BÀI
THỨ 386 : NHỚ
*cảm tác bài SỢI TÓC ĐỂ QUÊN
Nhớ kỷ niệm xa xưa
lứa tuổi học trò
cho đến bây giờ em
mới hiểu được ý?
Mỗi lần anh về
đều bỏ quên một vật nhỉ
để ngày hôm sau anh
nói bởi đắm say...
Tiếng nói còn văng
vẳng cho đến lúc này
em nghĩ đó là một
trong những kỷ niệm
tích tụ bên đời
thành một vốn liếng
để đầu tư xây hạnh
phúc đời em
031008
SỢI
TÓC ĐỂ QUÊN
Ngày ấy, em trao tôi
tập vở học trò
Có sợi tóc để quên,
vô tình hay cố ý ?
Thế mà đã năm mươi
năm rồi đấy nhỉ
Nẻo đời xuôi ngược,
tình vẫn cứ mê say…
Nơi đáy tim côi còn
đọng sợi tóc này
Tôi hong mãi để không phai màu kỷ niệm
Rồi chắt chiu giữ
hoài làm vốn liếng
Của một thời tuổi
dại trót yêu em.
Man
Ho
|
BÀI
THỨ 387 : KIẾP
THU...
*Cảm tác bài Thu Rồi Thu
của thi sĩ Xuân Linh
Bốn mùa chỉ có cảnh trời thu
Lá đổi màu, mây xám mịt mù
Lất phất mưa rơi buồn cảm đến
Lòng người réo rắt tựa đàn ru
Ban mai đậm đặc màng sương bụi
Cây cỏ, thú
rừng trong cõi tư
Một kiếp hay là
muôn kiếp nhỉ?
Luân hồi sinh tử
một vòng tu.
121008
THU RỒI THU…
Đang đứng quê người
ngắm tiết thu
Tới mùa vẫn cứ trở
mây mù
Tiễn thu năm trước,
buồn thu đến
Đưa hạ tháng rồi,
tiếc hạ ru
Tối kể cuộc đời dâng
cát bụi
Chiều vui thơ phú,
gợi hồn tư
Ngày qua ngày cứ chờ
gì nhỉ?
Một góc im lìm tựa
tịnh tu
Đặng Xuân Linh
|
BÀI
THỨ 388 : BUỒN
GIĂNG SỢI NHỚ
Cảm tác bài Hoang Sơ
của TH Minh Hồ
Buồn giăng sợi nhớ
lúc bơ vơ
Trên bến sông thương
dáng thẩn thờ
Lá rụng mùa thu trời
héo úa
Thân trơ, cành trụi
cảm đề thơ
Nhìn qua song ánh
hoàng hôn bủa
Sương đặc không gian
đục lừng lờ
Ẩn hiện tương tư dù
khép cửa
Vườn lòng phút chốc
đổi hoang sơ
201008
THU RỒI THU…
Đang đứng quê người
ngắm tiết thu
Tới mùa vẫn cứ trở
mây mù
Tiễn thu năm trước,
buồn thu đến
Đưa hạ tháng rồi,
tiếc hạ ru
Tối kể cuộc đời dâng
cát bụi
Chiều vui thơ phú,
gợi hồn tư
Ngày qua ngày cứ chờ
gì nhỉ?
Một góc im lìm tựa
tịnh tu
Đặng Xuân Linh
|
BÀI
THỨ 389 : CHIỀU
THU
Chiều thu nắng tắt lá
vàng rơi
Đường phố buồn hiu
vắng bóng người
Thoang thoảng gió đưa
làn mát lạnh
Trời cao mây xám lửng
lờ trôi
Công viên thiếu bước
chân lai vảng
Không dấu tình nhân
ước hẹn lời
Thơ thẩn mình ta trên
ghế vắng
Mong đời cuối chặng
được cơ ngơi
261008
BÀI
THỨ 390: BỜ
SÔNG TƯƠNG
*Cảm tác bài Mộng Mơ của Thi sĩ
Lam Vân
Nguồn thơ cảm hứng
mê say
Điểm tô lại sắc
hình hài tha hương
Bao lâu trăm nhớ
ngàn thương
Đã làm phai nhạt
thắm hường bờ môi
Tiếng thơ vạn nẻo
xa xôi
Bắt cầu kết hợp
đẹp đôi cuộc tình
Bốn mùa hạnh phúc
tươi xinh
Hoa lòng nở rộ
chuyện mình, đôi ta
Mong rằng giữ
mãi thiết tha
Cuộc đời cuối
chặng thái hòa mộng mơ
Con tằm dệt mãi
đường tơ
Đường kim mối
chỉ kết bờ sông Tương
021108
MỘNG MƠ
Trường canh gối
mộng nồng say
Mơ hoa trải lối
gót hài dáng hương
Bao lời âu yếm
thân thương
Hây hây má ửng tô
hường vành môi
Ru êm ảo tưởng xa
xôi
Đong đưa giác cảm
lứa đôi diễm tình
Vườn loan cỏ mướt
hoa xinh
Hương yêu ngát
tỏa riêng mình với ta
Long lanh ánh mắt
thiết tha
Khơi nguồn mộng
ái chan hòa duyên mơ
Lưới tình bủa
chặt đường tơ
Lâng hồn lãng tử
đến bờ sông Tương
Lam
Vân
|
BÀI
THỨ 391: BIỂN..
*Cảm tác bài Nắng của Thi sĩ Mỹ
Linh
Trời thu biển bạc
nắng
Đám mây xám trôi
rồi
Trùng dương giờ yên
lặng
Nhớ nhà lắm Mẹ ơi
!
Thuở nhỏ được rong
chơi
Cùng các bạn đầu
ngõ
Thả diều theo hướng
gió
Có suy nghĩ gì đâu
Mẹ thức suốt đêm thâu
Mong con được yên giấc
Mỗi khi sốt hành thật
Bởi rong chơi trở về
Dáng thu làm say mê
Nắng quê hương tha thiết
Trước cảnh tượng sinh diệt
Làm rung động tim ta
Ngày tháng nầy thật xa
Đảo hoang chưa định hướng
Tiếng mưa thu ảnh hưởng
Giọt lệ buồn trong tâm
Lời Mẹ dặn phương châm
Ấm áp như tia nắng
Soi vàng trên biển lặng
Mẹ con vẫn bên nhau
091108
NẮNG ...
Đi đâu tìm làn nắng
Nàng đã ngủ yên rồi
Hạt mưa rơi thầm
lặng
Khẽ bảo đừng em ơi !
Hỏi nắng chẳng buồn
chơi
Lá vàng phơi đầy ngõ
Vụt bay theo luồng
gió
Lại thẫn thờ nơi đâu
Gởi lời nhắn canh
thâu
Mai khi trời trở
giấc
Mong một điều rất
thật
Được hơi ấm vỗ về
Nắng hỡi ! phải cơn
mê ?
Khi tình yêu tha
thiết
Buông vần thơ bất
diệt
Nồng nàn cõi riêng
ta
Thu đến gọi mây xa
Đi về đâu muôn hướng
Một chút gì âm hưởng
Hạ sẽ hoài trong tâm
Nguồn hạnh phúc em
châm
Ấy chính là mùa nắng
Mây trôi cùng gió
lặng
Hé ánh hồng trao
nhau
Mỹ Linh
09/11/2008
|
BÀI
THỨ 392: TUỔI
CAO NIÊN
*Cảm tác bài Tuổi già
của Thi sĩ Nguyễn Thành Tài
Cái gốc con người
chỗ tóc, răng
Tóc đen hay bạc có
chi răng
Dạy khuyên con cháu
qua cửa miệng
Mãi mãi dù cho
rụng hết răng
Thế sự nhân tình
nghe loáng choáng
Tuổi cao niên chịu,
biết mần răng
Ở đâu cũng thấy
màn trời đất
Nhưng sống quê
người lạnh nướu răng
141108
TUỔI GIÀ
Lúc mới
sinh ra chưa mọc răng
Tới nay bảy
mấy chẳng còn
răng
Cơm ăn nhểu
nhão đau vành miệng
Cháo húp
phì phào khổ nướu răng
Mắt mũi lờ mờ
nhìn loáng choáng
Chân tay loạng quạng
té nhăn răng
Ngẫm hay quy luật
trong trơì đất
Chịu phép cho rồi biết nói
răng
Nguyển-Thành-Tài
|
BÀI
THỨ 393: HĂNG RẾT HẾT
RĂNG
Năm chữ
"răng" bài xướng tám câu !
Vò đầu bức tóc,
phải mò đâu?
Họa vần cho hạp
để mừng tuổi !
Thất thập lai hy
đuổi cái rầu !
Thân ái
Minh Hồ Đào
BÀI
THỨ 394: TRÚT
KHỐI SẦU
Họa bài Tâm sự dưới trăng
Của TH Bùi Tiến
Giấc mơ thành nhạc
sĩ từ đâu
Ngờ ngợ lòng yêu
thích đã lâu
Thuở nhỏ đam mê
đàn trổi nhịp
Đến nay còn đọng
dẫu ngàn dâu
Biển đời trôi nổi
trùng dương sóng
Gió bão mang đi
trút khối sầu
Nặng trĩu chiếm
hồn tan khoảng trống
Dạt dào dòng nhạc
mỗi canh thâu
Nov 22.08
TÂM SỰ DƯỚI TRĂNG
Đã từ đâu đến sẽ về
đâu
Một đấu kê vàng nấu cũng lâu Lên xuống chưa từng voi với chó Đổi thay sao lắm biển cùng dâu Soi gương ngại thấy phơ phơ bạc Nhấc chén e thêm sóng sánh sầu Tâm sự vơi đầy duy chỉ có Một vầng trăng tỏ giữa đêm thâu Bùi Tiến Nov 12, 2008 |
BÀI THỨ 395: CHÚC MỪNG SINH NHỰT
TỨ LINH VĂN HỌC
Họa bài Sinh Nhựt Tứ Linh
Văn Học
Của TH Nguyễn Gia Linh
Mỗi năm thêm
được một vài cây
Phát triển
đơm hoa kết quả đây
Vườn Tứ
Linh Văn Học tỏa sắc
Thắm quê
hương quấn quyện ngàn mây
Lời thơ,
truyện kể đầy nhung nhớ
Bè bạn sẻ
chia thỏa mãn vầy
Sắp đến năm
năm xin chúc phúc
Trang nhà
bền vững đẹp xinh đầy
251108
Sinh Nhựt Tứ Linh Văn Học
Tứ Linh Văn
Học được năm cây
Thắp ngọn
nến hồng sáng đó đây
Trải rộng
đường xa xuôi sóng nước
Giăng dài
xóm nhỏ lướt trời mây
Thôn quê giữ
vững tình lân cận
Phố thị canh
tân phút hiệp vầy
Gởi đến
những người thân quý mến
Bao ngày thơ
mộng sắc hương đầy
Nguyễn
Gia Linh
|
BÀI THỨ 396: HIỆN HỮU...
Họa bài Mai
này của TH Mẫn Hồ
Cầm Kỳ Thi
Họa bốn đề chơi
Vui thú
điền viên già trẻ cười?
Mạng lưới
toàn cầu giao tiếp mãi
Sẻ chia
những lúc thấy chơi vơi
Cung đàn
lạc nhịp trên phím gõ
Bày tỏ tâm
tư tuổi cuối đời
Hiện hữu êm
đềm trong hạnh phúc
Túp lều
nhỏ bé, cám ơn Trời...
301108
MAI
NÀY…
Mai
này vắng bạn lấy ai chơi,
Đâu nẽo
đường vui rộn tiếng cười ?
Chung rượu
từ ly chưa kịp cạn,
Nỗi lòng tâm
sự chẳng hề vơi.
Nợ
duyên gắn bó mơ tròn kiếp,
Tình nghĩa
thâm giao ước một đời.
Đôi ngã chia
xa sầu ảo não,
Mình tôi đơn
lẻ ở bên trời…
Thân kính,
Man Ho
|
BÀI
THỨ 397: TIẾNG LÒNG TRỔI...
Họa bài Một
giấc mơ của TH Thanh Hà
Một chiều hè lộng
gió
Khắp trời lá vàng
bay
Lang thang trên
đường phố
Chân bước như
người say
Nỗi sầu riêng man
man
Xâm chiếm hồn ngập
tràn
Tìm dấu xưa, vêt
cũ
Một thời vui mênh
mang
Khát khao đời luôn
dâng
Hy vọng xua bâng
khuâng
Chập chờn trong tâm
não
Hình dáng gặp một
lần
Tiếng lòng trổi
không dứt
Vô vàn trong ước mơ
Xây lâu đài hạnh
phúc
Cao ngất tình nên
thơ
Chẳng muốn gì hơn
nữa
Cánh đổng thương
trố đầy
Hạt tình bên hương
lửa
Lan tỏa quyện làn
mây
071208
MỘT GIẤC
MƠ...
Nhánh sậy
vừn trong gió
Như tà áo
trắng bay
Trong chiều
vàng nắng nhẹ
Mong đợi
bóng tình say
Bãi cát
vàng miên man
Từng cơn
sóng vỗ tràn
Rong rêu bên
sõi đá
Ấp ủ nỗi
niềm mang
Triều dương dâng mãi dâng Con nước cuốn bâng khuâng Mang tận lòng sâu thẳm Bao vương vấn những lần... Biển cả xanh hy vọng Chan hoà vạn ước mơ Như lòng anh trải rộng Dào dạt mỗi vần thơ Ưu tư con ốc nhỏ Ôm giấc mộng đong đầy Mơ hải âu tung cánh Muôn đời bên áng mây..
Thanh Hà
|
BÀI
THỨ 398: ẤP
Ủ
Họa bài Kiếp
lưu vong của TH Minh Hồ
Mỗi độ thu tàn
lại tới đông
Trời không còn
trải đám mây hồng
Gió lùa hơi lạnh
đem tê buốt
Thấu tận tâm can,
ấp ủ mong
Xuân hãy sớm về
cây trổ nụ
Cho đời tươi thắm
đẹp muôn lòng
Khắp nơi hình ảnh
thương yêu mãi
Bớt cảnh phong
trần, giảm tử vong
201208
KIẾP LƯU VONG
Hết thu cây trụi
lá sang đông
Tuyết lả tả rơi
che nắng hồng
Dưới ánh mặt
trời trong một thoáng
Sương mù ảm
̣đạm phủ mênh mông
Lữ hành cô độc
niềm ao ước
Bát ngát hương yêu
khắp cõi lòng
Tan nhức tim đau,
tàn phá kiếp
Người lâm vào
cảnh sống lưu vong
Minh Hồ
201208
|
BÀI
THỨ 399: XUÂN
THA HƯƠNG
Họa bài Xuân dân tộc của TH Nguyễn
Gia Linh
Giáng Sinh hết là tới năm mới
Lá rụng cành khô bông tuyết vương
Đất khách chưa tan màn giá lạnh
Lòng người vẫn cột mối yêu thương
Dù cho cách nhau muôn ngàn dặm
Luôn nghĩ song đôi một nẻo đường
Hạnh Phúc ấm no
dân tộc Việt
Tự do mãi mãi ở
quê hương
271208
XUÂN DÂN TỘC
(Xuân Kỷ Sửu)
Quê người đất khách
chờ Xuân mới
Thắm thiết tim
lòng mãi vấn vương
Vạn liễu xinh tươi
thân mến gởi
Ngàn mai nở rộ chúc
mừng thương
Muôn người hớn hở
chung tìm lối
Một thuở reo vui hợp
mở đường
Ý nghĩa nào hơn cùng
thấm gội
Bàn thờ Tổ quốc ngạt
ngào hương
Nguyễn
Gia Linh
26-12-2008
|
BÀI
THỨ 400 : DÒNG SÔNG TÌNH
Dòng sông tình đã
đưa ta
gặp nhau se duyên đậm đà
Dòng sông tình lại cho ta
mang ngậm ngùi khi chia xa
Em ra đi xóa tan ngày
ta trao nhau kỷ niệm nhiều
Bao hương nồng mê say
dâng sóng tình trong đêm trăng
hạt giống yêu gieo chờ ngày
gặp nhau se duyên đậm đà
Dòng sông tình lại cho ta
mang ngậm ngùi khi chia xa
Em ra đi xóa tan ngày
ta trao nhau kỷ niệm nhiều
Bao hương nồng mê say
dâng sóng tình trong đêm trăng
hạt giống yêu gieo chờ ngày
Cây thương đâm chồi bao thiết tha
hoa hạnh phúc nở tương lai
Sáng ngời trong
nắng ban mai
Dòng sông tình
chảy qua đây
Rồi vô tình
bỏ nơi đây
Đưa em xa rời chốn này
Ta vừa nghe lời chung thủy
Nhưng đâu ngờ lại phai mau
Đưa em xa rời chốn này
Ta vừa nghe lời chung thủy
Nhưng đâu ngờ lại phai mau
29.12.2008
Aucun commentaire:
Enregistrer un commentaire