BÀI THỨ 535 :
KỀ CẬN NHAU
Họa bài Xa nhau của TH Minh Hồ
Cầu nguyện được chung lối
không màng đếm bước đi
dù mòn chân lã gối
chẳng đưa tiễn biệt ly
Trăng tỏ soi bóng tối
chứng lời của đôi tim
cuộc tình không biến đổi
bao năm đã đi tìm
Nỗi đau ta chôn giấu
quê cũ bao năm rời
Sầu này ai có thấu
Mỹ Tho thương mến ơi!
Từng đêm vào cõi nhớ
lứa đôi ước mơ đầu
Trời rung hay đất vỡ
mãi mãi kề cận nhau
14.08.11
XA NHAU
Bờ đau
thương ngăn lối
con đường
tình ta đi
chưa chùn
chân mỏi gối
đã thốt
lời chia ly
Lời tỏ
tình đêm tối
còn nồng
nàn trong tim
mà sao đời
thay đổi
bắt anh
mãi kiếm tìm
Bóng hình
người yêu dấu
hôm qua nay
xa rời
nỗi buồn
đây ai thấu
hiểu cho
anh, Trời ơi!
Suốt kiếp
này nhung nhớ
kỷ niệm
phút ban đầu
ước mơ giờ
tan vỡ
tình đôi
lứa xa nhau
Minh Hồ
13.08.11
|
BÀI
THỨ 536 : LỜI CỦA MẸ
Họa bài Chưa phai của TH Minh Hồ
Lòng ước ao luôn
kiếm
hình ảnh Mẹ của
thời
tuổi xuân chưa
khuất liệm
tiếng hát ngọt
của người
Ru con trong lưu
luyến
trong giấc ngủ xa
xưa
mùi hương tóc còn
hiện
khi làn gió thoảng
đưa
Tình Mẹ vô bờ bến
đưa con vượt trùng
khơi
qua bao cơn nguy
biến
thêm nghị lực không
rời
Dù đường đời muôn
ngả
hạnh phúc không
cuốn bay
theo cơn lốc trời
lạ
lời Mẹ nhủ nào
phai
19-08-11
CHƯA PHAI
mãi kêu
hồn tìm kiếm
dấu yêu
thương một thời
mà lỡ
làng tẩn liệm
mộng ước
theo bước người
sao không
rời quyến luyến
những kỷ
niệm ngày xưa
bao nhiêu
năm vẫn hiện
hình bóng
cũ đong đưa
thuyền đưa
người vào bến
mặc cho
sóng ngoài khơi
vỗ trăm năm
tan biến
bờ hạnh
phúc rã rời
chia tay
đời nghiệt ngã
lời hẹn
theo gió bay
mất nhau
như xa lạ
tiếng đàn
lòng chưa phai
Minh Hồ
310711
|
BÀI
THỨ 537 : SÁU MƯƠI NĂM
Sáu mươi năm niềm
vui chưa trọn vẹn
Mối duyên thề hứa
hẹn đã vỡ tan
Trong cuộc đời cứ
nghe mãi lời than
Như gió lùa cành
đan vàng lá úa
Sáu mươi năm nhảy
múa dòng đời trôi
Cố gắng cười trên
môi thay lệ đọng
Cho ước muốn chứa
chan niềm hy vọng
Một mai kia cõi
lòng ̣sẽ bình an
Sáu mươi năm sang
trang cuộc sống mới
Vườn hoa yêu vun
xới cả con tim
Cho lan tỏa hương
tình luôn ngọt lịm
Như cuộc sống im
lìm trong bóng tối
Sáu mươi năm nghẹt
lối vì dĩ vãng
Gởi gió mây lãng
đãng trôi thật xa
Cho tình sau luôn
mãi được mặn mà
Luôn kề cận dẫu
chỉ là tro bụi
20-08-11
Ns. Nguyễn Hữu Tân phổ nhạc
BÀI
THỨ 538 : TẠI SAO ?
Họa bài Mãi
lặng thinh của TH Minh Hồ
Hãy buông ra tiếng
nói
không có gì buột
trói
liệm hồn vào cõi
riêng
những suy nghĩ từ
tim
thì thầm qua tiếng
gọi
nào ai phải bị
nhói
cho cô đơn trở về
không khí sao nặng
nề !
Chẳng màn vẻ tuấn
tú
tâm hồn đẹp là đủ
trên cuộc sống thế
gian
tình sẽ mãi không
tan
Mỗi cơn sầu nghiệt
ngã
tìm lời Phật giải
tỏa
cho thấu hiểu chữ
thương
vô thường sao cứ
vương ?
20-08-11
MÃI LẶNG THINH
Mãi lặng thinh
không nói
bắt linh hồn đem
trói:
nhốt vào ngục
niềm riêng...
giọt đắng rớt
vào tim
Thành giá băng
tiếng gọi
từ đáy lòng đau
nhói
thao thức trắng
đêm về
tự than thở
não nề !
Đếm muôn ngàn tinh
tú
hình như không
thấy đủ
ánh sáng chốn
nhân gian
màng sầu vẫn chưa
tan
Mưa đời rơi khắp
ngả
màu đen tối lan
tỏa
tẩn liệm lời mới
thương
tình cũ còn vấn
vương ?
Minh Hồ
190811
|
BÀI
THỨ 539 : NHỚ MẸ NGÀY CON
LỤC TUẦN
Cảm tác bài Có lẽ nào quên của TH Song Quang
Sáu mươi năm còn
hương mùi tóc
Bồ kết gội sau
những cơn mưa
Giờ là dĩ vãng xa
xưa
Trời sầu tháng
tám sao vừa nhớ thêm
Sáu mươi năm đã in
trên trán
Bóng thời gian qua
những nếp nhăn
Khổ đau đời Mẹ
nhọc nhằn
Hai sương một nắng
cực thân chẳng nề
Sáu mươi năm giọt
buồn vương mắt
Tựa cửa nhìn trông
ngóng cháu con
Trở về trên những
đường mòn
Vui đùa trên đám
cỏ non đợi chờ
Sáu mươi năm chưa
nhòa hình dáng
Mẹ kề bên âu yếm
con gầy
Ốm đau trĩu nặng
bờ vai
Cho mau khôn lớn
dẫu tay chai sần
Sáu mươi năm còn
vương chiếc áo
Đẫm mồ hôi trắng
bạc như vôi
Mai sau không thẹn
với đời
Dạy con ghi nhớ
những lời tiền nhân
Sáu mươi năm lòng
vui còn Mẹ
Dẫu cách xa ngăn
tiếng thân quen
Đường trần mỏi
gối bon chen
Bóng người hiền
mẫu không quên dịu hiền
23-08-11
Kỷ niệm ngày tròn
60 tuổi\
CÓ LẼ NÀO
QUÊN
(kính tặng Mẹ tôi và tất cả những
người là Mẹ)
Có lẽ lâu...không
nhìn mái tóc
Của Mẹ hiền dãi nắng
dầm mưa !
Còn đâu óng ả như
xưa
Giờ đây tóc Mẹ chắc
vừa bạc thêm .
Có lẽ lâu...không
nhìn vầng trán
Mặt Mẹ hiền rám nắng
xếp nhăn
Nuôi con vất vả nhọc
nhằn
Bán buôn tần tảo khổ
thân đâu nề .
Có lẽ lâu ...không
nhìn ánh mắt
Nét dịu hiền âu yếm
bồng con
Nay mờ vì lệ mỏi mòn
Suốt đời Mẹ phải héo
hon đợi chờ !
Có lẽ lâu...chẳng
nhìn vóc dáng
Bóng Mẹ hiền năm
tháng hao gầy
Cơ hàn trĩu nặng đôi
vai
Tấm thân còm cỏi
chân tay chai sần.
Có lẽ lâu...chẳng
nhìn tấm áo
Chấp vá nhiều bạc
thếch hơn vôi !
Mẹ lo bương chải với
đời
Dưởng nuôi con trẻ
nên người thành nhân .
Đã lâu quá chẳng về
thăm Mẹ
Đường làng quê lối
rẻ thân quen
Xứ người xuôi ngược bon chen
Nào ai , có lẽ nào quên Mẹ hiền.
SONG QUANG
|
BÀI
THỨ 540 : GIAO MÙA
Cảm tác bài Hiu hắt thu phong của TH Quang Tuấn
Giao mùa gió lạnh
báo Thu sang
Ve hết nỉ non lá
nhuộm vàng
Hoa Phượng không
còn khoe sắc thắm
Đêm về buông xuống
một sương màn
Tha phương vẫn nhớ
về quê cũ
Những buổi chiều
hè nắng chói chan
Tiếng võng đong đưa
nghe kẽo kẹt
Lời buồn xâm chiếm
khắp lòng nhân
27-08-11
HIU HẮT
THU PHONG
Thân tặng Phương Lan
Không gian trở lạnh báo mùa
sang
Hiu hắt Thu phong, rụng lá
vàng.
Mây xám đầu non về xép cánh
Sương lam góc suối đến giăng
màn.
Già ngồi ngắm cảnh, tình lai
láng
Trẻ đứng nhìn trời, mộng chứa
chan
Ngây ngất hồn ta nguồn cảm hứng
Giữa mùa mong đợi của thi nhân!
Quang Tuấn
(20/8/11)
|
BÀI
THỨ 541 :
Sáng nay cảm tác
bài gởi xướng
Một Mai Kia đời có
ra sao !
Mong duyên cứ mãi
dạt dào
Khi thuyền cập bến
nhẫn trao hẹn kỳ
MONG MAI KIA.. .
Họa bài Một Mai Kia của TH Mẫn Hồ
Vần thơ trao chuốt
sáng hôm nay
Mong được khắc sâu
theo tháng ngày...
Tất cả niềm riêng
đem tẩn liệm
Không còn mê muội
với cơn say
Hoa đời tươi thắm
tràn yêu dấu
Bướm lượn vườn xưa
hương vẫn bay
Hạnh phúc trào dâng
như bất tận
Ùa vào lấp khoảng
trống chân mây
19-08-11
Hôm nay đến lượt đưa
bài xướng
Tìm mãi đề tài,
lưỡng lự sao !
Cầu may thơ ý dạt
dào,
Mấy vần viết vội
đặng trao đúng kỳ.
MỘT MAI
KIA…
Gởi người, thơ viết buổi hôm
nay
Để một mai kia nhớ lại ngày…
Khi sợi tóc đời chưa bạc trắng,
Lúc môi hồng thắm vẫn mềm say.
Tình thơm áo lụa pha màu nắng,
Duyên đẹp tóc thề nương gió
bay.
Ân nghĩa bến thuyền luôn thắm
thiết,
Hương thu thơm ngát giữa trời
mây.
Man Ho
|
BÀI
THỨ 542 : LỜI RU
Họa bài Nhớ câu tục ngữ... của TH Nguyễn Thành Tài
Từ lời ru của
đồng dao
Tình yêu cha mẹ
gởi trao tận tường
Phủ đầy mái ấm
tình thương
Khắc ghi trên khắp
nẻo đường con đi
Nhớ ngày con trẻ
đi thi
Những lời khuyên
nhủ điều chi không rành
Tóc nay đã đổi
màu xanh
Đêm trường thao
thức qua canh sáng rồi
Tuổi xuân lòng mãi
vui tươi
Bây giờ cô độc
khóc cười phương tây
Trời sầu lãng
đãng đám mây
Lấp che tia nắng
mất bay màu vàng
26.08.2011
NHỚ CÂU TỤC NGỮ...
Người ơi... !
tục ngữ, ca dao,
Khi thương khó dứt,
khi trao khó tường.
Lỡ yêu khi bỏ
thì thương,
Trót vương dù tội
trăm đường cũng đi .
Tương tư gieo xuống
vần thi,
Nhớ nhung thơ
viết câu chi chẳng rành .
Gởi M một lá thư
xanh ,
Loay hoay viết
mãi năm canh chưa rồi .
Mỏi mòn trong
héo ngoài tươi ,
Bỏ thương vương tội khóc cười
riêng tây .
Khung trời ảm đạm
heo mây,
Ngậm ngùi
trách gió thổi bay lá vàng .
Nguyễn Thành Tài
|
BÀI
THỨ 543 : CÒN GÌ HƠN...
Họa bài Tuổi thọ của TH Bùi Tiến
Dùng thơ tâm sự sẻ
chia thừa
Hiểu bạn cùng nhau
muốn sống vừa
Sáng sớm trời lan
tỏa nắng ấm
Tối về trăng soi
gió đong đưa
Bạn bè cạn chén
trà tâm đắc
Bỏ mặc cuộc đời
qua kẻ thưa
Nào nghĩ vinh hoa
phú quý hưởng
Cuối tuần xướng
họa thỏa ngôn từ
01-09-11
TUỔI THỌ
Tuổi thọ xem ra nói
cũng thừa
Trăm năm cuộc sống
ấy là vừa
Hai vai nhật nguyệt
đôi vầng chiếu
Tứ túc đông đoài bốn
hướng đưa
Cái bả vinh hoa dù
nặng nhẹ
Mối duyên thời thế
dẫu mau thưa
Tinh anh là quý trời
cho hưởng
Có được bao nhiêu
cũng chẳng từ
Bùi
Tiến
|
BÀI
THỨ 544 : RADAR
Họa bài Mùa lạnh của TH Đặng Xuân Linh
Ngả tư sống chết
tựa đường tơ
Vượt đỏ gây nạn
phải ủ tờ* (ở tù)
Đường phố ngày nay
trang bị sẳn
Chỉ cần chớp máy
thực hơn mơ
Ai ơi đừng có lái
xe ẩu
Cảm hứng hao mòn
hết chất thơ
Ngân quỷ tràn đầy
châm thiếu thốn
Người dân đâu khác
những con cờ
03.09.11
MÙA LẠNH
Nhìn gương mới thây
tóc như tơ
Ngẫm nghĩ thì ra mấy
chục tờ (lịch)
Xuân hạ vui tưoi
chưa kịp nghỉ !
Thu đông lạnh lẽo
chỉ ngồi mơ
Trong nhà ấm cúng
gìn hơi sức
Dưới cảnh êm đềm
trút phú thơ
Gió chẳng xâm thân
gây cảm cúm
Cùng hòa vận xướng
phất cao cờ
Đặng Xuân Linh
|
BÀI
THỨ 545 : LỜI MẸ
Mẹ
mong con có ngày về lại
Mẹ
mong con Mẹ đừng xa mãi
Nơi
quê nhà mòn mỏi đợi chờ
Con
của Mẹ nỗi nhớ chơ vơ
Mẹ
mong lúa chín vàng đồng xanh
Và
cây trái sai cành trĩu nhánh
Mong
quê mình đầy ắp tình người
Mong
quê mình người biết thương người
Tình
yêu thương nồng nàn vô bờ
Tình
yêu thương tràn đầy ước mơ
Lòng
của Mẹ luôn luôn khao khát
Con
của Mẹ đứng thẳng làm NGƯỜI
Này
con yêu nhớ lời Mẹ dặn
Gia
tài Mẹ giang san gấm vóc
Con
hãy gìn giữ đừng để mất
Từng
tấc đất, từng hải đảo, từng con
sông
Mẹ
mong con của Mẹ từng ngày
Mẹ
mong con của Mẹ từng ngày
040911
Ns. NHT Phổ nhạc
BÀI
THỨ 546 : CAM ĐÀNH SỐ PHẬN
Họa bài Sao vẫn còn xa em của TH Minh Hồ
Số phần cam chịu
lạnh lùng
Nơi xa anh khổ tận
cùng phải không?
Đêm về càng thấy
nhớ mong
Nệm chăn thiếu
vắng hơi nồng thoảng qua
Vầng trăng khuất
chẳng hiện ra
Lá cây quyện gió
lời ca ngóng chờ
Quỳnh hoa hương tỏa
bất ngờ
Tuy xa nhưng ở hai
bờ cũng nghe
Côn trùng rên rỉ
thắt se
Luôn hồi đành để
màn the không tròn?
Sá gì sống kiếp
cỏn con
Khát khao thay lớp
vàng son sau nầy
Cuộc đời như chiếc
lá bay
Tinh thần nào dễ
lung lay mất rồi
Dù cho giây phút
đơn côi
Tấm lòng thục nữ
vẫn đôi bạn đời
04-09-11
SAO VẪN CÒN XA EM
Xa em lòng thấy lạnh
lùng
Trào dâng nhung
nhớ vô cùng biết không?
Đường đi mưa đổ
mênh mông
Sờ môi vương vấn
mặn nồng đêm qua
Tâm tư em tháo tuôn
ra
Thành vần thơ tạo
khúc ca mong chờ
Quãng ngày xa
vắng đâu ngờ
Vẫn còn lâm cảnh
đôi bờ lắng nghe
Con tim than thở
buồn se
Vì sao phải chịu
phòng the chẳng tròn?
Cho anh yên phận
làm con
Xin em đừng tủi
sắt son kiếp nầy
Thấy như lạc lõng
mây bay
Cung đàn hạnh
phúc mê say đâu rồi
Xa em lòng thấy
cút côi
Bao giờ mới hết lẻ
đôi dòng đời
Minh Hồ
|
BÀI
THỨ 547 : CHỮ TÌNH
Họa bài Chữ Thương của TH Minh Hồ
Còn gì hạnh phúc
khi thư đến
Tỏ tâm tình trìu
mến gởi nhau
Ý thơ đồng cảm
dồi dào
Hương thơm theo gió
ngạt ngào tỏa ra
Trăng vàng chiếu
rọi qua đúng lúc
Cho sáng ngời đóa
cúc ủ lòng
Long lanh những
giọt sương đông
Thở than trong cõi
hư không nỗi buồn
Hạ tàn thu tới
sầu phong cảnh
Như cuộc đời quẳng
gánh mà thôi
Ba chìm bảy nổi
kỳ khôi
Phương xa cố gạt
đắng môi lệ nhòa
Thương yêu chân thật
trong tha thứ
Những ghét thù
buông giữ phước lành
Chữ tình đậm mãi
màu xanh
Muôn hoa khoe sắc
trĩu cành mến yêu
06-09-11
CHỮ THƯƠNG
Chữ thương phát
xuất từ đâu đến?
Trong tâm tư trìu
mến lẫn nhau
Tựa như dòng suối
dạt dào
Thật chân đồng
thuận ngọt ngào lời ra
Vì thương nên chịu
xa đôi lúc
Dẫu biết rằng côi
cúc lạnh lòng
Mùa hè hơn tiết
trời đông
Sớt chia tình cảm
để không thấy buồn
Ai cũng có một
khuôn hoàn cảnh
Mỗi cuộc đời
người gánh chịu thôi
Cười vui là đóa
hoa khôi
Tránh sao đừng để
màu môi nhạt nhòa
Chữ thương có chan
hòa mọi thứ
Bỏ hẹp hòi, biến
dữ thành lành
Hương thơm bát
ngát tươi xanh
Nở hoa đơm trái
đầy cành dấu yêu
Minh
Hồ
06.09.11
|
BÀI
THỨ 548 : GIỮ VỮNG LÒNG TIN
Họa bài Đừng nghĩ cô đơn của TH Minh Hồ
Từ thuở nào tâm
hồn khiếm khoáng
Khi thời gian như
mũi tên bay
Cho màu lá úa xanh
thay
Nỗi niềm chôn giấu
những ngày buồn vui
Kỷ niệm đẹp có
còn ghi nhớ
Cát vàng xưa bở
ngở dấu chân
Bên hàng dương liễu
trồng gần
Mỗi khi thiếu vắng
bao lần đợi trông
Nghe tiếng sóng
dội bờ thanh thản
Khác dòng sông dĩ
vãng quê nhà
Gió đưa cành liễu
la đà
Sáng đi tối lại
mong qua hết tuần
Ngọc quý dũa mài
còn muôn sắc
Như tình trân quý
thắt màu xinh
Quyết tâm giữ vững
lòng tin
Bạn bè sinh hoạt
linh đình thăng hoa
Montpellier, 07.09.11
ĐỪNG NGHĨ CÔ ĐƠN
Mong em để tâm hồn
phóng khoáng
Xem mọi điều như
áng mây bay
Không hề thấy
những đổi thay
Cô đơn nào có,
mỗi ngày cười vui
Dù đôi lúc bùi
ngùi nhung nhớ
Gió lây mành cửa
ngỡ bước chân
Người đi xa trở
về gần
Cho em đây hết quay
quần ngóng trông
Mong em để cho
lòng thanh thản
Tưởng tượng anh
còn lảng vảng nhà
Lời qua tiếng lại
đậm đà
Dẫu rằng tuổi đã
bước qua lục tuần
Màu tóc đen đang
lần thay sắc
Điểm phong sương se
thắt dáng xinh
Nhưng anh vẫn vững
niềm tin
Con đường hạnh phúc
chúng mình rộ hoa
Minh Hồ
Gerzat, 07.09.11
|
BÀI
THỨ 549 : NGƯỜI ĐI MAU VỀ
BX.CB
Người đi mau về đây
Người đi xa bao
ngày?
Người đi xa em nhớ
Từng đêm nghe sầu
vây
Nhìn trăng sao,
trời cao
Hồn như bay phương
nào?
Tìm yêu thương say
đắm
Vì sao đem rời
nhau?
Cầu xin hết ngăn
cách
Vượt qua bao thử
thách
Đôi ta đời tươi vui
Quên giây phút bùi
ngùi
Người đi xa giờ
đâu?
Vườn hoa chưa phai
mầu
Ngàn hương thơm lan
tỏa
Người ơi quay về
mau
Montpellier, 08.09.11
BÀI
THỨ 5550 : CƠN
MƯA SẦU
Họa bài Tình Xa của TH Hoàng Diên Thụy
Họa bài Tình Xa của TH Hoàng Diên Thụy
Cơn mưa nặng giọt nhớ quê hương
Hạ tiễn Thu về dạ vấn
Phượng
Lá hoa rơi rụng trải đầy đường
Ve sầu ngưng tiếng đàn rên siết
U ẩn buồn trôi giạt bốn phương
Lịm xác quê người hồn tức tửi
Qua lời nhắn gởi suốt đêm trường
Qua lời nhắn gởi suốt đêm trường
09-09-11
TÌNH
XA
Mười
tám năm rồi biệt cố hương,
Lòng luôn nghĩ đến,
nhuốm sầu vương.
Thương về lối cũ quanh
bờ trúc,
Nhớ mãi người xưa chốn
học đường.
Hoài niệm đong đưa hồn
viễn xứ,
Nợ duyên đeo đẳng kiếp
tha phương.
Chiều xuân tuyết phủ
buồn vô hạn,
Khắc khoải tình xa
luống đoạn trường.
Hoàng
Diên Thụy
|
BÀI
THỨ 551 : YÊN TÂM
Họa bài Xin
cảm thông của TH Minh Hồ
Cơn mưa thu tỉ tê
chưa dứt
Đọng trên cành
nắng rực vấn vương
Tiết trời khó mà
đo lường
Gây nên bão tố trên
đường nhân gian
Khổ đau đến tràn
lan vô cảm
Những phố phường
thưởng lãm muôn màu
Giờ còn ngập nước
đã lâu
Xác người rửa nát
từ đâu nực nồng...
Không lo nghĩ của
còn hay hết
Đã bao năm xây dựng
nghiệp duyên
Giờ đây trút bỏ
muộn phiền
Mỏi mong thanh thản
chẳng riêng một mình
Nay dù lẻ loi hình
hay bóng
Cũng cố cười,
buồn đóng khép mi
Đã qua lứa tuổi
xuân thì
Anh ơi đừng có lo
chi ở nhà
10-09-11
XIN CẢM THÔNG
Anh tưởng cung đàn
sầu chấm dứt
có ngờ đâu ray
rứt còn vương
lòng đem cân độ
phân lường
sao cho hoà nhịp
khúc đường thế nhân
Mong ấm áp xa gần
tình cảm
chẳng quên tô thêm
đậm rực màu
hoa lòng khoe sắc
bền lâu
phấn hương lan tỏa
đâu đâu mặn nồng
Anh tưởng nỗi chờ
mong đã hết
kể từ khi cùng
kết nợ duyên
buồn vui chia sẻ
ưu phiền
không còn chôn
giấu niềm riêng của mình
Cảm thông anh chia
hình xẻ bóng
để phương em sương
đọng rèm mi
nơi đây anh cũng
thầm thì
vì do hoàn cảnh
nên đi vắng nhà
Minh Hồ
10.09.11
|
BÀI
THỨ 552 : TIẾC QUÁ XÁ
được về nắm lại
bàn tay
nói lời thỏ thẻ
điều nầy ở đây
dù rằng khắc khẩu
mỗi ngày
nào cho cuộc sống
tù đày luôn chăng?
Đưa nhau ra ngắm
vầng trăng
Gió đưa hương tỏa
quyền năng sáng ngời
Tách trà cụng
chén gọi mời
Cho tình mãi thấm
như lời mật ra
Hai tour* đâu có
cách xa
Oán thù nên đá
biến ra máu hồng
Bốn mùa Xuân Hạ
Thu Đông
Bao năm chung sức
bỏ công dựng trồng
Phút giây tung nổ
trời long
Mười năm chỉ mới
tạo xong cái giàn
(tiếc quá xá !)
Nhà tui vắng mới
luận bàn
Xướng thơ sẽ tới
tỏa lan đây nầy
Nhạc đàn ai vẫn mê
say
Có quên bếp núc
còn may có mì hihi...
It́ hàng họa lại
gởi đi
Phụ tùy phu xướng
bởi vì “yêu tui”
Thân chúc cả nhà
Thân tâm an lạc
11-09-11
nhà nhỏ như lòng bàn
tay
"anh ơi! phụ
đẩy cái này qua đây"
trong tuần nghì có 2
ngày
hình như em muốn đọa
đày tui chăng??
hôm qua cúp điện
sáng trăng
thì thầm to nhỏ bảo
rằng nghỉ ngơi
sáng nay vội vã em
mời
ốp la bơ Pháp, cà
phê mô-cà
xong rồi lại nói gần
xa...
"nhờ anh dời
mấy chậu hoa, chậu hồng
trời này sắp sửa
sang đông
chổ này không nắng,
uổng công em trồng
xong rồi đến gốc
thanh long
mong cho hoa nở
nhớ đóng cho em cái giàn..."
(chu choa ui!)
em thì chỉ giỏi
tài bàn
thương em tui mới
gian nan thế này !!!
vui thì ăn uống
no say
buồn thì em
nói... "hôm nay ăn mì"
thôi thì lỡ 1
bước đi
em cười nụ thắm,
biết vì "iêu tui"
Thân chúc cả nhà
cuối tuần an vui :)
|
BÀI
THỨ 553 : HẾT NGĂN CÁCH
Họa bài Sắp
kề bên nhau của TH Minh Hồ
Anh
vắng xa đầu Thu sương lạnh
ngọn
gió lùa lây mảnh màng đêm
động
lòng se thắt con tim
nhớ
nhung mong thấu nơi miền non xanh?
Chị
Hằng hiện đầu gành trăng tỏ
chờ
trông chú Cuội ngõ quê nhà
khát
khao kề cận thiết tha
người
tình muôn thuở nơi xa mau về
Dãy
ngân hà đam mê hoen lệ
lấp
lánh rơi kể lể xót thương.
đớn
đau không thể đo lường
nhịp
cầu ô thước, quạ vương bắc đà
Ngưu
Lang Chức Nữ hòa ước mộng
từ
tiên bồng chói lộng tình đem
xuống
nơi hạ giới cho em
rằng
là ngăn cách hai bên hết rồi
12-09-11
SẮP KỀ BÊN NHAU
Thời tiết đổi Thu
về gió lạnh
Phố Gerzat hiu
quạnh từng đêm
nằm mơ nghe tiếng
trái tim
hỏi anh có nhớ
về miền biển xanh?
Anh vội vàng đáp
nhanh bày tỏ:
sao quên hiền nội
ở nơi nhà
mỏi mòn chờ đợi
thiết tha
vòng tay ấm của
người xa mới về?
Và đôi mắt tràn
trề giọt lệ
vui mừng dâng ngập
bể yêu thương
xa nhau mới thấy
vô lường
đỉnh cao tình cảm
vấn vương đậm đà
Chợt tỉnh giấc
biết là cơn mộng
anh lấp dần
khoảng trống buồn đem
dệt vần thơ gởi
về em
báo tin sắp sửa
kề bên nhau rồi
Minh Hồ
12-09-11
|
BÀI
THỨ 554 : TRÁCH ÔNG TRỜI
Họa bài Chị Hằng của TH Song Quang
Ngày rằm trăng
sáng quá ai ơi !
Nhắn gió rằng anh
hãy giữ lời
Vế sớm cùng em đi
dạo phố
Hai tuần xa vắng
chả đi chơi
Chờ thơ chẳng thấy
buồn da diết
Bạn rủ đi cùng
khắp mọi nơi
Vì sợ khi già
không được hưởng
Nằm nhà ăn ngủ
trách ông trời
Minh Hồ Đào
CHỊ HẰNG
Bắt thang lên viếng
chị Hằng ơi !
Cùng chị hàn huyên
ngỏ mấy lời
Cung Quảng có ai
ngồi đó chứ ?
Cành đa muốn chị
nhấc lên chơi
Thu nầy hỏi nhỏ
:"bao nhiêu tuổi ?
Xuân tới tim yêu đã
có nơi ?
"Mơ ước mai sau em với chị
Nắm tay nhau bước dạo trên trời .
SONG
QUANG
(Trăng Thu 2011
|
BÀI
THỨ 555 : LỜI NÓI KHẼ
Họa bài Tiếng Thu Sang TH Song Quang
Nơi đó nghe
đây lời nói khẽ
Áo choàng
vào ấm áp đêm sang
Cho hơi lạnh
chẳng còn xa lạ
Mùa tuyết
rơi hoa héo úa tàn
Nơi đó nghe
đây lời nói khẽ
Vắng
nhà xa nhớ mỏi mong ai
Trời
bừng sáng ngập tràn tia nắng
Sao
cuộn tròn chăn gối ngủ hoài
Nơi đó nghe
đây lời nói khẽ
Dù nhà nhỏ
cứ tưởng lâu đài
Có hoàng tử
dấu yêu trong mộng
Cùng nắm tay
đi dạo buổi mai
Nơi đó nghe
đây lời nói khẽ
Cả ngày cặm
cuội viết vần thơ
Lãng quên
hết để lòng vui nhé
Xem cuộc đời
người tựa giấc mơ
16.09.11
TIẾNG
THU SANG
Mượn
ý từ hai câu thơ cổ
"Ngô
đồng nhất diệp lạc,
Thiên
hạ cộng tri Thu "
Chỉ
một lá vàng rơi rất khẻ !
Thế
nhân đều rõ tiếng Thu sang
Có
ai biết được thêm điều lạ ?
Một
chút bâng khuâng lúc Hạ tàn .
Chỉ
một lá vàng rơi rất khẻ !
Ve
sầu thôi hát khúc bi ai
Gió
hơi se lạnh,hanh màu nắng
Đủ để
hồn thêm mối cảm hoài .
Chỉ
một lá vàng rơi rất khẻ !
Trời
xanh thay sắc nét trang đài
Mây đan áo
mới,xây lầu mộng
Mừng đón
Thu về buổi sớm mai.
Chỉ
một lá vàng rơi rất khẻ !
Hơi
Thu mở ngõ đợi vườn thơ
Bâng
khuâng tình nhớ,chào Thu nhé
Mang
đến cho đời những ước mơ.
SONG QUANG
9/15/2011
|
BÀI
THỨ 556 : KHÔNG BON CHEN
Họa bài Thú
điền viên của TH Nguyễn Gia Linh
Chưa già không nhớ
đã bao phen
Nghĩ đáng thương
thay thân phận quèn
Mệt mỏi đêm ngày
lo mất trí
Biếng lười họa
xướng cũng thành quen
Tháng ngày vội vã
phóng nhanh lướt
Cợt gió thì thầm
qua chốt then
Tri kỷ tri âm vui
chặng cuối
Chẳng vì danh lợi
để bon chen
22-09-11
THÚ ĐIỀN VIÊN
Ngẫm đến sự đời đã
lắm phen
Không lo chi nữa cái
tôi quèn
Ngày xưa nghèo khó
chưa nài quản
Cảnh mới thanh nhàn
chẳng dễ quen
Mấy quyển thơ văn
còn nặng nợ
Hai gian sử sách
chẳng cài then
Cơ trời giúp đỡ
cho an phận
Mới biết thân già
hết lấn chen
Nguyễn
Gia Linh
|
BÀI
THỨ 557 : HỒI NIỆM
Họa bài Còn
đâu nét đẹp chân quê của TH Song Quang
Biết bao kỷ niệm
tràn về
Hè sang gió thổi
lá me khắp làng
Suy tư một chút
ngỡ ngàng
Trước lời khen
tặng dung nhan mượt mà
Nhớ thời lứa tuổi
năm, ba
Đuổi chơi cút bắt
không tha dễ dàng
Trượt chân đau xót
nào màng
Rủ nhau tìm cá
dưới hàng đê cong
Mặc cho sương phủ
mây hồng
Anh trao nhẫn cỏ
thay vòng ngọc trai
Lao đao, lận đận
như ai
Phương xa trĩu nặng
hai vai kiếm tiền
Cuối đời trông cậy
bạn hiền
Buồn vui chia sẻ
tựa kiềng kết dây
Nhìn hoàng hôn
xuống lòng ngây
Sắc trời tím thẩm
tháng ngày khi xưa
Mong sao cây trái
được mùa
Dân làng vui hội
thương vừa quý yêu
30-09-11
CÒN ĐÂU NÉT ĐẸP CHÂN
QUÊ !
(Nhại theo thơ Nguyễn
Bính)
Chiều qua,thành
phố em về
Chờ em đầu
ngõ,cây me trường làng
Ôi thôi ! tôi quá
ngỡ ngàng
Váy cao bó
sát,dung nhan mặn mà
Còn đâu áo
vải bà ba ?
Quần
thung đen nhánh thiết tha dịu dàng?
Còn đâu mắt
biếc mơ màng ?
Mày
thanh đậm nét hai hàng mi cong ?
Tóc ,tay
nhuộm đỏ môi hồng !
Chân mang cao
gót,cổ vòng hạt trai
Em giờ đâu
kém thua ai !
Điện thoại
di động , quàng vai bóp tiền
Còn đâu dáng
vẻ ngoan hiền !
Của thời
hai đứa kiềng kiềng nhảy dây
Bỏ thời con gái
thơ ngây
Ruộng đồng,chân đất
của ngày xa xưa !
Phải em giữ dáng
quê mùa
Thật thà,chất
phác lại vừa dễ yêu .
SONG QUANG
|
BÀI
THỨ 558 : NỢ NHAU
Họa bài Thưởng
Xuân của TH Chân Diện Mục
Kiếm tìm vần họa
muốn điên đầu
Hết đối chữ rồi
tới vận sau
Hiểu ý người, tim
đang thủ thỉ
Biết rằng nợ vợ
đấng mày râu
Yêu em nào xá chi
thân cực
Thương kết duyên
tình thắt chặt lâu
Cho hết kiếp này
dù có lúc
Cải nhau ầm ỉ vẫn
thâm sâu
01.10.11
NỢ VỢ
Ta mang nợ vợ để
trên đầu
Trả hết chắc là đến kiếp sau Em chạy tảo tần nuôi lũ nhóc Ta ngồi bí xị nhổ chòm râu Đi vô xó bếp pha phin sữa Bưng tới nhà ngoài ấp úng lâu Lỏn lẻn gãi đầu dâng G Chân Diện Mục |
BÀI
THỨ 559 : THÈM MUỐN
Họa bài Thưởng
Xuân của TH Chân Diện Mục
Về lại Mỹ Tho không thích
bom
Lôm chôm, nhản lại
ăn nguyên chòm
Dừa tươi sản phẩm
nhiều vô kể
Dùng nấu lươn hay
cá lóc om
Muốn cho hương vị
thêm màu sắc
Cộng ớt, tiêu thơm
cay xé mòm
Ngày tháng trôi
nhanh sao vội vã
Lúc về Pháp chưa
hết thèm tom
011011
THƯỞNG XUÂN
Chợ tết đi vòng lựa trái bom Lại thêm nhãn tiến một đôi chòm Vòng qua lựa tiếp vài con lóc Tương ớt dặm vào để nữa om Chuối ngư chuối già cùng đu đủ Đỏ vàng trứng cuốc chín mòm mòm Chầu văn mời bạn thêm thi hứng Tay chén tay dùi gõ chát tom
Chân Diện Mục
|
BÀI
THỨ 560 : THÊM MÙA THU LẠI ĐẾN
Họa bài Sao Thu
vội vã đến của TH Minh Hồ
Thêm mùa Thu lại
đến
Gợi hình ảnh
luyến vương
Khi gió lùa tơi tả
Lá vàng trải đầy
đường
Thêm mùa Thu lại
đến
Hồi tưởng bao mến
thương
Tình bạn bè chung
lớp
Tiếng guốc dội sân
trường
Thêm mùa Thu lại
đến
Từng chiếc lá trên
cành
Nhuộm màu sắc thay
đổi
Theo thời gian trôi
nhanh
Thêm mùa Thu lại
đến
Cầu vòng báo không
mưa
Để đôi bờ ngăn
cách
Ngậm ngùi khi tiễn
đưa
Thêm mùa Thu lại
đến
Tựu trường nhộn
nhịp về
Niềm vui nghe tiếng
trống
Thời học sinh say
mê
06-10-11
THU SAO VỘI VÃ ĐẾN
Thu sao vội vã
đến
Cho hồn tôi vấn
vương
Nhớ phút giây
quyến luyến
Ngày lứa đôi rẽ
đường
Thu sao vội vã
đến
Cho cuộc tình yêu
thương
Bên nhau giờ tan
biến
Cách xa muôn dặm
trường
Thu sao vội vã
đến
Cho chiếc lá lìa
cành
Cùng gió bay quấn
quyện
Theo chân người
bước nhanh
Thu sao vội vã
đến
Cho phố chiều đổ
mưa
Hoang vắng vô bờ
bến
Giọt lệ sầu đong
đưa
Thu sao vội vã
đến
Vẫn chưa thấy
người về
Bao ngày đêm ẩn
hiện
Trong giấc mơ đam
mê
Minh Hồ
|
BÀI
THỨ 561 : NHỚ CHA
Họa bài Mừng
Lan Hồ Điệp trổ bông của TH Minh Tâm
Dường như từ chốn
cõi hư không
Có dáng thân yêu
trong nắng hồng
Tiếng của Cha già
nay đã khuất
Vọng về nào khác
điệu ve, ong
Tràn trề cảm xúc
trong tâm não
Ngập cả hồn con
nỗi nhớ trông
Ngày tháng không
quên bao kỷ niệm
Mùa hè dạo phố
giữa người đông
06.10.11
MỪNG LAN HỒ ĐIỆP
TRỔ BÔNG
Thân treo lơ lửng
giữa tầng không,
Hồ điệp lung linh
ửng sắc hồng,
Sáng sớm nắng ươm
tươi má phấn,
Chiều tà sương nhuộm
mát lưng ong.
Dịu dàng đón gió,
vươn mình trổ,
Bẽn lẽn chờ trăng,
ngẫng mặt trông.
Hứng giọt mưa thu
càng diễm lệ,
Rạng ngời dáng vẻ
buổi hừng đông.
Minh Tâm
|
BÀI
THỨ 562 : LỜI NGỎ CUỐI HẠ
Họa bài Kỷ
niệm vào thu (2) của TH Nguyễn vạn Thắng
Từ ngày người đi
thấy nhà vắng lạnh
Nếm mùi đời hiu
quạnh phai sắc màu
Nhớ hôm nào đau
đớn cảnh xa nhau
Hoàng hôn xuống
vùi sâu lời hứa trước
Đạp lá khô nai ngỡ
ngàng chân bước
Nghe suối reo làm
ướt cánh hoa rơi
Rừng dường như còn
vọng tiếng nói cười
Làm muôn thú sợ
lưới giăng trốn vội
Hồn quây cuồng như
thấu lời kêu gọi
Nỗi niềm riêng
chiếu rọi dấu thân quen
Vượt chông gai cho
chân cứng đá mềm
Bao dĩ vãng êm đềm
lan trong gió
Đã nhiều năm mảnh
vườn đào bỏ ngõ
Người chăm sóc đã
tỏ rõ nguồn xưa
Thành thật qua
những câu nói bông đùa
Rằng mơ ước tình
khua thường tự vấn
Có phải chăng
thuyền hoa nay thoát cạn
Để nồng nàn lai
láng từng khắc giây
Chan chứa niềm vui
qua bao tháng ngày
Và từ đó đắm say
sau Hạ ấy?
9-10-11
KỶ NIỆM VÀO THU (2)
Trời Denver, gió Thu
về chớm lạnh
Hàng lá xanh
trong nắng đổi thay màu
Lưới nhện giăng còn
vương vấn bên nhau
Thương nhớ quá mùa
Thu nào thuở trước
Mái trường xưa hôm
nào ta sánh bước
Em đưa tay đón vội
lá vàng rơi
Nét reo vui nhìn anh
nở nụ cười
Rồi mắc cở quay
đi chân bước vội
Chiều Thu ấy tim
lòng như réo gọi
Nắng Thu về chiếu
rọi con đường quen
Ngồi bên nhau, lời
êm ái ngọt mềm
Tà áo trắng đi về
vui trong gió
Giờ vắng em, Thu lại
về trước ngõ
Chạnh nỗi lòng nhớ
lại chuỗi ngày xưa
Lá vàng rơi chạnh
vắng tiếng vui đùa
Cơn gió thoảng mưa
gợi buồn vương vấn
Thời gian qua vẫn
hoài chưa vơi cạn
Để tim lòng lãng mạn
trong phút giây
Tình qua mau còn đâu
những chuỗi ngày
Mong còn nhớ ...mưa
rơi chiều Thu ấy
Nguyễn Vạn Thắng
|
BÀI
THỨ 563 : BIA NÀO
KHÁC RƯỢU
Họa bài Tự
tiếp thị của TH Chân Diện Mục
Uống bia cũng xỉn
bởi nhiều men
Đầu óc quay cuồng
như chớp đèn
Xe lái đường ngay
phóng chạy ẩu
Nên dừng để mắt
hết tèm nhem
Nghĩ ngơi giây phút
cho tươi tỉnh
Chớ để mặt
mài tựa lọ lem
Chẳng những cong
lưng lo đóng phạt
Mà còn học luật
tránh lời dem
16-10-11
TỰ TIẾP THỊ
Trời đất nghiêng bầu cụng chút men
Trông vời sương toả lúc lên đèn
Xương gầy vai nhọn tai lãng lãng
Da xếp đường mương mắt nhẹm nhem
Tả hận từng phen tung ngọn bút
Nén sầu đổ xuống giấy tèm
lem
Cười khan ngửa
cổ đùa ông Tạo
Gàn quải mần chi lão bét dem
Chân Diện Mục
|
BÀI
THỨ 564 : TRĂNG THU
Họa bài Đêm thu
của TH Thanh Khang
Vầng trăng soi rõ
bước rong chơi
Phong cảnh đêm Thu
nét vợi vời
Lấp lánh sương rơi
trong tiết lạnh
Chập chờn văng
vẳng tiếng ru lơi
Phương này còn mãi
ôm ray rứt
Chốn cũ thuyền
tàu vượt biển khơi
Mới đó mấy mươi
năm biệt xứ
Trong lòng cô lữ
vẫn bồi hồi
19-10-11
ĐÊM THU
Đêm nay tản bộ ngắm trăng chơi,
Thoang thoảng hơi sương mát tuyệt vời.
Xào xạc lá khô chân chậm bước,
Đong đưa cành lá liễu buông lơi.
Sao trời lấp lánh rơi từng giọt,
Thuyền nhỏ nhấp nhô lướt dặm khơi.
Tiếng hạc bay đêm kêu vọng lại,
Tâm tư mạc khách luống bồi hồi...
Thanh Khang
19-10-2011
(*) Nghe tiếng hạc liên tưởng đến tiếng quốc
lẻ bạn kêu đêm ở quê nhà.
|
BÀI
THỨ 565 : RÕ KHỔ
Họa bài Đãi
bạn đường xa của TH Thanh Khang
Nghe bán đồ “sole”*
cảm thấy hăng
Mua về rồi bụng
dạ băn khoăn
Còn đâu khoảng
chứa trong ngăn tủ
Không có chỗ nào
giải khó khăn
Bởi tật tham lam
mua dự trử
Vì luôn lo sợ giá
leo tăng
Cho nên quanh quẩn
canh hàng hạ
Giá cả mỗi ngày
thay đổi chăng?
21.10.11
ĐÃI BẠN ĐƯỜNG XA
Tìm kiếm nhà hàng có vẻ hăng, Menu xem mãi vẫn băn khoăn : Tôm hùm,mực thẻ cao cô-lét (cholesterol) Gà rán,vịt quay cũng khó khăn ( mỡ nhiều) Súp yến,bào ngư e quá ít, Kem,chè,bánh ngọt sợ đường tăng. Chi bằng cơm cá yên tâm nhất, Bún mắm khuya về phụ được chăng ?(*) Thanh Khang 21-10-11 (*) Bạn tôi chỉ thăm một lần rồi vắng luôn |
BÀI
THỨ 566 : MƯA THU NHỚ MẸ
BX. TL
Nhìn màu hoa héo
úa
Giọt mưa thu đầy
trời
Khắp nẻo đường
nhầy nhụa
Xác lá vàng muôn
nơi
Khát khao thèm tia
nắng
Sưởi lòng lạnh
bủa vây
Vầng thái dương
sắp lặn
Sẽ trôi qua một
ngày
Nỗi buồn dâng cảm
xúc
Gởi gấm trên trang
thơ
Ủi an đời côi cút
Thân lữ thứ bơ vơ
Chốn xa triền miên
nhớ
Cách nhau vạn ngàn
trùng
Mẹ chờ con quay
trở
Về quê nhà sống
chung?
271011
BÀI
THỨ 567 : NỢ VƯƠNG
Họa bài Vấn
vương của TH Nguyễn vạn thắng
Biết đến bao giờ
mới trả xong
Nợ thơ vương vấn
mãi trong lòng
Nên mong sao đáp
lại cho hết
Nhả bút tuôn trào
bớt đợi trông?
Buồn đời đâu biết
tỏ cùng ai
Nơi xứ người ta năm
tháng dài
Cứ phải ngậm ngùi
khi tuyết đổ
Nhớ về kỷ niệm
chẳng mờ phai
Tự an ủi mình
cũng vui rồi
Cố đuổi xua sầu
gây tím môi
Giấu kín niềm đau
qua ngấn lệ
Cho đừng thành
giọt mãi tuôn rơi
Bây giờ cuộc sống
tựa mây trôi
Nắng sớm chiều mưa
đã dập vùi
Khao khát hầu như
tan rã hết
Theo dòng đời cuốn
hút lâu rồi
Nợ tình chưa dứt
bởi không nguôi
Lưu giữ trong tim
những tiếng cười
Ngăn chận sóng
trào dâng cảm xúc
Dù thuyền xa tít
tận trùng khơi
Quỳnh nở đầy sân
tô điểm thêm
Vườn hoa sáng rực
ánh trăng thềm
Rượu cay uống cạn
men nồng thắm
Xướng họa bên nhau
ta chẳng quên
Ca hát nhạc vàng
theo nhịp mau
Âm vang che lấp
những cơn sầu
Không gian chìm
lắng trong thanh tịnh
Tha thứ, khoan dung
sẽ hiểu nhau
Nợ vương dù biết
đã từ lâu
Kiếp trước chưa
thương đến bạc đầu
Dang dở tơ duyên nên
luyến tiếc
Kiếp nầy đàn trổi
nhịp bên nhau
01-11-11
VẤN VƯƠNG
Thơ tình viết mãi
vẫn chưa xong
Viết gửi riêng ai tỏ
nỗi lòng
Giấy trắng bút
nghiên còn đọng mực
Người xưa đâu vắng
để chờ trông ?
Những lúc lòng buồn
nhớ đến ai
Đêm ôm gối mộng suốt
đêm dài
"Em đâu ? Tôi
gửi giòng thư cũ"
Nét bút bây giờ chắc
nhạt phai
Cứ tưởng giờ đây đã
hết rồi
Không còn giọt lệ
thắm bờ môi
Nào ngờ chia cách
lòng đau xót
Em có bao giờ nhỏ lệ
rơi
Chẳng lẽ đời sao mãi
nổi trôi
Bao cơn sóng gió lấp
chôn vùi
Gió ơi ngươi hãy
ngừng cơn lốc
Cảm lạnh hồn ta quá
đủ rồi!
Tiếc nhớ u hoài mãi
chẳng nguôi
Nhớ từng giọng nói
tiếng em cười
Những khi thao thức
đêm trằn trọc
Như tưởng lòng mình
lạc biển khơi
Giờ thấy Thu về lại
nhớ thêm
Ngoài hiên lá rụng
rớt bên thềm
"Lá vàng từng
cánh rơi từng cánh"
Người ấy cho lòng
mãi khó quên
Thời gian ngày tháng
mãi trôi mau
Tiếc nhớ về em mắt
lệ sầu
Lẽ bước mình tôi
đường phố vắng
Lòng buồn nhớ lại
thuở quen nhau
Ra đi bỏ Nước đã bao
lâu
Ngồi nhớ ra thơ tiếc
thuở đầu
Những buổi hẹn hò,
lời hứa hẹn
Ôm sầu mắt lệ khóc
thương nhau...
Nguyễn Vạn Thắng
|
BÀI
THỨ 568 : DU LỊCH
Họa bài Náo
nức của TH Minh Hồ
Bốn ngày du lịch*
cạnh bên nhau
Cảnh đẹp nhưng
trời lại tối mau
Cùng với mưa hoài
đường phố vắng
Không còn hứng thú
như ban đầu
Khi đi đã đón xem
thời tiết
Lúc đến Espagne
nắng rực màu
Nhưng chỉ thoáng
qua rồi ảm đạm
Chẳng màn lưu
luyến ở chơi lâu
011111
NÁO NỨC
Nhìn thấy người
ta rủ cưới nhau
Trong lòng náo
nức muốn nhanh mau
Ngày lành đã
tính từ lâu chọn
Tháng tốt, ký tên
lúc bạc đầu
Thấm thoát đến
nay gần kỷ niệm
Một năm ra sức
đậm tô màu
Gia đình mới dựng
chung vui sống
Mong ước yên lành
giữ được lâu
Minh Hồ
|
BÀI
THỨ 569 : GIÒNG LỆ SẦU
Họa bài Lệ
thầm của TH Minh Hồ
Niềm khát khao
trông mãi
Sắp qua một kiếp
người
Mắt còn nhìn được
lại
Quê hương xa ngàn
khơi
Ở đất người xứ
lạ
Lòng ôm ấp nhớ
nhung
Những tấm chân
tình đã
Cách ly vạn ngàn
trùng
Mỗi khi mùa lá
rụng
Gió cuốn bay khắp
nơi
Gần đến ngày giỗ
cúng
Cha lìa bỏ mọi
người
Luôn hoài bảo quá
khứ
Dòng nước chảy về
nguồn
Dừng bước chân lữ
thứ
Khô giòng lệ sầu
tuôn
2.11.11
LỆ THẦM
Một ước mơ chờ
mãi
Gần hết cuộc đời
người
Vẫn chưa quay bước
lại
Từ lúc vượt biển
khơi
Đến phương trời xa
lạ
Bốn mùa đều nhớ
nhung
Khối tình thân nay
đã
Cách xa nhau nghìn
trùng
Thu về lá vàng
rụng
Ngập lối đi muôn
nơi
Như vùi chôn ấm
cúng
Cảnh gia đình đông
người
Kiếm tìm về quá
khứ
Để không quên cội
nguồn
Mấy mươi năm lữ
thứ
Lệ thầm chẳng
ngừng tuôn
Minh Hồ
01.11.11
|
BÀI
THỨ 570 : LŨ LỤT TRỜI THU
Họa bài Thu
cảm(2) của TH Nguyễn
Gia Linh
Lũ lụt hoang sơ
đất võ vàng
Trời buồn ảm đạm
lúc Thu sang
Giông gây thành bão
nguồn mưa đổ
Gió rít triền miên
tận ngút ngàn
Nhìn cảnh thiên tai
người vội vã
Trông thuyền đi
chuyển tiếng ồn vang
Gọi nhau cấp cứu
người nhiều tuổi
Không muốn rời xa
khỏi xóm làng
09.11.11
THU CẢM (2)
Gió lạnh mưa rơi lá
trổ vàng
Theo cùng năm tháng
chọn mùa sang
Rừng phong đối cảnh
thay vầng sáng
Cánh nhạn tung mây
lướt dặm ngàn
Hai cõi đông tây…
lời sấm động
Năm châu bốn biển
tiếng ngân vang
Hỏi người quê cũ còn
nghe vẳng
Nhạc khúc suy tư dậy
xóm làng !
Nguyễn Gia Linh
|
BÀI
THỨ 571 : TỰ KHUYÊN
Họa bài Cách
ở đời của TH Nguyễn Gia Linh
Trẻ thơ nào có
biết mùi đời
Biệt xứ nên tàn
lụn tuổi chơi
Tiếng Mẹ ru đêm như
nhắn nhủ
Lời Cha nhớ mãi
lúc môi cười
Dẫu cho đời sống
đầy gian khổ
Rằng sẽ noi gương
trọn kiếp người
Phấn đấu đến chân
mòn gót mỏi
Tương lai có được
chẳng cầu Trời
11-11-11
CÁCH Ở ĐỜI
(Cảm tác theo bài
Cách ở đời của Nguyễn Công Trứ)
Xử sự làm sao giữa
chợ đời
Vừa lòng thiên hạ,
chẳng (…) trò chơi
Lời nghe tức giận,
tai ngơ điếc
Tiếng nói trêu gan,
miệng nhoẻn cưòi
Sớm biết trốn hoài
không khỏi số
Còn hay chạy mãi khó
thành người
Từ đây phó mặc
cho may rủi
Muôn việc ganh
đua cũng tại Trời
Nguyễn Gia
Linh11-11-2011
|
BÀI
THỨ 572 : MONG NGÀY HỘI NGỘ
Họa bài Thu
cảm(2) của TH Nguyễn Gia Linh
Khánh thành* thị
xã mù sương
Tựa tàu rời bến
chẳng nhường biển khơi
Núi cao trông thấy
xa vời
Ẩn trong mây bạc
che trời xanh trong
Thân người cô lữ
long đong
Khác nào chim bị
nhốt lồng không trung
Chiều thu tư tưởng
mông lung
Nhớ về quê Mẹ
ngàn trùng cách xa
Còn đâu những buổi
chiều tà
Ngắm nhìn dáng Mẹ
thướt tha xứ nầy
Tình thương mẫu tử
tràn đầy
Những lời răn dạy
bủa vây không mờ
Nghe con thoát nạn
tới bờ
Cơ duyên hội ngộ
bao giờ chuyển qua
Cháu con sẽ gặp
ông bà
Bao năm cách trở
lớn ra nên người
171111
*Ngày 12 tháng 11 năm 2011 khánh thành
KHÚC TÌNH BÌNH MINH
Phương đông vàng ửng
tinh sương
Bình minh chim gọi
mây nhường nắng khơi
Hoa khoe sắc thắm
tuyệt vời
Vừng hồng tỏa ánh
góc trời đẹp trong
Lung linh ngọn cỏ
giọt đong
Thảm xanh lấp
lánh chiếu lồng không trung
Lặng nhìn lại
nghĩ mông lung
Như nghe tiếng
vọng cách trùng dương xa
Sương mơ dìu dịu
bóng tà
Thẩn thơ quanh
lối nơi tha hương nầy
Rạng đông đẹp
ngắm dâng đầy
Cách xa tình
luống núi vây mịt mờ
Lặng yên gót nhẹ
bên bờ
Mặt trời hé nửa
từng giờ ngày qua
Đó đây giữa chốn ta bà
Kẻ nương làng cũ, người ra xứ người……
Đặng
Xuân Linh
|
BÀI
THỨ 573 : SÀIGÒN GIÃ BIỆT
Họa bài Thu Huế
anh gặp giữa Sàigòn TH Đông Hương
làm sao quên được
những lời dạy của Mẹ
khi vào sinh viên
hãy chọn một chuyên khoa
để mai này có dịp
về thăm xứ Huế
con không hổ thẹn
đời trôi dạt phương xa
dù hôm nay đã
trưởng thành một thiếu nữ
với mẹ hiền con
vẫn là bé yêu thương
con thích nhất mỗi
lần mẹ hé cười nụ
cõi lòng con lãnh
lót như chim hoàng anh
bỗng một ngày con
đành rời xa mẹ vội
không kịp thốt lời
hẹn trở về quê xưa
niềm mơ ước nhìn
lại cảnh Huế thành Nội
niềm vui chung con
cùng Mẹ tả sao vừa
dòng thời gian
tuổi già như chiếc lá rụng
ký ức không phai
tựa truyền thuyết Thăng Long
mãi ẩn hiện nơi
xứ người con kiếm sống
kỷ niệm thiên thu
giây phút giã biệt SàiGòn
26.11.11
THU HUẾ ANH
GẶP GIỮA SÀIGÒN
trong thư gửi em anh viết từ quê mẹ
có cánh hoa sao trường mình cũ Văn Khoa
thu SàiGòn hôm nay nắng vàng rất Huế
anh nhớ thật nhiều bao kỷ niệm chưa xa
anh ngồi quán café , nhìn áo màu thanh nữ
đỏ, xanh vàng nhưng thiếu tím anh thương
thu trời Huế ngày tim em còn đang nụ
như môi phượng trường ai e ấp dành anh
sim tím ơi ! Sài Gòn thu anh nắm vội
anh chờ ngày ngang trở lại đường về xưa
áo em thêu hoa tím soan chiều vườn Nội
thêm chút thơ trăng mười sáu tuổi em vừa
trời SàiGòn , hôm ni thu chưa lá rụng
ngồi nhớ em , tà áo trắng cũ Gia Long
em vẫn Huế trong anh dù SàiGòn em sinh sống
nên hôm ni thu Huế anh gặp giữa SàiGòn
Đông Hương
|
BÀI
THỨ 574 : SOI GƯƠNG
Họa bài Hương
Thu TH Lam Vân
Ước mong đời sớm được
an nhàn
Bên cạnh người
cùng kết phượng loan
An ủi buồn vui
trong cuộc sống
Sẻ chia đến phút
biệt dương gian
Khi nào mới hết
sầu miên viễn
Mỗi độ thu sang lá
nhuộm vàng
Ray rứt tâm hồn đêm
xuống nhớ
Soi gương mới biết
sắc phai nhan
30.11.11
HƯƠNG THU
Đêm thu dịu mát cảnh thư nhàn
Vẳng tiếng tơ đồng
dạo phím loan
Mộng thắm bay vờn
nơi cõi tục
Mơ nồng lướt lượn
chốn trần gian
Niềm thương kín phủ
làn sương bạc
Nỗi nhớ mờ che ánh
nguyệt vàng
Giấc điệp bao lần
say ảo giác
Duyên hài hòa khúc
cạnh hồng nhan
Lam
vân
|
BÀI
THỨ 575 : QUA CẢNH HỒNG NHAN
Họa bài Hương
Thu TH Lam Vân
Hết tiết đông nầy
mới thấy nhàn
Giấy hưu hoàn tất
đẹp phòng loan
Hồ sơ đem nộp sao
cho đủ
Lưu mãi trọn đời
ở thế gian
Vui sướng lạc quan
lòng khó tả
Khổ đau tan biến
đón tình vàng
Lời nguyền kết
hợp thiên thu rã
Qua cảnh đời người
bạc sắc nhan
301111
HƯƠNG THU
Đêm thu dịu mát cảnh thư nhàn
Vẳng tiếng tơ đồng
dạo phím loan
Mộng thắm bay vờn
nơi cõi tục
Mơ nồng lướt lượn
chốn trần gian
Niềm thương kín phủ
làn sương bạc
Nỗi nhớ mờ che ánh
nguyệt vàng
Giấc điệp bao lần
say ảo giác
Duyên hài hòa khúc
cạnh hồng nhan
Lam
vân
|
BÀI
THỨ 576 : KINH TẾ SUY THOÁI
Họa bài Bầu
cử TH LTT
Ngồi xem tranh cải
thấy buồn rầu
Kinh tế năm châu
chỉ một câu
Phát biểu tiêu tan
trong chốc lát
Loan tin có thể
sụp chìm sâu
Hội đồng thảo
luận đưa phương án
Tập thể cho vay
thoát nạn hầu*
Mai một cứu nguy
dân khốn khổ
Toàn ban lãnh đạo
chọn bình bầu
*hầu tòa
02-12-11
BẦU CỬ
Thế sự bon chen thấy phát rầu
Tranh nhau miệng
lưởi nhử mồi câu
Phe nầy thao lược
tài cao rộng
Phái nọ gian hùng
trí thấp sâu
Quyền lực đầy tay ưa
tước vị
Ðỉnh chung ngập túi
thích công hầu
Danh to hiển hách
trùm thiên hạ
Lắm kẻ nghe theo
bỏ phiếu bầu !
LTT
|
BÀI
THỨ 577 : BẾN XƯA
Họa bài Tình
tự quê hương TH Mẫn Hồ
Cầu quây bến cũ
chốn quê xưa
Kỷ niệm nhớ nhung
tả chẳng vừa
Sáng sớm thuyền
đò xuyên tấp nập
Chiều tàn lấp
lánh ánh trăng thơ
Lục bình hoa tím
dể thương quá
Rể bám phù sa mãi
mịt mờ
Tiếng mái chèo
khua đều nhịp điệu
Hồn như lơ lững
cõi bơ vơ...
08-12-11
TÌNH TỰ QUÊ HƯƠNG
Thư ai gợi lại thoáng hương xưa,
Lòng xót tình quê
mấy cũng vừa.
Thương mãi hoa ngâu thời tuổi dại,
Cảm hoài áo tím
chuỗi ngày thơ.
Nỗi hờn vong quốc
còn vang vọng,
Vết tủi ly hương
chẳng xóa mờ.
Nhìn áng mây trôi
miền đất lạ,
Nghĩ về chốn cũ
nhớ vu vơ …
Man Ho
|
BÀI
THỨ 578 : LỄ
GIÁNG SINH LẠI VỀ
Họa bài Chào
đón Giáng Sinh TH Thanh Khang
Lại một đông về
lễ Giáng Sinh
Phố phường uyên
náo lượt là xinh
Ông bà đi kiếm quà
cho cháu
Con trẻ tim vui rộn
xập xình
Rạo rực muôn lòng
lo đón Chúa
Hân hoan đầy ắp
chẳng riêng mình
Mỏi mong hạnh phúc
trong nhân thế
Thoảt cảnh lầm
than, say đắm tình
15-12-11
CHÀO ĐÓN
GIÁNG SINH
Chào đón tưng bừng lễ Giáng sinh, Ông già áo đỏ tướng oai xinh. Hàng hàng đi rước nhiều vô kể, Lớp lớp hò reo nhạc xập xình. Người lớn lo toan quà thiệp gởi, Trẻ con háo hức nhận phiên mình. Tiệc tùng mời mọc trao qua lại, Ca hát vui chơi thắm đượm tình. Thanh Khang 15-12-2011 |
BÀI
THỨ 579 : HAM
VUI
Họa bài Bói
bài TH Thanh Khang
Chợ Tết ham vui
hết học bài
Rong chơi quên cả
ngày đêm dài
Về nhà lưng mỏi
chân đau buốt
Đi ngắm thôi mà mua
biết ngay
Giá cả món hàng
tăng vụt quá
Không thèm gì để
lùng bùng tai
Tiền hưu vừa đủ
cho đời sống
Tránh khỏi nợ nần
vướng hậu lai
17-12-11
BÓI BÀI
Tân Mảo tháng giêng
đã bói bài
Cốt xem vận số vắn
hay dài
Rút nhằm xì bích Tôi
lo lắng
Thầy phán năm nay Bà
chết ngay
Bủn rủn tay chân tim
đập mạnh
Lửng lơ trí não óc ù
taI
Ngồi lâu ngẫm nghĩ
thôi lo sợ
Đâu phải Thánh Thần
biết vị lai
THANH KHANG
|
BÀI
THỨ 580 : XUÂN XA NHÀ
Mùa Xuân năm nay
vẫn xa nhà
Nhìn thấy phố
phường giăng kết hoa
Nghe tiếng muôn
người lời khấn nguyện
Nhạc hòa tấu khúc
tận làng xa
Diệt nỗi lo âu
người thiếu thốn
Thiên tai lục lội
khắp nơi la
Hàng ngàn từ
thiện giúp nâng đở
Xoa vết đau thương
kẻ mất nhà
Mùa Xuân năm nay
vẫn đi xa
Sẽ gởi cho Mẹ
những món quà
Gói ghém chân tình
lời ước muốn
Mong ngày nào đó
hết bôn ba
Sum hợp gia đình
rộn rã lời
Than hồng tí tách
ấm không vơi
Bước chân lữ thứ
đâu còn nữa
Đôi mắt khô dòng
lệ hết rơi
17-12-11Trang giới thiệu
Aucun commentaire:
Enregistrer un commentaire