gian truân đường đời
Cứu con thoát cảnh chơi vơi
Chín phương mười hướng khoảng trời lưu
vong
Đêm nay con thấy mênh mông
Buồn vương kỷ niệm mắt đong lệ trào
Đầy con tim vẫn dạt dào
Ân tình con quyện mãi vào thiên thu
Dẫu rằng Dưỡng phụ mịt mù
Đâu còn vướng bận luyến lưu cõi đời
Phận làm con chẳng được vơi
Nhớ nhung công dưỡng của đời Roger !
200505
Bài thứ 209: THUYỀN RA CỬA BIỂN
(Tưởng niệm chị Dương Thị
Ngàn
mất ngày 02 tháng09 năm 1979
tại đảo Air Raya, Indonésie,
hưởng dương 49 tuổi)
Em cứ tưởng thời gian mờ nhung nhớ
Hình ảnh chị muôn thuở ngự trùng dương
Một ngày em cùng bốn cháu thân thương
Tuôn suối lệ lên đường thiếu bóng chị
Phút định cư mọi người đều hoan hỉ
Em ngậm ngùi bi lụy thẫn thờ sao
Hai bờ môi thấm muối mặn nghẹn ngào
Lòng tê tái biết bao trời xứ lạ
Xác thân chị đã hòa lòng biển cả
Ngàn năm hồn chị thả trở về nguồn
Cửu Long Giang và đất Mẹ sầu tuôn
Mà một thuở chị buông lời yêu mến
Tỉnh Mỹ Tho nối liền cửa sông biển
Suốt đời em miên viễn chị yêu ơi !
Hỏi vì sao: Biển cả nỡ tách rời
Tình chị em hết lời nồng thắm thiết
Có ngờ đâu lần ra khơi vĩnh biệt
Tháng năm dài da diết nhớ làm sao
Sóng xô bờ đã khơi dậy biết bao
Kỷ niệm đẹp thuở nào trong dĩ vãng
Cao xanh ơi! đời chị sao quá ngắn
Tuổi chưa tròn số chẳn vẹn năm mươi
Vì bệnh tật, cơn đói chị lìa đời
Hay số mệnh tả tơi nơi hoang đảo !?
Hai mươi sáu năm em và bốn cháu
Vẫn nhớ lời dạy bảo trước chia ly
Nên cố gắng thành danh đạt những gì
Như ước muốn... nay thì chị khuất núi.
21.05.05 Montpellier, Pháp quốc
Bài thứ 210: TƯỞNG LÀ HẾT
*Cảm tác bài Thế Là
Hết của thi sĩ Minh Hồ
Tưởng là hết
Nhịp điệu thi đàn vỡ
Bao nhiêu ngày em chở chuyến nín câm
Trong óc tim máu dồn mặt chảy rần
Như hoa dưới mưa quần, bão vùi dập
Tưởng là hết
Thư chẳng còn tới tấp
Mà ngày xưa khỏa lấp nỗi buồn vào
Trời thu lạnh vầng trăng ở nơi cao
Ngồi nhìn ngắm với nỗi đau hoài niệm
Tưởng là hết
Thi đàn đem tẩn liệm
Buốt giá con tim, quyện cõi lòng em
Dẫu tiếng đàn thánh thoát kề cận bên
Âm cung bật tạo nên thanh hai ngã
Tưởng là hết
Mới quen đà tan rã
Nghĩa muội huynh đành trả lại cho anh
Sẽ làm gì để vết thương được lành
Trái tim kết lại cây cành thân ái
Tưởng là hết
Một trong hai bị bại
Ai là người gặt hái giải quán quân
Em mong anh mãi ngời sáng thanh danh
Mà bao năm mới thành danh nhạc sĩ !
Tưởng là hết
Nhưng người còn lý trí
Nối lại tình tri kỷ nghĩa thâm sâu
Trút cạn niềm tâm sự cùng với nhau
Chia sẻ lại từng câu, lời ưu ái
251005
Thế
Là Hết
Thế
là hết
Đôi
ta đành tan vỡ
Cuộc
tình nồng, em trở mặt lạnh câm
Chưa
thỏa lòng , em loan báo rộ rần
Trút
mọi xấu xa quần anh bầm dập
Thế
là hết
Em
oán anh tới tấp
Thêm
thân bằng chất cũi đổ dầu vào
Để
ngọn lửa hờn bừng cháy lên cao
Em
đốt sạch biết bao là kỷ niệm
Thế
là hết
Ngàn
năm em tẩn liệm
Cắt
sợi tình anh quyện quấn tim em
Mà
thời gian qua đôi bóng kề bên
Đồng
tâm dẫu gập ghềnh không té ngã
Thế
là hết
Chúng
ta đành tan rã
Chỉ
vì em quyết trả lại tình anh
Biết
nói gì? Bởi vết thương không lành
Anh
chuốc lấy tan tành thuyền ân ái
Thế
là hết
Trường
đời anh thất bại
Em
cầm cờ hạ lệnh: Sát thủ quân
Anh
sẵn sàng cho em được sáng danh
Một
thục nữ hóa thành oanh liệt sĩ !
Thế
là hết
Vì
em khép lý trí
Lương
tâm người tri kỷ đã còn đâu
Đáng
tiếc thay cùng một kiếp người nhau
Sao
không uống cạn bầu tình nhân ái
Minh
Hồ
251005
|
Bài thứ 211: NGÀY ẤY
*Kính dâng Mẹ hiền còn ở Việt Nam
Nhớ thuở ấy con ngồi bên bếp lửa
Cạnh mẹ hiền mỗi bữa thổi cơm chiều
Nghe lời Người dạy dỗ con bao nhiêu
Lòng chất chứa những điều hay tốt đẹp
Con cứ ngỡ bên mẹ hiền suốt kiếp
Tình đậm đà nối tiếp chẳng mờ phai
Vui bên nhau mẹ với con tháng ngày
Cùng ước muốn chẳng ai buồn rơi lệ
Kỷ niệm sống mãi dù đời dâu bể
Nay ly hương nhớ mẹ chốn quê nhà
Đêm trở giấc thời thơ ấu hiện ra
Ngày xuân đến thướt tha quần áo mới
Mẹ cho con nở nụ cười phơi phới
Rạng rỡ đời sáng chói cả tương lai
Tương lai con là một bậc nhân tài
Giúp xã hội một tay, không ngần ngại
Nào ngờ đâu quê hương mình khổ ải
Đời đổi đời đành phải tách lìa xa
Mấy mươi năm trong hiu quạnh xót xa
Xa hình ảnh mẹ già, con giá buốt
Dù nơi xứ người nắng hồng tươi tốt
Vẫn thấy không bằng một bóng tà dương
Sưởi tình dân tộc ấp ủ quê hương
Và chia sẻ, nhịn nhường trong cuộc sống
Mẹ kính yêu con mong ngày thỏa mộng
Về lại quê hương sống cảnh an nhàn
Hy vọng ngày đó Mẹ vẫn bình an
Nghe con kể lầm than khi viễn xứ
050605
*Nhạc sĩ Bùi Kim Cương phổ nhạc
Bài thứ 212: TA VẪN CHỜ AI
Ta vẫn chờ ai như biển chờ sóng
Trái trên cành chờ đọng vị ngọt đầy
Bên chuỗi ngày nghe trống vắng quanh đây
Mơ mộng dệt tương lai tình bất biến
Ta vẫn chờ ai cùng nhau vĩnh viễn
Hai tâm hồn say quyện quấn nhớ nhung
Buổi hè xưa ánh mắt ẩn thẹn thùng
Chưa dám mở lời cùng ai thân ái
Ta vẫn chờ ai nối duyên trở lại
Để lòng ta thắm mãi không nhạt phai
Đường tình ta đã dang dở chia tay
Trong quá khứ an bài trần tục lụy
Ta vẫn chờ ai có tâm chung thủy
Đến khi nào hoan hỉ cuộc đời ta?
Mái ấm gia đình từ lâu thiết tha
Hoa hạnh phúc đậm đà trong muôn thuở
100605
Bài thứ 213: GIẤC MƠ
Đêm qua em mơ thấy anh đàn
Cùng tiếng hát anh tỏa không gian
Em đắm say nghe anh đàn hát
Tiếng đàn anh tuyệt tác vô vàn
Đêm qua em mơ thấy anh sang
Sang nhà em mang theo cây đàn
Em ngất ngây hồn theo tiếng hát
Tiếng hát anh đọng mãi thời gian
Đêm qua em mơ thấy anh đàn
Anh đàn để cho em tập hát
Em là thơ anh là dòng nhạc
Nhạc và thơ kết hợp dịu dàng
Đêm qua em mơ thấy xuân sang
Anh và em hát thật nhịp nhàng
Tiếng vổ tay khán giả hâm mộ
Buổi trình diễn đưa tiễn đông tàn
220605
*Nhạc sĩ Bùi Kim Cương phổ nhạc
Bài thứ 214: EM LÀM THƠ
(Mến tặng Nhạc sĩ kiêm ca sĩ Bùi
Kim Cương)
Em làm thơ cho anh đàn, anh hát
Dòng thời gian lưu lạc NỬA ĐỜI TA
Anh và em cùng hoàn cảnh lìa xa
Quê có NÚI TÌNH sông thương biển cả
Em làm thơ để cho anh diễn tả
Tâm hồn anh luôn thả thác SUỐI MƠ
EM HỠI EM ! Anh tự hỏi bao giờ...?
Mới gặp gỡ nàng thơ lòng chất phác !
Em làm thơ để cho anh phổ nhạc
Ôm cây đàn anh hát thật tuyệt vời
Mỗi lần nghe bài MỪNG MẸ CHÍN MƯƠI
Đôi mắt em không ngơi giòng lệ chảy
Em làm thơ cho anh đàn hát mãi
Mãi ngàn năm lưu lại tuổi tên anh
Cạnh dòng nhạc hàng chữ rất mong manh
Lời : Thơ của... một người em gái nhỏ!
230605
*Nhạc sĩ Bùi Kim Cương phổ nhạc
Em viết thư anh phố quen đang ngủ
Cây bên đường ủ rủ dưới màn đêm
Từ ghi âm văng vẳng tiếng nhạc êm
Cùng tiếng hát anh vang trong đêm vắng
Trông thư anh như ngày trông có nắng
Đêm dài ra khi vắng tiếng dương cầm
Ru em ngủ quên nỗi nhớ xa xăm
Một Nhạc sĩ bao năm hằng mong đợi
Em viết thư anh cõi lòng phơi phới
Lá thư này gửi tới tận tay anh
Kèm theo những câu chúc phúc an lành
Và tiếng hát âm thanh trường tồn mãi
Dù thời gian trôi đi không dừng lại
Cảnh nhân sinh luôn trải rộng thênh thang
Em và anh hòa nhịp điệu thi đàn
Giải tỏa nỗi buồn mang thân lữ thứ
Những kỷ niệm đẹp em luôn gìn giữ
Đến ngàn sau ngôn ngữ chẳng mờ phai
Không bút mực nào viết hết tình nầy
Qua tiết tấu trên ngón tay nghệ sĩ
Em đã lỡ mang tâm hồn ủy mị
Viết thư anh tâm trí thật đong đầy
Mơ “Nhịp Điệu Thi Đàn” trong tương lai
Như hoa nở thoảng bay hương ngào ngạt
250605
*Nhạc sĩ Bùi Kim Cương phổ nhạc
Bài thứ 216: CÁCH TRỞ
Em và Anh sống ở hai nơi
Trời Âu Mỹ Quốc một kiếp người
Tha hương nhung nhớ về cố quốc
Luyến tiếc ngày xưa thuở ấu thời
Em và Anh cách trở hai nơi
Bờ đại dương ngăn cách hai người
Lặng lẽ chờ trông ngày trở lại
Quê hương mình đẹp lắm ai ơi !
Em và Anh biết nhau thuở
nào
Lời thơ dòng nhạc hay kiếp trước ?
Em và anh chưa trao lời ước
Nên kiếp nầy chỉ được đọc thơ nhau …
Em và anh vui dạo Thi Đàn
Quên đi ngày tháng sống lang thang
Xứ người, mờ mịt Xuân tươi thắm
Quê hương mình hai tiếng Việt Nam
22 giờ ngày 260605,
*Nhạc sĩ Bùi Kim Cương phổ nhạc
Bài thứ 217: KHÔNG NGUÔI
Em ở bên trời Âu
Nắng mưa dệt tơ sầu
Anh phương trời Mỹ quốc
Cùng thấy nhớ nhung nhau
Anh ơi ! Anh có biết
Em thao thức canh thâu
Nghe tiếng đàn anh hát
Hồn em đắm chìm sâu
Ước mong có một ngày
Mình sẽ gặp vui thay
Vượt đại dương ngăn cách
Cho dù rất xa xôi
Trời Âu em mãi nhớ
Tiếng hát anh không ngơi
Và tiếng đàn gieo rắc
Lòng em vui không nguôi
240605
Ns. Võ Vĩn Thuận phổ nhạc
Bài thứ 218: ĐẮM SAY
Tiếng nhạc trầm bổng âm thanh
Xa đưa, ước mộng em thành cầm ca
Nghe đàn anh hát hôm qua
Hồn em say đắm trào ra tâm tình
Trăng khuya in bóng lung linh
Hàng cây bên cửa sổ nhìn gió đưa
Về nơi hình bóng quê xưa
Linh thiêng giây phút giao thừa đón Xuân
Lòng em như sóng trào dâng
Nghe anh đàn hát mỗi lần mộng say
Dịu dàng từ những ngón tay
Lướt trên cung bậc múa bay theo lời
Lời thơ em tả đầy vơi
Nỗi buồn vô tận của người ly hương
Nước non xa cách dặm trường
Niềm vui chia sẽ em vương
Thi Cầm
270605
Bài thứ 219: SỢI TƯƠNG TƯ
Sợi tương tư ngày tháng tuôn giăng
Trong con tim hy vọng vô vàn
Muôn ngàn hương sắc thơm bát ngát
Vào tâm hồn lắng đọng không tan
Sợi tương tư cõi lòng mênh mang
Tìm người cất giọng hát tiếng đàn
Trong đêm réo rắt như giòng suối
Dưới ánh trăng sáng tỏa trần gian
Thần tượng chẳng bao giờ nhạt phai
Ôm chặt nhớ nhung tưởng tượng đầy
Cho dù mãi mãi không gặp gỡ
Vẫn hình dung đang ở đâu đây
Sợi tương tư trào vọt ý thơ
Bâng khuâng theo tiếng hát bao giờ
Cuộc đời chưa dứt dây xao xuyến
Khi bóng hoàng hôn xuống lững lờ
270605
Bài thứ 220: TÌM KIẾM
Em đi tìm thơ
Anh đi kiếm nhạc
Thành một bài hát
Phổ từ bài thơ
Em đi tìm nhạc
Nên viết bài thơ
Để cho anh hát
Thấy còn ngây thơ
Hồn em trong nhạc
Tình anh trong thơ
Thành hoa thơm ngát
Giữa đời bơ vơ
Anh đi tìm thơ
Viết thành bài nhạc
Để cùng nhau hát
Thấy đời còn thơ
280605
*Nhạc sĩ Nguyễn Văn Duy phổ nhạc
Bài thứ 221: CÓ LẼ...
Tiếng đàn anh có lẽ...
Làm rung động tim em
Tiếng hát anh có lẽ...
Làm say ngất hồn em
Có lẽ lời ngọt ngào
Làm em thấy nôn nao
Đêm không ngủ thao thức
Thả hồn bay về đâu
Có nghe tiếng em gọi
Mỗi lần giọt mưa rơi
Có nghe lời em hỏi
Anh đâu rồi ! anh ơi !
Tiếng đàn anh có lẽ...
Làm em xây ước mơ
Tiếng hát anh có lẽ...
Em dệt thành vần thơ
Có lẽ từ kiếp trước
Anh và em xa nhau
Kiếp nầy gần lại được
Nhờ dòng nhạc thơ trao
22 giờ ngày 270605
Bài thứ 222: SAY
Người ta say rượu
Còn em say thơ
Chan chứa mộng mơ
Nhiều đêm mất ngủ
Người say rượu ngủ
Em thức say thơ
Bao nhiêu không đủ
Tâm hồn yêu thơ
Say rượu tâm tối
Say thơ yêu đời
Say rượu hay nói
Say thơ viết hoài
Nghe tiếng nhịp tim
Ngơ ngác em tìm
Thơ em trong mộng
Theo tiếng nhạc êm
280605
Ns. Nguyễn Minh Châu phổ nhạc
Bài thứ 223: CÓ KHI NÀO...
Có khi nào... anh ngồi hát
Hát một mình trong cô đơn
Có khi nào... anh dỗi hờn
Đàn một mình trong cô đơn
Có khi nào... em tập hát
Hát một mình theo tiếng đàn
Có khi nào... em dỗi hờn
Trong giấc ngủ em cô đơn
Anh ơi anh ! em ngồi đếm
Những bài nhạc phổ thơ em
Anh ơi anh ! em tìm kiếm
Những bài hát thấu con tim
Con tim chứa nhiều kỷ niệm
Của đôi ta những ngày qua
Hồn say khướt nhạc thơ hòa
Trong đêm tối nghe đàn ca
Có khi nào... anh hờn dỗi
Anh không hát cũng không đờn
Cho phương nầy em cô đơn
Ngồi một mình giọt buồn tuôn
280605
Bài thứ 224: TIẾNG ĐÀN DĨ VÃNG
Thuở ấu thơ tôi thường nghe đánh đàn
Tiếng đàn của người hàng xóm vọng sang
Làm tôi mê mẩn tâm hồn xao xuyến
Ước mơ mai nầy lớn lên học đàn
Thời gian âm thầm lặng lẽ trôi qua
Tiếng đàn không còn nghe bởi nước nhà
Tang thương thay đổi đời, người ly cách
Tôi theo đoàn người bỏ xứ đi xa
Cuộc sống tha hương biền biệt tiếng đàn
Tiếng đàn năm xưa đêm đến vọng sang
Vương mang tiếc nuối tôi buồn man mác
Có lẽ mơ học đàn nay biến tan
Tình cờ tôi nghe lại tiếng đánh đàn
Của Nhạc sĩ cùng tiếng hát ngân vang
Từ bài thơ tôi được phổ thành nhạc
Tôi vui mừng sung sướng thấu tâm cang
Tôi cám ơn một nghệ sĩ phương xa
Cho tôi sống lại tuổi thơ đậm đà
Mê say tiếng đàn của người hàng xóm
Bây giờ không thể thiếu tiếng đàn ca
290605
*Nhạc sĩ Bùi Kim Cương phổ nhạc
Bài thứ 225: SÓNG ĐƯA THUYỀN
Dòng nhạc anh là sóng
Lời thơ em là thuyền
Thuyền trôi trên lượn sóng
Mong trở mùa lặng yên
Tiếng hát anh đêm tối
Cùng tiếng đàn dịu êm
Lời thơ em tiếp nối
Đưa hồn vào cõi tiên
Thấy đời tươi trẻ lại
Anh là một thiếu niên
Trêu ghẹo em bé gái
Mắc cỡ giấu cười duyên
Dòng nhạc anh là sóng
Sóng vỗ hoài ngày đêm
Lời thơ em là thuyền
Sóng đổi chiều lặng yên
Cho thuyền vào cặp bến
Bến tình đang chờ rước
Thuyền về kết tơ duyên
290605
Ns. Lã Mộng Thường phổ nhạc
Aucun commentaire:
Enregistrer un commentaire